Mặc dù số lượng dị thú đông đúc, thậm chí phần lớn đều là dị thú cấp thần, nhưng cường giả cấp pháp tắc mạnh nhất đã bị Lục Duyên áp chế, tộc cơ giới của họ không được chùn bước trước đám dị thú còn lại này.
Ngay khi các chiến binh cơ giới định tấn công, quang minh chi lực nồng đậm xuất hiện, tay phải của Lục Duyên đưa về phía bầy dị thú.
Ngay sau đó, một quả cầu ánh sáng màu trắng giống như mặt trời xuất hiện bên trong bầy dị thú.
Ẩm!
Quang minh chi lực vô cùng kinh khủng lan ra, chứa đựng cả tia bức xạ từ pháp tắc quang minh, trong nháy mắt đã nghiền nát tất cả dị thú, dập tắt mạng sống của bọn chúng.
Ánh sáng tan biến, chỉ còn sót lại các phần nhỏ của chân tay bị cụt.
Nhưng những chân tay bị cụt này cũng nhanh chóng bị năng lượng hỗn độn mài thành tro tàn, biến mất không còn dấu vết.
Đám chiến binh cơ giới định đến chỉ viện cho Lục Duyên bỗng ngây ra như phỗng, giương mắt mờ mịt nhìn quang minh chi lực dần biến mất cùng với tro tàn bên trong hỗn độn.
Nhất thời, bầu không khí chìm vào trạng thái tĩnh lặng.
Ngay cả hai cường giả chiến thần là Mados và Cross cũng sửng sốt.
Hàng trăm triệu dị thú, vậy mà chỉ với một chiêu đã tiêu diệt toàn bộ à?
Đây là cấp pháp tắc sao?
Họ hoàn toàn không thể hiểu nổi sức mạnh này là thế này.
Luôn cảm thấy có gì đó rất hư ảo.
Lục Duyên nhìn thoáng qua bây dị thú đã biến mất, lại ngẩng đầu nhìn về phía huyết nhục chi sào, hắn hơi híp mắt lại.
Ngay sau đó, hắn lại bắn ra một quả cầu chứa năng lượng ánh sáng.
Trong chớp mắt, quả cầu năng lượng ánh sáng này đã xuyên qua khí hỗn độn, rơi xuống huyết nhục chi sào.
Màu trắng của quang minh chi lực lại hiện ra, âm thanh nổ tung vang lên, năng lượng hỗn độn điên cuồng gào thét.
Dư âm khủng bố khiến các chiến binh tộc cơ giới cảm thấy áp lực đến mức khó thở.
Chờ đến khi ánh sáng màu trắng tan biến, huyết nhục chi sào cũng đã biến mất không còn tăm hơi.
"co Mados cùng Cross giơ trọng kiếm lên, trong lúc nhất thời giống như pho tượng. Tất nhiên, huyết nhục chi vương đang bị áp chế cũng thấy huyết nhục chi sào bị phá hủy, trong đôi mắt thâm thúy màu xanh lá lóe lên, mạch máu màu xanh lá trên người ngọ nguậy, sức mạnh không ngừng tăng lên.
Nhưng dù hắn ta có làm thế nào, từ đầu đến cuối vẫn không thể thoát khỏi áp chế của Lục Duyên.
Thậm chí, dưới sự áp chế của quang minh chi lực, cơ thể hắn không thể hồi phục thêm được nữa.
Từng thanh kiếm sao trời chỉ chít đâm xuyên qua người huyết nhục chi vương, cơ thể hắn dần dần bị cắt thành những cục thịt nhỏ.
Những cục máu thịt này nhúc nhích không ngừng, muốn hồi phục lại như cũ. Nhưng dưới sự bao phủ của quang minh chi lực, nó chỉ có thể bị áp chế tại chỗ.
Dần dần, một vài cục máu thịt dường như bị ngọn lửa ánh sáng thiêu đốt hóa thành tro.
