Tư Thính Tuyết nhìn Lục Duyên, nhẹ nhàng gật đầu:
"Ừ"
Tư Thính Vũ cười nói:
"Chương trình học của hôm nay dừng ở đây, ngươi cố gắng tu luyện cho tốt, nắm giữ được kỹ năng giảm lực, hy vọng ngươi sẽ đạt tiêu chuẩn trong vòng một tháng, nếu có gì khó khăn cứ hỏi ta"
Lúc Duyên cảm động đáp:
"Cảm ơn đạo sư đã chỉ bảo, ta sẽ cố gắng luyện tập thật tốt"
"Ừ, đã đến giờ ăn rỏi, ở lại ăn hãng về"
Tư Thính Vũ có ý giữ hắn lại.
Lục Duyên suy nghĩ một lúc, bản thân cũng muốn xây dựng mối quan hệ tốt với đạo sư.
Tất nhiên, không phải vì hắn thấy đạo sư của mình xinh đẹp.
Chủ yếu là sau này phải thường xuyên ở cùng nhau.
Hắn gật gật đầu đồng ý:
"Vậy ta xin phép"
Ba người rời khỏi mật thất tu luyện, đi lên lầu một, robot quản gia của Tư Thính Vũ đã chuẩn bị bữa tối xong.
Lục Duyên nhận ra Tư Thanh Tuyết tới đây là để ăn tối. Tính cách của nàng còn lạnh lùng hơn cả Dạ Dạ, trông cứ như toàn thân đều toát ra khí lạnh vậy.
Trong quá trình ăn cơm không hề nói một câu nào.
Còn Tư Thính Vũ thỉnh thoảng sẽ nói mấy câu.
Sau khi ăn cơm xong, Lục Duyên chào tạm biệt với hai người rồi rời khỏi căn nhà của Tư Thính Vũ.
Khi hắn quay trở lại ký túc xá của mình, bầu trời đã chuyển thành đêm.
Trong phòng khách, Dương Bình và Macquarie đang ngồi trên ghế sô pha chờ đợi.
Vừa nhìn thấy Lục Duyên, hai người vội vàng chạy lại.
Dương Bình tò mò hỏi:
"Duyên ca, ngươi và Tư Thính Vũ đạo sư đã đi đâu vậy?"
"Tư Thính Vũ đạo sư đưa ta đến ký túc xá của nàng, dạy ta cách tu luyện"
Nghe vậy, trong mắt của Macquarie toát lên vẻ hâm mộ:
"Tư Thính Vũ đạo sư dẫn ngươi đến ký túc xá? ! Các ngươi còn ở đó đến một ngày? ! Nếu tin tức này truyền đi, không biết sẽ có bao nhiêu người ghen tị à nha"
Lục Duyên nhìn Macquarie, không biết phải làm sao, thở dài:
"Học trưởng, người ghen tị là ngươi chứ gì?"
"Nói thừa! Đó là Tư Thính Vũ đạo sư, nữ thần của Thiên Tài doanh, là trưởng công chúa của đế quốc đấy! Nếu có ai được vào mắt xanh của nàng thì một bước lên trời rồi còn gì? Đây là cô gái độc thân cao quý nhất đế quốc, ngươi nói xem có ai lại không hâm mộ?"
Mặt Lục Duyên đen như than:
"Đừng nói là Macquarie học trưởng muốn bám váy đạo sư đấy chứ?"
Macquarie không thấy mất mặt, ngược lại còn trả lời một cách trịnh trọng:
"Muốn bám váy thì đã sao? Nếu thực sự ăn bám được Tư Thính Tuyết đạo sư, ta giảm thọ một trăm năm, không, hai trăm năm cũng không sao!"
Lục Duyên nhìn Macquarie đánh giá, nghiêm túc nói:
"Macdquarie học trưởng, tốt nhất ngươi nên cố gắng tu luyện đi thì hơn, xác suất thành công sẽ cao hơn hẳn đấy"
Macdquarie giật mình, tỏ ra không phục:
"Chẳng lẽ ta không đủ đẹp trai hay sao?"
Dương Bình bên cạnh còn gật đầu trả lời:
"Bình thường còn hơn gì, không đẹp trai bằng ta"
"Cái gì? Mắt của Dương Bình ngươi không dùng được thì tặng cho người khác đi! Qua đây qua đây, ra soi gương xem ai đẹp trai hơn!"
"Học trưởng, không phải ta chê ngươi nhưng cái này mà cần soi nữa sao? Tất nhiên là ta đẹp trai hơn rồi"
Lục Duyên:
mu Hắn nhìn hai tên ngốc bắt đầu tranh cãi ai đẹp trai hơn ai.yên lặng lên lầu, quay trở về phòng mình.
Tối đến, Lục Duyên bắt đầu đi đến Khởi Nguyên Chi địa.
Sờ sờ vào trong túi thấy có mấy nghìn viên linh tinh, hắn tiếp tục săn giết hung thú, thu hoạch linh tinh.
Nhưng mà lần này, trong quá trình săn bắt, Lục Duyến cũng bắt đầu luyện tập kỹ năng giảm lực mà Tư Thính Vũ dạy cho hắn.
Nói cho cùng, kỹ năng giảm lực là kỹ năng khống chế sức mạnh, gần giống với tư tưởng của Thái Cực Quyền.
Lục Duyến có kiến thức của kiếp trước nên tu luyện rất nhanh.
Thời gian trôi qua, mới đó mà hắn đã nhập môn hơn nửa tháng.
Ban ngày Lục Duyên tự tu luyện, thỉnh thoảng sẽ nhờ Tư Thính Vũ dạy bảo, mà hầu như tối nào Tư Thính Tuyết đều đến tìm Tư Thính Vũ.
Chẳng qua, tính cách của nàng rất lạnh lùng, đến bây giờ hắn và nàng vẫn chỉ gặp nhau chào rồi thôi.
Bình thường Lục Duyên có đến nghe chương trình học của các đạo sư khác.
Còn lại đều ở trong Khởi Nguyên Chi địa.
Lục Duyên săn được không ít mãnh thú, tất cả linh tinh lấy được đều dùng để rèn luyện gen chủng tự nhiên.
Kiếm rồi dùng, rồi kiếm lại, đến nay hắn đã dùng hơn ba mươi vạn linh tinh cấp một, chủng tự nhiên mới rèn luyện được khoảng 30%.
Rèn luyện gen cấp thủ lĩnh cần tiêu tốn linh tinh cao gấp mấy lần so với rèn luyện gen cấp mục đầu.
Trong lúc rèn luyện chiến kỹ "Hồi Xuân", Lục Duyên tiêu tốn hơn ba mươi vạn linh tinh cấp một. Theo tình hình này, sợ là nếu hắn muốn rèn luyện chủng tự nhiên đến viên mãn thì phải dùng hơn 100 vạn thậm chí 200 vạn linh tinh cấp một.
Điều này khiến cho Lục Duyên không biết phải nói thế nào.
Đẳng cấp của gen siêu phàm cao thì cao đấy, nhưng tài nguyên cần cũng lớn phát sợ.
Hắn đau khổ nhận ra chắc mình giàu không nổi rồi.