Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 269: Thực Lực Cũng Rất Mạnh.




Trong di tích cơ giới Amy này, tòa nhà thép càng cao càng lớn, chứng tỏ bên trong có thể chứa rất nhiều bảo vật quý giá.

Tòa nhà cao một mét này đã là tòa nhà cao nhất mà Lục Duyên từng gặp ở gần đó.

Lục Duyên định vào xem một chút.

Ngay lúc Lục Duyên định di chuyển, thì ngay chỗ cái bóng tòa cao ốc bên cạnh Lục Duyên có một bóng người cử động, một thiếu nữ tinh linh mặc áo giáp đến từ trong cái bóng xông ra.

Trong tay nàng ta cần hai con dao găm, ánh mắt chứa đầy sát ý mãnh liệt.

Dao găm đâm về phía gáy không được giáp bảo vệ của Lục Duyên.

Khi con dao gần tiếp cận phần gáy, trong mắt thiếu nữ tinh linh đó đột nhiên lóe lên một tia vui sướng.

Thành công rồi!

Chiến kỹ nhất giai của nàng ở cấp đầu mục, lực phá hủy cực mạnh, chiến sĩ gen bị nàng giết cơ bản khó mà phòng ngự!

Trên đường đi, dựa vào kỹ năng ẩn thân và đòn tấn công cực mạnh của mình, nàng đã săn giết không ít chiến sĩ gen.

Đinh!

Chính ngay lúc này, con đao đâm vào sau gáy của Lục Duyên phát ra âm thanh giòn giã.

Cảm giác giống như đâm vào một tấm sắt kiên cố không phá hủy nổi, khiến nụ cười trên gương mặt thiếu nữ tinh linh cứng đờ, đồng tử co mạnh lại.

Phòng thủ này là cái quái gì vậy?

Da đầu nàng tê dại, nghĩ cũng chẳng cần nghĩ, vòng eo mảnh mai dùng hết mức độ lộn nhào về phía sau, cơ thể dường như không cần dừng lại, nhảy ra phía sau.

Tuy nhiên, nàng còn cách đó chưa đầy một mét thì một ánh kiếm màu đỏ sẫm vụt qua.

Ý thức của thiếu nữ tinh linh chìm vào bóng tối.

Lục Duyên cầm trường đao đỏ sẫm trong tay, lúc này mới quay đầu lại, hắn nhìn thi thể trên mặt đất, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc.

Thực lực của thiếu nữ tinh linh này hơi mạnh.

Năng lực nhận thức hiện tại của Lục Duyên quả thực đã không còn được coi là yếu nữa.

Nhưng vẫn không thể phát hiện ra thiếu nữ tinh linh đó đang ẩn thân.

Cho đến khi nàng ta xuất hiện, bắt đầu ám sát mình, Lục Duyên mới cảm nhận được nguy hiểm.

Hơn nữa, uy lực chiến kỹ của nàng ta cũng khá mạnh mẽ, lúc đâm vào sau gáy hắn cũng có thể khiến hắn thấy đau một chút.

Có lẽ thiếu nữ tinh linh này đã mang gen cấp đầu mục.

Thi thể của thiếu nữ tinh linh hóa thành một luồng sáng rồi biến mất, để lại dưới đất một đống dịch gen linh khí.

Hai mắt Lục Duyên sáng lên, lộ ra một chút kinh ngạc.

Hắn nhặt thứ đó lên, tổng cộng có bảy mươi tám lọ.

Ngoài những dịch gen linh khí này ra, Lục Duyên còn thu được một vật phẩm khác.

Đó là một trụ kim loại hình lục giác màu đỏ.

Thông tin hiện lên trong đầu Lục Duyên.

Lựu đạn lửa loại X211: Sức nổ tương đương với một đòn tấn công toàn lực của cấp mục đầu nhị giai.

Lục Duyên nhìn lựu đạn, đồng tử hơi co lại.

Hóa ra tương đương với một đòn của cấp mục đầu nhị giai?

Nếu bị ném trúng trực diện, cho dù là năng lực phòng ngự hiện giờ của hắn cũng sẽ bị thương nhẹ.

Thu hoạch của thiếu nữ tinh linh này thực sự không tệ.

Quả nhiên, thực lực của nàng ta cũng rất mạnh.

Chỉ tiếc là vận may của nàng ta không tốt, gặp phải Lục Duyên.

Lục Duyên mỉm cười thu thập toàn bộ vật phẩm rơi dưới đất, tiếp tục tiến về phía tòa cao ốc trăm mét kia, trên đường đi tiện thể hắn hấp thu hết tất cả dịch gen linh lực.

Xung quanh tòa cao ốc trăm mét đó đều là những tòa nhà bằng sắt thép thấp bé, phía trước là một quảng trường nhỏ bán kính hơn hai trăm mét.

Gần quảng trường có từng đội vệ binh người máy đang đi tuần tra, tổng cộng có khoảng hơn mười đội.

Vũ khí trong tay những vệ binh người máy này trông có về phức tạp cao cấp hơn của những vệ binh người máy tuần tra tên đường phố.

Ở cửa tòa nhà cao tầng, có một chiến sĩ người máy cao hơn ba mét, tay mang theo một chiếc rìu khổng lồ bằng thép đứng canh ở đó.

Chiến sĩ sắt này chỉ đứng ở đó, nhưng lại cho người ta một cảm giác áp bức nặng nề.

Bên ngoài quảng trường chỉ có một con đường duy nhất, một bên của con đường này có ba đội đang cảnh giác dò xét lẫn nhau.

Ở phía xa bọn họ, đầy ắp xác chết của những chủng tộc khác.

Phát hiện trước tòa cao ốc trăm mét này đương nhiên không thể chỉ có những người đó, nhưng những người khác đều đã chết trong tay họ.

Ba đội này bao gồm sáu tên người đầu chó, năm người Carman và bảy tên lục ma nhân trên đầu mọc ra hai cái sừng, vóc người chỉ cao tầm một mét rưỡi, toàn thân xanh biếc, đôi mắt đỏ ngầu.

Người đầu chó, người Carman và lục ma nhân đứng đối mặt với nhau theo hình tam giác, bầu không khí vô cùng nặng nề.

Ánh mắt bọn họ nhìn nhau đầy cảnh giác, mang theo một luồng sát khí lạnh lẽo.

Sau khi bầu không khí im lặng một lúc, người đầu chó khổng lồ cao hơn hai mét tay cầm một thanh sắt đen để lộ nụ cười dữ tợn:

"Thực lực của chúng ta không chênh lệch bao nhiêu, đối đầu ở đây không giải quyết được vấn đề gì, chỉ là lãng phí thời gian mà thôi. Mỗi phút giây trong di tích đều rất quý giá, các ngươi cũng không muốn phải hao tốn ở nơi này chứ?"