Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 1058: Chênh Lệnh.




Trong toàn linh vực, giờ phút này đa số linh tộc trên tinh cầu đều nhốn nháo ngẩng đầu lên, kinh ngạc đầy mặt.

"Tiếng gì vậy? !"

"Tựa như có thứ gì đó kêu thảm trước khi chết? !"

"Đến cùng là cái gì? Luôn cảm thấy có điều gì đó đáng quan ngại trong tiếng hét này?"

Linh tộc bình thường tất nhiên không thể biết được là tình huống gì.

Có điều, trên quảng trường truyền tống của Nguyên Tố Tinh, Băng Lăng và một chiến thần thạch linh tộc liếc mắt nhìn nhau, bên trong toàn là vẻ kinh ngạc.

Băng Lăng mở miệng nói:

"Nhược Thủy nói, huynh đệ Lục Duyên và huynh đệ Nộ Tinh sắp đến chỗ này của chúng ta, bảo chúng ta ở đây chờ họ chạy tới... Chẳng lẽ họ không đi qua Nguyên Tố Tinh sao? !"

Chiến thần thạch linh tinh cất giọng đáp:

"Hay là chúng ta đi xem một chút?"

Băng Lăng gật gật đầu, sắc mặt nghiêm trọng:

"Nghe tiếng kêu thảm này, chỉ sợ không tầm thường. Có lẽ thật sự là hành động của huynh đệ Lục Duyên, chúng ta đi tìm hiểu xem sao"

Hai người lập tức xé rách không gian, biến mất ngay tại chỗ.

Quang Minh Chi Hỏa cháy hừng hực, khí tức của Hủy Diệt Chi Vương và Hủ Hóa Chi Vương không ngừng yếu đi, cảm xúc xao động kia cũng theo đó mà yếu dần, rồi từ từ biến mất không còn gì.

Sắc mặt Lục Duyên bình tĩnh, qua thêm một lúc nữa hắn mới dập tắt Quang Minh Chi Hỏa.

Nhìn Hủy Diệt Chi Vương và Hủ Hóa Chi Vương đã biến mất không còn tăm hơi, Lục Duyên thở phào một hơi, có chút cảm thán.

Nhớ ngày đó, Lục Duyên tốn không ít khí lực mới giết chết được Huyết Nhục Chi Vương, không nghĩ tới bây giờ lại có thể nhẹ nhàng giết chết hai thể giáng lâm có thực lực không hề kém hơn Huyết Nhục Chi Vương, thậm chí còn mạnh hơn một chút.

Không thể không nói, cấp pháp tắc và dưới cấp pháp tắc hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Sau khi hắn có được Tinh thần Pháp Tắc thì chính là một sự tồn tại mà hai thể giáng lâm trước mặt hoàn toàn không thể chống cự lại được.

Nộ Tinh, Ngân Cốc và Kim Tạp nhìn chân không khôi phục lại về yên bình, lúc này mới hết ngây người...

Ba người liếc mắt, hai mặt nhìn nhau.

Ngân Cốc nhếch nhếch miệng, sắc mặt cổ quái nói:

"Cái này kết thúc rồi? !"

Nộ Tinh và Kim Tạp cũng có chút mờ mịt.

Khí tức của Hủy Diệt Chi Vương và Hủ Hóa Chi Vương cường đại như thế, họ vốn cho là cũng có thể gây chút phiền phức cho Lục Duyên.

Không nghĩ đến, thế nhưng lại kết thúc một cách nhẹ nhàng thoải mái như vậy.

Lần này kết thúc nhanh quá, họ đều bị bất ngờ không kịp chuẩn bị.

Không chỉ riêng họ, ở tổng bộ quân đoàn dị linh, Spaak và Bạch Sư vừa mới xông ra khỏi cung điện thì thấy hai vị đại nhân bị Quang Minh Chi Hỏa tinh lọc.

