"Sao vậy A Duyên?"
Nộ Tinh chú ý đến vẻ mặt của Lục Duyên, hắn ta hỏi.
Lục Duyên nhíu mày:
"Cảm giác có gì đó là lạ, tinh cầu này không có cường giả cấp chiến thần. Ban đầu có bốn chiến thần trong tổ thú dị hóa, lần trước chúng ta đã giết chết hai thú tộc dị hóa cấp chiến thần ở Khởi Nguyên Chi Địa, theo lý mà nói, chắc hẳn còn hai người nữa mới đúng, sao ở đây lại không có ai?"
Lời nói này khiến cho Kim Tạp và Ngân Cốc đều nhìn về phía tinh cầu màu xám trắng kia.
Theo lý mà nói, nếu đây là tổng bộ, vậy dù thế nào cũng phải có một chiến thần bảo vệ ở đây mới đúng chứ?
Sao ngay cả một người cũng không có?
Ngân Cốc không nhịn được hỏi:
"Chẳng phải vì lúc trước khi tạp chủng Lam Lễ kia chết, Mị Hồng đã thấy có gì đó bất thường nên bỏ chạy sao?"
Lục Duyên khẽ nhíu mày, gật đầu:
"Cũng có thể"
Bảy ngày ở trong Khởi Nguyên Chi Địa, thật ra trong thế giới hiện thực chỉ mới trôi qua nửa ngày, không ngờ người kia lại phản ứng nhanh như vậy.
Lục Duyên luôn cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ.
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Kim Tạp nhìn về phía Lục Duyên, cảm thấy hơi lo lắng.
Chẳng may không tìm thấy hai thú tộc dị hóa cấp thần, vậy kể cả có hủy diệt tổng bộ của tổ thú dị hóa, họ vẫn có thể xây dựng lại một tổng bộ khác, căn bản trị được ngọn nhưng không trị được tận gốc.
Lục Duyên mỉm cười:
"Không sao, ta tiếp tục tìm là được"
Đối với Lục Duyên, việc này chỉ hơi phiền phức mà thôi, chứ chẳng phải chuyện gì khó khăn.
Hắn lại nhắm mắt, dưới quy tắc sao trời, hắn cảm thấy sức mạnh của mình đang trải dài khắp cả vũ trụ, bắt đầu sàng lọc ra những khu vực có thể tồn tại hai chiến thần thú tộc dị hóa.
Rất nhanh sau đó, Lục Duyên lại mở mắt, trong mắt hiện lên một tia sắc bén.
"Tìm thấy rồi"
"Ở đâu?"
Ba người nhìn về phía Lục Duyên.
Khóe miệng Lục Duyên cong lên:
"Lãnh thổ của linh tộc. Không ngờ việc này còn cho ta một tin vui lớn"
Lời nói của Lục Duyên khiến ba người có chút không kịp phản ứng.
"Tin vui? Tin vui gì?"
Nộ Tinh thắc mắc nhìn Lục Duyên.
Lục Duyên không trả lời, chỉ cười rồi nói:
"Ngươi sẽ biết ngay thôi"
"Vậy chúng ta còn đứng đây làm gì? Đi thôi?"
Ngân Cốc nôn nóng không đợi được nữa rồi.
"Khoan đã"
Kim Tạp nhìn về phía tinh cầu khổng lồ màu xám trắng kia.
Linh lực toàn thân hắn ta bắt đầu tuôn phun, sau đó ánh sáng màu vàng lóe lên.
Ngay sau đó, cột sáng màu vàng vô cùng khủng khiếp bắn thẳng ra, xuyên qua tinh cầu màu xám trắng.
Một tiếng nổ lớn vang lên, tinh cầu màu xám trắng lập tức nổ tung, hóa thành bụi sao.
Lục Duyên thấy vậy thuận tiện vung tay lên, bụi sao ngưng kết lại, không khuếch tán nữa mà bắt đầu từ từ tụ lại.
Sau đó, ngọn lửa ánh sáng cháy hừng hực, tinh lọc hết tất cả khí tức dị hoá.
Thấy cảnh này, Kim Tạp nhìn Lục Duyên, lưỡi rắn thè ra nói:
"Cảm ơn huynh đệ Lục Duyên, nếu không có ngươi, chỉ sợ khí tức dị hóa sẽ ăn mòn khu vực này, vậy sẽ phải cần rất lâu mới có thể loại bỏ"
Lục Duyên mỉm cười:
"Nếu ta đã nhận nhiệm vụ này, vậy ta đương nhiên nên làm việc này. Đi thôi, đến linh tộc.
Tia sáng lóe lên, bốn người Lục Duyên biến mất tại chỗ.
Linh vực.
Trong một khu vực có nhiều mảnh hành tinh nhỏ, có một cung điện to khổng lồ đang nằm trên một trong số những hành tinh nhỏ vô cùng bình thường.
Lúc này Mị Hồng bốn đuôi, cả người từ trên xuống dưới đỏ như máu cùng với một con sư tử lớn có bộ lông màu trắng đang từ từ hạ xuống đất.
Trên lưng con sư tử khổng lồ có một quả trứng khổng lồ được bao phủ trong lớp chất nhầy màu xanh lá.
Cơ thể sư tử khổng lồ run bần bật, cứ như phải chịu áp lực rất lớn.
Trước cửa cung điện, cường giả chiến thần của linh tộc, thạch linh tộc Spaak, một kim linh tộc kim loại màu xám và một băng linh tộc ngưng tụ từ một khối băng đang cùng nhau chờ hai chiến thần thú tộc.
Sau khi Mị Hồng và Bạch Sư hạ xuống, ba người vội đến tiếp đón, trên khuôn mặt chứa đầy vẻ cung kính cúi chào quả trứng đang chảy ra chất nhầy màu xanh lá.
Sau đó kim linh tộc mới nhìn về phía Mị Hồng:
"Đưa đại nhân vào trong điện đi"
Mị Hồng gật đầu, nhưng nét mặt nàng ta có chút khó coi:
"Chúng ta không có nhiều thời gian, Lam Lễ và Hắc Minh chết rồi, kẽ nứt không gian kia hồi phục nhanh quá, chắc chắn có cường giả không tâm thường ở đó. Rất có thể kẻ đó là chiến thần nhân loại lần trước giết chết đại nhân huyết nhục chi vương! Có lẽ không bao lâu nữa hắn sẽ tới đây tìm chúng ta"
Ánh mắt kim linh tộc chớp nháy, hắn ta cười nói:
"Vậy hắn cũng phải đợi một thời gian nữa mới có thể tìm đến đây, dù sao chỗ này của chúng ta không dễ tìm thế đâu"
Mị Hồng khẽ gật đầu đồng ý, không có ý kiến gì với chuyện này.
Nàng ta nhìn Bạch Sư run rẩy cõng quả trứng đang chảy chất nhầy màu xanh lá đi theo Spaak vào trong đại điện, hỏi:
"Không biết vì sao thần của chúng ta để cho thể giáng lâm của hai vị đại nhân tụ hợp lại với nhau?
Chẳng lẽ ngài ấy muốn để hai vị đại nhân hợp sức giết chết chiến thần nhân loại đã giết đại nhân huyết nhục chi vương? Không ngờ thần của chúng ta lại coi trọng một nhân tộc như vậy đấy?"