Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 1089: Quá Mạnh Mẽ.




Dị hoá chi mẫu di chuyển khắp nơi không cố định trong biển hỗn độn, cắn nuốt cội nguồn vũ trụ để tăng sức mạnh cho bản thân, e rằng nó cũng không phải sinh vật sinh ra từ trong vũ trụ này...

Dù nó có là sinh vật được sinh ra từ vũ trụ, đến mức độ này, e rằng nó cũng chẳng thể coi là sinh vật trong vũ trụ được nữa.

Đối với Lục Duyên, hình dáng lớn hay nhỏ cũng chẳng còn quá quan trọng, mà thực lực của dị hoá chi mẫu này mới là điều cần chú ý nhất.

Lục Duyên vừa điều khiển phân thân không gian, vừa chú ý đến dị hoá chi mẫu, cơ thể hắn cứng đờ.

Giờ mới chỉ là khí tức tràn ra từ người dị hoá chi mẫu đã khiến Lục Duyên cảm thấy rợn người.

Mạnh hơn hắn, hơn nữa còn mạnh hơn rất nhiều.

Lúc này mới chỉ là khí tức bình thường của dị hoá chi mẫu, nếu nàng ta dốc sức bùng nổ, vậy sẽ còn khủng bố đến mức nào?

Lục Duyên cảm thấy tê dại cả da đầu.

Dù sao thì thứ có thể cắn nuốt vũ trụ và sống trong biển hỗn độn này, vậy thật sự nó có thực lực rất đáng sợ.

Lục Duyên lại cảm thấy may mắn, may mà trước kia mình không cứng đầu, định ở lại cứng đối cứng với dị hoá chi mẫu, nếu không, e rằng bây giờ đã bị nuốt chứng rồi.

Ngoài ra, may mà vẫn có tin tốt, hình như dị hoá chi mẫu này không có pháp tắc không gian, không thể xuyên qua không gian.

Nếu không phải vậy, chắc hẳn nàng ta sẽ dùng pháp tắc không gian để dịch chuyển đến chứ không bay thẳng tới như thế.

Đây là một tin tức cực tốt với Lục Duyên rồi.

Việc này có nghĩa là Lục Duyên không cân lo rằng sau khi bị dị hoá chi mẫu phát hiện ra vị trí, thì nàng ta sẽ dùng dịch chuyển không gian để đến thẳng chỗ của mình.

Hắn vẫn có thời gian để đưa bong bóng vũ trụ chạy trốn.

Sau khi dị hoá chi mẫu xuất hiện, nàng ta quan sát xung quanh một lượt, cảm nhận được khí tức dị hóa còn sót lại ở đây, khí tức quanh cơ thể nàng ta bắt đầu dao động, toàn bộ con mắt trên cơ thể đều chớp nháy thứ ánh sáng rất quỷ dị, miệng gầm lên những âm thanh quái dị.

"Đồ sâu bọ đáng chết!"

Nàng ta có thể cảm nhận được tất cả dòng dõi ở đây đều đã chết sạch.

Đều bị cường giả cấp pháp tắc trong vũ trụ non trẻ trước đó giết chết!

Nàng ta lại nhìn về nơi trước đó từng là vị trí của bong bóng vũ trụ, cảm nhận khí tức còn sót lại của cội nguồn.

Đáng tiếc, bây giờ bong bóng vũ trụ kia đã biến mất không còn dấu vết.

Điều này khiến dị hoá chi mẫu càng thêm giận dữ.

Ngay lúc này, dị hoá chi mẫu bỗng nhiên hơi dao động một chút, ánh sáng màu xanh lá ẩn hiện xung quanh cơ thể, con mắt trên một cái xúc tu bắn ra tia sáng màu xanh lá.

Những tia sáng màu xanh lá hóa thành vệt sáng, trong nháy mắt đã bắn về một nơi trong biển hỗn độn.

Đó chính là vị trí của Lục Duyên.

Chùm sáng màu xanh lá xé rách không gian, ngay sau đó, khí hỗn độn xung quanh tách đôi ra, tạo thành một kẽ nứt không gian.

Mà phân thân không gian của Lục Duyên vốn đang trốn ở đây, vào lúc này lại từ từ xuất hiện trong khí hỗn độn từ một phía khác.

Trong mắt Lục Duyên hơi hoảng sợ, hắn chậm rãi hồi phục lại kế nứt không gian như lúc đầu.

Phải biết rằng, không gian trong biển hỗn độn này cực kỳ vững chắc, dù Lục Duyên có tấn công, trừ khi dùng pháp tắc không gian, nếu không hắn cũng không thể phá vỡ không gian.

Nhưng dị hoá chi mẫu chỉ đánh bừa một đòn đã phá vỡ được không gian à?

Chẳng phải thực lực này quá mạnh rồi sao?

Lục Duyên nhận ra hình như mình vẫn có chút coi thường dị hoá chi mẫu rồi.

Dị hoá chi mẫu cũng chú ý đến Lục Duyên, trên gương mặt hung ác của nàng ta lộ ra về lạnh lẽo, nàng ta từ từ nói:

"Ta đang không hiểu sao ở đây vẫn còn sót lại một con sâu nhỏ, hóa ra là ngươi à?"

Tất cả các cái miệng của dị hoá chi mẫu lên tiếng cùng một lúc, giọng nói ẩn chứa cảm giác cám dỗ rất tà dị, dù cho đó là phân thân không gian nhưng vẻ mặt của hắn vẫn không khôi hiện lên về hoảng hốt.

Lục Duyên thầm giật mình, hắn không trả lời, chỉ dung nhập vào trong không gian rồi dịch chuyển về phía bong bóng vũ trụ ở các hướng khác nhau.

Ngay lúc Lục Duyên đang định dịch chuyển vào trong kẽ nứt không gian, đột nhiên một luồng sức mạnh vô cùng kinh khủng ập đến.

Ánh sáng màu xanh lá tà dị xé rách kẽ nứt không gian, trong nháy mắt đã bao vây phân thân không gian của Lục Duyên vào trong.

Tròng mắt của phân thân không gian của Lục Duyên co rụt vào, da đầu tê dại.

Con quái vật này! Vậy mà nàng ta có thể thẳng tay xé rách không gian trong biển hỗn độn, ép hắn phải ra ngoài à?

Lục Duyên liếc nhìn dị hoá chi mẫu đang phun trào khí tức tà dị ra xung quanh người, hắn nhanh chóng ra quyết định, thẳng tay làm phân thân pháp tắc không gian biến mất.

Sau khi thấy phân thân không gian từ từ tan biến, sắc mặt dị hoá chi mẫu trở nên lạnh như băng, ánh sáng màu xanh lá lấp lóe xung quanh người.

Nàng ta hừ lạnh, từng kẽ nứt không gian dưới xúc tu của nàng ta chậm rãi liền lại.

Biển hỗn độn nhanh chóng trở về trạng thái ban đầu.