Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 231: Sắp Tới Giờ.




"Được rồi, chúng ta đi vào thôi"

Lý Thanh Hòa mỉm cười vỗ vai Lục Duyên, dắt hắn tiến về phía cửa lớn.

Hai người mặc áo đen được thiết kế theo kiểu gác cổng đứng ở trước cửa.

Lục Duyên đảo mắt nhìn qua, hơi thở của hai người gác cổng này khiến hắn cảm thấy có chút ngột ngạt.

Cảm giác rất mạnh.

Chỉ e đây là chiến sư, thậm chí có thể là chiến tướng.

Hai người gác cổng cũng nhìn thấy Lục Duyên và Lý Thanh Hòa.

Sau khi nhìn thấy Lý Thanh Hòa, đồng tử của họ đều co rụt lại, cung kính nói:

"Lý đại nhân, tại sao ngài lại tới đây?"

Lý Thanh Hòa cười nói:

"Ta dắt người tới tham gia sát hạch"

"Hóa ra là thế, xin mời nhanh tiến vào"

Gác cổng mở cửa để cho hai người tiến vào trong.

Vào cửa xong, Lục Duyên phát hiện diện tích của doanh trại Thiên Tài không hề nhỏ, nhưng mà lại không thấy một bóng người.

"Sao lại không có ai hết vậy?"

Lục Duyên có hơi thắc mắc.

Lý Thanh Hòa mở miệng nói:

"Doanh trại Thiên Tài này chiếm diện tích bốn triệu mét vuông, trường học rất lớn nhưng chỉ có tám trăm hai mươi sáu học sinh, cho nên bình thường sẽ không hay nhìn thấy những người khác, đây là chuyện thường tình"

Lục Duyên nghe thế lại có hơi kinh ngạc:

"Chỗ này ít học sinh như vậy sao?"

"Dĩ nhiên rồi, doanh trại Thiên Tài chỉ lấy thiên tài làm chủ chốt, cũng giống như cấp một chính là ghi lại gen mục đầu, học được thể thuật cường đại thậm chí là mấy loại như kỹ năng tâm linh. Dĩ nhiên, doanh trại Thiên Tài chia làm hai bộ phận, một là tổ chiến đấu, hai là tổ nghiên cứu. Tổ chiến đấu đều là thiên tài chiến đấu, tổ nghiên cứu thì đều là những thiên tài thợ rèn nghiên cứu loại hình và sư đoàn gen biến đổi thuốc"

Lục Duyên gật đầu tiếp nhận thông tin.

Yêu cầu cao như thế, khó trách nhân số ít.

Người bình thường ghi lại đầu tiên đều là gen bình thường, có thể ghi lại được gen tinh nhuệ cũng đã hiếm thấy lắm rồi.

Gen thứ hai thì cho dù có ghi lại chiến sĩ gen cấp tinh nhuệ đi nữa, nhưng mà cố gắng lắm mới cũng chỉ được một số ít là ghi lại gen mục đầu.

Có thể tưởng tượng được, tỷ lệ đó là hi hữu đến mức độ nào.

"Trường học này có rất nhiều nơi tu luyện cao cấp, ví dụ như phòng trọng lực, phòng mô phỏng, phòng linh lực gì đó đều có đủ. Hơn nữa, còn cất chứa rất nhiều gen siêu phàm quý giá, cùng một ít vũ trang gen mạnh mẽ, thể thuật, vân vân"

"Còn có phòng trọng lực và phòng mô phỏng? Dùng miễn phí hả?"

Lục Duyên có hơi kinh ngạc.

Ở Khởi Nguyên Chi Địa, phòng trọng lực và phòng mô phỏng cho thuê có giá cả rất đắt đỏ, nếu như được dùng miễn phí thì sẽ lời to.

Đặc biệt là phòng mô phỏng, cho thuê với giá rất cao.

Lý Thanh Hòa véo mặt của Lục Duyên, cười xấu xa:

"Nói miễn thì thì dĩ nhiên đúng là miễn phí thật, nhưng mà phải xem xếp hạng và học phần của ngươi... Những chuyện này thì sau khi ngươi gia nhập doanh trại Thiên Tài sẽ có thể hiểu được. Thế nhưng, những thiết bị tu luyện này không phải là mấy thứ quan trọng nhất đâu, chỉ cần linh tinh là đủ rồi, ở Khởi Nguyên Chi địa cũng có thể dùng được. Điểm quan trọng nhất là ở doanh trại Thiên Tài này cất giữ gen siêu phàm, cả thể thuật và một ít địa bảo thiên tài. Có vài thứ là cực kì quý hiếm, cho dù ngươi có linh tinh cũng không mua được, mà có được nó thì sẽ rất có hiệu quả trong việc gia tăng thực lực của ngươi"

Lục Duyên nghe thế, gật gù tiếp nhận.

Nếu có gen siêu phàm đặc biệt cường đại, vậy thì quả thật sẽ là sự trợ giúp không nhỏ với hắn.

Nhất là, hắn còn có thể luyện gen siêu phàm đó tiến hóa lên cấp bậc cao hơn.

Rất nhanh sau đó, cả hai người đi tới trước một căn phòng.

Lý Thanh Hòa gõ cửa một cái.

"Vào đi"

Lý Thanh Hòa đẩy cửa ra, dắt Lục Duyên đi vào.

Ánh mắt Lục Duyên đảo xung quanh, phát hiện là một gian phòng làm việc.

Ngoại trừ hắn và Lý Thanh Hòa ra thì còn có bảy người khác đã tới.

Một lão già tóc trắng ngồi sau bàn đọc sách.

Sáu người còn lại gồm có hai người đàn ông trung niên, một cô gái trưởng thành, ba người còn lại là một người thiếu niên với hai cô gái trẻ.

Lục Duyên và Lý Thanh Hòa đi vào, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía họ.

Lục Duyên phát hiện, ánh mắt họ nhìn về phía bọn hắn càng lúc càng chăm chú.

Đặc biệt là hai cô gái trẻ và thiếu niên kia, trong ánh mắt họ còn có về hiếu kỳ cùng đánh giá.

Sau khi Lý Thanh Hòa vào cửa, lại mỉm cười với lão già tóc trắng:

"Vu lão, hắn là thiên tài tôi gợi ý, tên là Lục Duyên"

Lão già tóc trắng đánh giá Lục Duyên, mặt lại lộ ra một nụ cười mềm mỏng:

"Nếu đã là Thanh Hòa gợi ý, vậy dĩ nhiên sẽ không có sai sót gì rồi"

Ngay lúc này, một người đàn ông trung niên vóc người khôi ngô mở miệng nói:

"Vu lão, sắp tới giờ rồi chưa?"

Vu lão gật đầu nói:

"Ừm, lần này chỉ có bốn đứa nhóc tham gia kiểm tra. Mấy người tới đông đủ rỏi vậy thì đi thôi"