Mãi đến khi tất cả máu thịt đều hóa thành tro, kể cả với cảm giác của Lục Duyên, hắn cũng không cảm nhận được một tia khí tức nào của huyết nhục chi vương còn sống lại.
Dù đó là cơ thể hay linh hồn cũng đã tan biến.
Lúc này Lục Duyên mới thu lại pháp tắc quang minh, pháp tắc hắc ám và pháp tắc sao trời.
Thấy hỗn độn đã trở lại yên bình, Lục Duyên thở phào, trên mặt nở nụ cười.
Xem ra mình tu luyện cũng có hiệu quả đấy chứ.
Dù huyết nhục chi vương cấp pháp tắc cũng bị hắn giết chết một cách nhẹ nhàng.
Tuy nhiên...
Vẻ mặt của Lục Duyên đột nhiên nghiêm túc lại.
Tốc độ giáng lâm của huyết nhục chi vương còn nhanh hơn hắn nghĩ.
Từ đó có thể thấy được, nếu thể giáng lâm chết đi, huyết nhục chi vương, hay thậm chí là dị hoá chi mẫu cũng cảm nhận được.
Vì thế, sau khi thể giáng lâm chết, huyết nhục chi vương mới đích thân tới đây.
Mà bây giờ, huyết nhục chi vương cũng chết rồi, không biết dị hoá chi mẫu có đích thân tới đây không?
Nghĩ vậy, Lục Duyên không nhịn được mà nhíu mày, trong lòng thầm cảm thấy chuyện này rất nghiêm trọng.
Nghe ý của huyết nhục chi vương, thực lực của dị hoá chi mẫu còn mạnh hơn hắn ta rất nhiều.
Với thực lực bây giờ của hắn, hắn chưa chắc đấu lại...
Chỉ có thể hy vọng dị hoá chi mẫu có thể đến muộn một chút, để hắn có thêm thời gian.
Hắn liếc nhìn khu vực hỗn độn, ở nơi này khí hỗn độn đều phun trào, không gian ngưng đọng một cách bất thường, dù hắn có thể sử dụng pháp tắc không gian, cũng không thể dùng dịch chuyển không gian trong khu vực hỗn độn này, dù hắn có dùng pháp tắc cũng không thể xé rách không gian.
Từ đó có thể thấy được, nếu dị hoá chi mẫu muốn đến đây cũng chỉ có thể từ từ bay đến.
Hắn chắc chắn vẫn còn thời gian.
Nghĩ vậy, Lục Duyên cảm thấy mình nên vội vàng.
Bây giờ, hắn đã không còn đường lui, chỉ có thể chạy đua với thời gian.
Lúc Lục Duyên đang suy nghĩ, cuối cùng Mados và Cross cùng với đám chiến binh cơ giới cũng bình tĩnh lại.
Cả đám nhìn nhau, ngay cả Mados và Cross cũng liếc nhìn nhau, trong mắt ai nấy đều tràn đầy vẻ kinh ngạc và khó tin.
Cross chậm rãi nói:
" Vậy, vậy, chúng ta thắng rồi à?"
"Hình như thế?"
Trong giọng nói của Mados lộ ra chút vẻ không xác định.
Vì dù sao thắng như thế thì quá dễ dàng rồi.
Vốn dĩ Mados và Cross đã sẵn sàng hy sinh, kết quả, sau khi Lục Duyên đến, thậm chí họ còn chẳng động tay động chân hay làm bất cứ chuyện gì, vậy mà đã thắng.
Ngay cả với kẻ địch là cường giả cấp pháp tắc, nhưng khi đối đầu với Lục Duyên cũng hoàn toàn bị áp chế, không có bất cứ một con đường sống hay chống lại, mà chỉ có thể dựa vào khả năng hồi phục quỷ dị để chống đỡ được một khoảng thời gian mà thôi.
Tất cả chuyện này quá dễ dàng giống như đang nằm mơ vậy.