Spaak và Bạch Sư cùng với kim linh tộc và Mị Hồng đều lập tức sững sờ ngay tại chỗ, vẻ mặt ngơ ngác.

Cái gì?

Xảy ra chuyện gì vậy?

Hai vị đại nhân đâu? Sao lại biến mất không thấy đâu thế này?

Vốn họ còn định đi cầu xin được ban ơn, để hai vị đại nhân có thể hoàn thành thai nghén.

Kết quả... Còn chưa kịp cầu xin thì đã kết thúc? !

Chiến thần kim linh tộc dị hóa và Mị Hồng đều rơi vào trạng thái đầu óc trống rỗng, hoàn toàn không biết vì sao lại biến thành như hiện tại.

Bầu không khí rơi vào im lặng, một lát sau, Mị Hồng là người đầu tiên phản ứng lại, trong mắt nàng ta lóe lên vẻ hoảng sợ, truyền âm với người xung quanh:

"Chạy mau! Chia nhau chạy!"

Lúc này những người khác cũng lấy lại tinh thần.

Nếu như họ cùng chạy, hoàn toàn không thể trốn thoát khỏi tên nhân tộc đáng sợ này, sẻ chị bị hốt gọn một mẻ mà thôi.

Nếu như chia nhau chạy thì có lẽ còn chút hi vọng có người chạy thoát được?

Mắt họ sáng lên, lập tức muốn quay người chạy trốn.

Nhưng mà, họ nhận ra dường như thân thể mình và đại não có sự bất đồng về ý kiến.

Rõ ràng đại não hy vọng thân thể di chuyển, nhưng mà thân thể lại cứng đờ tại chỗ.

"Đây là..."

Mấy chiến thần có kiến thức rộng rãi tất nhiên đều hiểu, bản thân đã bị giam cầm tại chỗ rồi.

Trong mắt họ hiện ra về tuyệt vọng, một khắc sau đã thấy Quang Minh Chi Hỏa màu vàng từ trên trời giáng xuống.

Trong chân không.

Nhìn hành tinh nhỏ bị Quang Minh Chi Hỏa bao vây bên trong, Kim Tạp hoảng hốt nói:

"Kết thúc?"

Lục Duyên quay đầu, tươi cười đáp:

"Ừm, quân đoàn dị hóa và chiến thần dị hóa thú tổ chắc hẳn đều chết hết rồi, công với hai thể giáng lâm kia nữa. Cho dù còn sót lại một ít thế lực của tổ chức dị hóa trong vũ trụ, cùng lắm cũng chỉ có mấy tên bậc chiến thánh thôi, không bị xem như mối uy hiếp đâu nhỉ?"

Lời nói của Lục Duyên làm ba người Nộ Tinh đều khẽ lắc đầu.

Vẻ mặt Ngân Cốc phức tạp, vừa lắc đầu vừa cảm thán:

"Chuyện mà chúng ta mất mấy năm đều không làm được, nhưng huynh đệ Lục Duyên ngươi lại chỉ làm xong trong thoáng chốc. Thực sự là..."

Nộ Tinh và Ngân Cốc cùng với Kim Tạp liếc nhau, đều lộ ra nụ cười đắng chát, có loại cảm giác thất bại.

Một số thứ rất sợ phải so sánh, một khi so sánh thì sự chênh lệch càng rõ ràng hơn.

Lúc này, Kim Tạp nghĩ đến cái gì đó thế là lên tiếng:

"Đúng rồi, nếu như dị hóa thú tổ đã bị tiêu diệt, đợi chút nữa huynh đệ Lục Duyên ngươi theo chúng ta trở về thú vực nhé. Chúng ta đưa cho ngươi hai viên Pháp Tắc Chi Tâm, hy vọng ngươi có thể cảm ngộ ra loại pháp tắc khác. Nếu như vậy, cho dù phải đối mặt với dị thú mẫu chúa thì chúng ta cũng có thể yên ổn đúng không?"