Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 1086: Thám Thính.




Ánh mắt Ngân Cốc vẫn còn có chút không rõ:

"Không thể tưởng tượng được... Thật là khó tin!"

"Đúng vậy... Õ khu vực chẳng có một con dị thú nào, yên tĩnh và rất an bình"

Mados nhìn biển hỗn độn mở nhạt, trong giọng nói ẩn chứa vẻ thích thú vô cùng.

Đây là cảnh tượng yên bình mà hắn ta chưa bao giờ dám nghĩ đến.

Những người khác nghe Mados nói như vậy cũng nhìn về phía biển hỗn độn, trong mắt tràn ngập đủ loại sắc thái vui mừng.

Lục Duyên thấy vậy đành để họ ngắm một lúc rồi hắn mới lên tiếng:

"Các vị tiền bối, mọi người vẫn đừng nên vui mừng sớm như vậy"

Đám người nghe thế có chút ngạc nhiên rồi mọi người nhìn sang Lục Duyên.

"A Duyên, tại sao lại nói như vậy?"

Lục Duyên lắc đầu:

"Dù chúng ta đã rời khỏi vùng biển hỗn độn đó, nhưng chúng ta vẫn không biết rốt cuộc dị hóa chi mẫu có sức mạnh thế nào. Có lẽ bây giờ nàng ta vẫn chưa phát hiện ra dấu vết của chúng ta, tuy nhiên chuyện mà chúng ta rời khỏi đó cũng chỉ có thể kéo đài thêm một chút thời gian, có thể chúng ta sẽ phải tiếp tục dịch chuyển thêm nữa mới được"

Nghe hắn nói như thế, đám người lặng im. Sau khi liếc mắt nhìn nhau, Băng Lăng nói:

"Huynh đệ Lục Duyên nói đúng lắm, chỉ cần dị hoá chi mẫu kia vẫn còn sống, chúng ta cũng có thể bị phát hiện ra bất cứ lúc nào. Bây giờ vui mừng vẫn còn quá sớm"

"Đúng vậy, nếu trước kia dị thú có thể tìm được vũ trụ của chúng ta, vậy sau này chưa chắc không thể tìm thấy. Suy cho cùng, chúng ta vẫn nên cố gắng tu luyện, tới lúc ấy dù có bị dị hoá chi mẫu tìm thấy thì chúng ta cũng có sức để chống lại"

"Bây giờ nơi này không có dị thú, chúng ta vẫn còn thời gian nghỉ ngơi, không thể lãng phí cơ hội này một cách vô ích"

Đám người cùng lên tiếng.

Lục Duyên khẽ gật đầu rồi hắn nói:

"Vậy ta về tu luyện trước đây"

"Được, huynh đệ Lục Duyên, lần này ngươi lại vất vả rồi"

Mados vội nói.

Đám người cũng rối rít chào tạm biệt Lục Duyên.

Lục Duyên mỉm cười rồi biến mất tại chỗ.

Sau khi Lục Duyên trở về Khởi Nguyên Chi Địa, hắn lại vào phòng trọng lực chuẩn bị tu luyện.

Tuy nhiên, trước khi tu luyện, trong lòng Lục Duyên lại suy nghĩ đến một chuyện khác.

Bây giờ trong đầu hắn đang nghĩ đến một vấn đề.

Đó là hắn không biết rằng rốt cuộc thực lực của dị hoá chi mẫu mạnh đến mức nào.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

Nếu như ngay cả thực lực của dị hoá chi mẫu mạnh đến thế nào mà hắn cũng không biết, vậy khả năng phán đoán thực lực của chính bản thân Lục Duyên cũng sẽ xảy ra sai sót.

Vì dù sao Lục Duyên không tin rằng mình chỉ thay đổi đến vị trí khác trong biển hỗn độn là có thể thoát khỏi dị hoá chi mẫu.

Trước đó, lúc ở biên giới hắn đã nói ra những lời mình nghĩ, hắn hay thích dùng tình huống xấu nhất để xem xét mọi chuyện, nếu dị hoá chi mẫu kia thật sự tìm thấy vị trí của họ, vậy sớm hay muộn gì giữa hai bên cũng sẽ xảy ra một trận chiến.

Trước đó Lục Duyên phải hiểu rõ thực lực của dị hoá chi mẫu kia, mới có thể biết mình cần làm thế nào để đánh bại nàng ta.

Ngoài ra, nếu dị hoá chi mẫu có khả năng tìm ra vị trí của họ, vậy hiện giờ dừng lại tại đây cũng không phải là lựa chọn sáng suốt.

Hắn cần không ngừng thay đổi vị trí của vũ trụ này, như thế mới kéo dài được thời gian bị dị hoá chi mẫu tóm được.

Hơn nữa Lục Duyên cũng cần phải biết rõ vị trí của dị hoá chi mẫu.

Ngay lúc này đây, bản thân của Lục Duyên cũng không thể ngừng tu luyện, vì thực lực mới là thứ quan trọng nhất để đối đầu với dị hoá chi mẫu.

Nhiều chuyện cần giải quyết như vậy khiến Lục Duyên cảm thấy rất áp lực.

Hắn nhíu mày suy nghĩ rồi có quầng sáng ẩn hiện xung quanh cơ thể hắn.

Một bóng dáng màu trắng bạc xuất hiện trước mặt Lục Duyên.

Đây là phân thân mà Lục Duyên dựa vào nguyên lý của Ám Ảnh Thần Sứ kết hợp với sử dụng pháp tắc không gian để tạo ra.

Có thể xem như đây là pháp tắc phân thân, vì phân thân không gian này cũng chắc chắn có khả năng điều khiển không gian, miễn cưỡng cũng có thể coi là sức mạnh cấp pháp tắc.

Dù nó không là gì với bản thể của Lục Duyên, nhưng việc Lục Duyên muốn phân thân này làm cũng không phải là chiến đấu.

Lục Duyên định để phân thân không gian này quay lại vị trí trước kia của vũ trụ, chờ dị hoá chi mẫu đến rồi hắn sẽ nhìn được rốt cuộc dị hoá chi mẫu kia mạnh đến mức nảo.

Ngoài ra, hắn có thể xác định được vị trí đại khái của dị hoá chi mẫu.

Nghĩ đến đây, ý nghĩ của Lục Duyên hơi xoay chuyển, phân thân không gian kia biến mất không còn dấu vết.

Sau khi sắp xếp xong việc cho phân thân, linh lực xung quanh cơ thể Lục Duyên lại tuôn trào.

Pháp tắc sao trời và pháp tắc không gian cùng chuyển động, tạo thành một cái bóng có ánh sao màu trắng bạc.

Đây là một phân thân kết hợp giữa pháp tắc không gian và pháp tắc sao trời.

Lục Duyên định dịch chuyển phân thân này đến bong bóng vũ trụ.

Vì dù sao bản thể của Lục Duyên cần phải tu luyện, không thể lúc nào cũng chỉ dịch chuyển bong bóng vũ trụ.

Phân thân có pháp tắc sao trời rất mạnh mẽ, hơn nữa Lục Duyên còn kết hợp với cội nguồn vũ trụ, còn có cả pháp tắc không gian.

Dù không thể vượt qua biển hỗn độn dễ dàng giống như Lục Duyên, nhưng cũng đủ để đi chuyển bong bóng vũ trụ.

Như vậy là đủ rồi.

Ít nhất cũng làm cho dị hoá chi mẫu không thể biết rõ rốt cuộc vũ trụ của họ đang ở đâu.