Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 298: Chúng Ta Như Vậy Không Phải Sẽ Có Em Bé Chứ?.




Chiến sĩ gen có thể thêm hai nhẫn vũ khí gen vào để phân biệt với hai tay tương ứng.

Hiện tại Lục Duyên cũng chỉ có một giới chỉ kích lưu, thứ hắn lấy được trong Cổ Hải Lục Châu ở Sa Nam thành.

Đã rất lâu sau đó rồi nhưng Lục Duyên chưa có được chiếc nhẫn thích hợp với hắn.

Hiện tại xem như có rồi.

Sau khi Lục Duyên thêm vào giới chỉ cương thiết liêu nha thì sức mạnh tăng lên gần một nửa, độ nhanh nhẹn thì tăng hơn mười phần trăm, còn sự tăng trưởng của lực phòng ngự thì gần như không cảm giác được.

Nhưng dù nói thế nào thì cũng mạnh hơn.

Còn những thứ mà Lục Duyên lấy được khác, hắn đều gom lại, khi nào không dùng được thì đem đi bán.

Hai người phân chia đồ vật xong thì Lục Duyên và Amy lại rời khỏi gian phòng.

Rất nhanh, họ đến gian phòng thứ hai.

Mở gian phòng ra, từng luồng ánh sáng màu xanh dương nhấp nháy làm Lục Duyên hơi nheo mắt lại.

Amy nhìn thấy đô vật bên trong, kinh hãi hô lên:

"Thật nhiều dịch linh lực gen cường hóa!"

Chu vi phòng năm sáu trăm mét vuông, dịch linh lực gen cường hóa xếp thành núi nhỏ, nhìn qua thì số lượng rất nhiều.

Lục Duyên đè kích động trong lòng xuống nói:

"Đừng kích động, để ta lên trước, xem thử có cạm bẫy gì không"

"Ừm ừm!

Amy liên tục gật đầu.

Lục Duyên bước vào phòng, hắn quan sát xung quanh, xác định không có cạm bẫy mới quay về cười nói với Amy:

"Vào đi"

Amy chạy vào, nhìn dịch linh lực gen cường hóa chất thành núi nhỏ giữa phòng thì cười hì hì ngây ngô.

"Lần này chúng ta kiếm được thật nhiều tiền! Ta còn chưa kiếm được số tiền lớn như vậy đâu! Không hổ là bổn tiểu thư!"

Amy đắc ý hai tay chống nạnh.

Lục Duyên trợn tròn mắt, chỉ e là Amy tự dùng linh tinh của nàng không cũng không thiếu đâu.

Đối với nàng mà nói, thật ra số linh tinh này cũng không tính quá nhiều.

Chỉ có điều, đây là tự nàng kiếm, cho nên có cảm giác đặc biệt thành công mà thôi.

Nhưng đối với Lục Duyên mà nói, lần thu hoạch này là thứ làm cho hắn chân chính cất cánh lên.

Ít nhất là trong khoảng thời gian ngắn hắn không cần buồn phiền về chuyện linh tinh.

Hắn thật sự nghèo.

"Kiểm kê trước đã"

Lục Duyên cười lên tiếng.

"Ùm ừm"

Hai người bắt đầu kiểm kê dịch linh lực gen cường hóa.

Sau nửa ngày, mới kiểm kê xong.

Tổng cộng có 2000 nhánh.

"Không hổ là cao ốc ngàn mét, chỉ một căn phòng thôi mà số dịch linh lực gen cường hóa"

hóa đã bằng bốn cao ốc năm trăm mét cộng lại rồi Hô hấp của Lục Duyên có chút gấp rút, hơi kích động nói:

"Quy tắc cũ, chia đều"

Lục Duyên và Amy chia ra mỗi người 1000 nhánh dịch linh lực gen cường hóa.

Cho đến hiện tại, Lục Duyên đã có tới 2000 nhánh dịch linh lực gen cường hóa rồi.

Còn có 3500 nhánh dịch linh lực gen tối ưu hóa trước đó nữa.

Chuyển đổi ra, chỉ tài nguyên linh lực thôi đã đạt đến 2350 vạn linh tinh nhất giai!

Số lượng cực kì kinh khủng!

"Tiếp tục!"

Nhiều thu hoạch như thế, làm cho hai người Lục Duyên và Amy muốn ngừng mà ngừng không được, hận không thể làm cho cuộc thăm dò lần này vĩnh viễn không kết thúc.

Đến gian phòng thứ ba, Lục Duyên mới vừa mở cửa ra, thì một tiếng nổ mạnh khủng khiếp vang lên.

Lục Duyên cảm nhận được một lực lượng vô cùng kinh khủng truyền tới.

Con ngươi của hắn co rụt lại, muốn ngăn chặn nhưng cơ thể hắn đã bị nguồn lực lượng mạnh mẽ này làm cho bay ngược ra ngoài, đụng vào người Amy phía sau hắn.

Amy kinh sợ thốt lên một tiếng, hai người cùng nhau lăn trên cầu thang một hồi, lăn đến chỗ giao các khu với nhau mới ngừng lại.

Sắc mặt Lục Duyên có chút tái nhợt, một va chạm trước khó khiến ngực Lục Duyên có hơi khó chịu, toàn thân vô cùng đau nhức.

"Hả? Sao có chút mềm thế này? Còn có chút thơm?"

Đúng lúc này, Lục Duyên sừng sỡ, cúi đầu nhìn.

Sau đó, Lục Duyên trợn mắt lên, phát hiện hắn đang ở trên người Amy.

Lục Duyên nhớ lại, trước đó, Amy đứng sau lưng hắn, sau Lục Duyên bị năng lượng khủng bố kia tập kích đánh bay ra ngoài, hình như là đâm lên người nàng?

Sau khi rơi xuống đất thì cũng đúng là hai người lăn cùng nhau.

Giờ phút này Amy đang che trán, đôi mi thanh tú hơi nhíu lại, sắc mặt cũng có chút tái nhợt:

"Đau quá đau quá.."

Sau khi nghe được giọng nói của Lục Duyên, nàng sửng sốt một chút, trợn mắt lên, ngẩng đầu nhìn về phía Lục Duyên.

Nàng cũng phát hiện, hiện tại hình như nàng đang bị Lục Duyên đè.

Cả người nàng cứng lại rồi, cả người hình như cũng có chút mê mang, ngơ ngác, có chút không biết phản ứng thế nào mới được.

Lục Duyên thấy Amy ngây ngốc tại chỗ, vội vã xuống khỏi người Amy, đứng lên.

Khóe miệng hắn co rút lại:

"Amy, ngươi không sao chứ?"

Amy lấy lại tinh thần, gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ bừng lên, ngay lập tức, trong đôi mắt nàng mang theo chút mờ mịt và sợ hãi, giọng nói cũng mang theo vài phần nghẹn ngào:

"Lôi, Lôi, Lôi Phong! Chúng ta như vậy không phải sẽ có em bé chứ?"

Lục Duyên: u_n

Hắn đen mặt lại.