Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 357: Vậy Cũng Hơi Nhiều.




Lục Duyên sáng mắt lên.

Bên trong có mảnh vỡ hạch tâm Aiur?

Lục Duyên hơi kinh ngạc trong lòng.

Ban đầu hắn cho là chỉ có khu ngoài Phù Không thành mới có mảnh vỡ hạch tâm Aiur, không ngờ khu vực trung tâm cũng có nữa?

Lục Duyên mở cửa, bên trong khu vực trung tâm căn phòng, quả nhiên có tới hai mươi mảnh vỡ màu xám trắng yên tĩnh ở đó.

Sau khi nhận ra đây là mảnh vỡ, Amy và Dạ Dạ đều có chút thất vọng.

"Chuyện gì xảy ra với mảnh vỡ hạch tâm Aiur vậy? Ngay cả trung tâm Phù Không thành cũng có thứ đồ chơi này hả?"

Amy trừng lớn mắt, đôi mắt hơi trợn tròn.

Vậy có nghĩa là cũng ít đi một căn phòng tài nguyên đó.

Ngay cả Dạ Dạ cũng không nhịn được liên tục gật đầu.

Lục Duyên cười híp mắt mở miệng nói:

"Nếu không ai muốn thì nó thuộc về ta"

Lục Duyên nhặt tất cả mảnh vỡ hạch tâm Aiur lên.

Lần này Amy không có hiếm lạ gì với thứ này, Dạ Dạ liếc mắt nhìn Lục Duyên, cũng không nói gì nhiều.

Sau đó, ba người tiếp tục lên lầu.

Mà Lục Duyên cũng thuận tiện hấp thu năm khối mảnh vỡ hạch tâm Aiur.

Sau khi khoảng hai mươi khối mảnh vỡ hạch tâm Aiur tiến vào khối lập phương trong cơ thể Lục Duyên.

Trong đầu Lục Duyên đột nhiên vang lên một tiếng nổ âm vang.

Trong lúc Lục Duyên hoảng hốt, thì thấy được một đầu sợi tơ vô hình, kết nối với đầu hắn.

Một đầu khác thì giống kết nối theo phương hướng của một người nào đó, chui vào hư không.

Lục Duyên nhìn sợi tơ vô hình chui vào nơi hư không, trong mắt có phần ngạc nhiên.

Đây là thứ gì?

Rất nhanh, sợi tơ vô hình tiêu tán hoặc có thể là Lục Duyên không có cách nào cảm nhận được.

Mặc dù tò mò, nhưng hắn chỉ có thể nhìn không thôi.

Ba người họ tiếp tục lên lầu, rất nhanh đã đến tầng cao nhất, gian phòng thứ chín.

Mổ cửa phòng, Lục Duyên thấy đồ vật bên trong, sửng sốt một chút, trong mắt lóe ra vẻ kinh ngạc.

Trong phòng, lít nha lít nhít những hàng hộ vệ cơ giới.

Lục Duyên đưa mắt nhìn qua, có hơn năm mươi con.

Toàn bộ những hộ vệ cơ giới này đều cao hơn mười mét, nhìn qua giống như quân đoàn người sắt khổng lồ.

Lục Duyên hơi kinh ngạc.

Amy và Dạ Dạ đứng sau cũng ngây ngẩn cả người.

"Toàn bộ đều là người máy nhị giai cấp lãnh chúa đỉnh phong nhỉ? Vậy cũng nhiều quá đó?"

Amy ngạc nhiên kinh sợ hô lên.

Lục Duyên cũng hơi choáng:

"Bảo vật trong cao ốc mạnh vậy à?"

Dạ Dạ khẽ nhíu mày, hơi nghi ngờ:

"Trước kia, trong tộc ta cũng có người đi di tích rồi, nghe nói phần thưởng rất phong phú, nhưng mà hình như không có nhiều như thế này"

Amy cũng gật đầu:

"Đúng đó, đúng đó, có nhiều người máy lãnh chúa quá, quá nhiều. Trước đây anh họ ta cũng từng đến trung tâm Phù Không thành, hồi đó còn khoe khoang với ta ấy, nói là thu hoạch được năm hộ vệ cơ giới nhị giai cấp lãnh chúa đỉnh phong, chúng ta đây còn có khoảng năm mươi con luôn á?"

Dạ Dạ liếc nhìn Lục Duyên:

"Có phải Lục Duyên không? Ngay cả lá chắn bảo vệ của trung tâm Phù Không thành mà hắn cũng có thể tiến vào đây"

Amy lấy lại tinh thần, nhìn về phía Lục Duyên, vẻ mặt kỳ quái: "Đúng đó, ta còn hơi nghi ngờ có khi nào hắn là con riêng của di tích hay không"

Lục Duyên sửng sốt, sau đó nhớ lại hắn vừa mới hấp thu nhiều mảnh vỡ hạch tâm Aiur, còn có sự xuất hiện của sợi dây vô hình kia nữa.

Lẽ nào hắn chính là nguyên nhân?

Trước đó hắn có cảm giác mình khá thân thiết với di tích cơ giới Aiur, vậy nên di tích cơ giới Aiur mới thiên vị cho hắn?

Đây chẳng lẽ chính là đãi ngộ của đứa con thế giới?

Số tốt quá đó! Nhưng mà ta thích!

Lục Duyên lấy lại tinh thần, khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười.

"Quản nguyên nhân làm quái gì? Nhiều người máy lãnh chúa như vậy chẳng lẽ không tốt sao? Có những người máy lãnh chúa này, chúng ta muốn xử lí hai thiên tài cấp vương giả kia không phải rất dễ dàng à?"

Amy sửng sốt, sau đó lộ ra nụ cười rạng rỡ:

"Hình như đúng đấy"

Dạ Dạ cũng nở nụ cười, gật đầu.

Phải biết rằng, một người máy nhị giai cấp lãnh chúa đỉnh phong đã có thể chiến một trận với thiên tài cấp vương giả rồi.

Huống chỉ nơi này có hơn năm mươi con.

Ba người Lục Duyên chia ra mỗi người 13 chiếc, còn dư một chiếc thì cho Lục Duyên.

Dù sao trong ba người ở đây, Lục Duyên là người nghèo nhất, nếu có thứ gì không dễ chia lắm thì cứ thêm cho Lục Duyên một phần.

Lục Duyên cũng vui về nhận lấy.

Mặc dù có chút giống như đang ăn bám phụ nữ, nhưng không phải cũng thơm à?

Rất nhanh họ đã thăm dò xong toàn bộ cao ốc vạn mét.

Thu hoạch trong đây có thể nói vô cùng phong phú, cộng lại có khi hơn một tỉ linh tinh nhị giai.

Đây còn chỉ là một cao ốc vạn mét trong đó mà thôi.

Khu vực bên ngoài của toàn bộ trung tâm Phù Không thành lớn như vậy, có tầm mười cao ốc vạn mét.

Sau này ra khỏi cao ốc này, ba người Lục Duyên cũng không ở lại, trực tiếp đi lên Hắc Hùng số 1, định đi cao ốc vạn mét khác.

Bốn tiếng sau.

Ánh sáng màu lam tối không ngừng lên cao, cuối cũng bao trùm toàn bộ trung tâm Phù Không thành lại.