Đương nhiên Lục Duyên sử dụng quy tắc không gian trong phương diện này.
Quy tắc không gian càng bí ẩn hơn quy tắc ánh sáng, sau khi Lục Duyên nắm vững quy tắc sao trời, cảm ngộ của hắn về quy tắc không gian không nhiều bằng quy tắc ánh sáng.
Nhưng cũng được cải thiện rất nhiều.
Kẽ nứt không gian hồi phục với tốc độ cực nhanh.
Chỉ trong thoáng chốc, Lục Duyên đã khiến kẽ nứt không gian khép lại hoàn toàn.
Lục Duyên quay đầu nhìn lại Mados vẫn đang sững sờ, hắn mỉm cười nói:
"Tiền bối Mados, ta còn có việc nên đi trước"
Mados tỉnh táo lại, nhìn Lục Duyên mà vẻ mặt hắn ta rất kỳ lạ, hắn ta liên tục gật đầu:
"Được được!"
Lục Duyên mỉm cười, cả người lại biến thành bọt biển rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Tại khu vực linh tộc, trên bề mặt một đại dương. Vào lúc này Băng Lăng đang chiến đấu với một con trăn khổng lồ có ba đầu.
Con trăn khổng lồ có thực lực rất mạnh, trong lúc này hai bên chiến đấu khó phân được người thắng kẻ thua.
Băng Lăng nhìn khí tức dị hóa rất mạnh kia lan ra rất nhanh, khiến mặt biển bị nhuộm thành một màu xanh thẫm.
Những hung thú bên trong đại dương bị dị hóa liên tục đến mức biến thành hung thú dị hoá.
Vào lúc này, Lục Duyên đột nhiên xuất hiện.
Con trăn khổng lồ ba đầu và Băng Lăng đều nhìn thấy Lục Duyên.
Băng Lăng cũng giống như Mados, trong vẻ ngạc nhiên xen lẫn mừng rỡ.
"Huynh đệ Lục Duyên! Nhanh tới giúp ta! Tên thú tộc này rất mạnh! Hắn đang ăn mòn quốc gia của chúng ta!"
Lục Duyên mỉm cười:
"Ta đang giúp đây"
Trong khi đang nói chuyện, cũng không thấy Lục Duyên có hành động gì, nhưng con trăn khổng lồ ba đầu kia luôn cảnh giác chợt cứng đờ tại chỗ, sau đó thân thể hắn ta biến thành một chùm ánh sao, máu thịt vươn vãi ra, sau đó khí tức cũng tan biến theo.
Băng Lăng:
"co Hắn ta kinh ngạc nhìn Lục Duyên, thực lực của Băng Lăng cũng ngang ngửa với Mados nên không hề yếu kém, nhưng hắn ta cũng hoàn toàn không nhìn ra được rốt cuộc Lục Duyên đã làm thế nào.
Hắn ta chỉ biết trợn tròn mắt nhìn như thế.
Lục Duyên không để ý đến sự kinh ngạc của Băng Lăng, bắt đầu dùng sức mạnh ánh sáng để chữa trị khu vực đại dương bị ăn mòn và kẽ nứt dị hóa.
Sau đó, Lục Duyên chảo hỏi Băng Lăng một tiếng, rồi đến khu vực cuối cùng mà hắn phát hiện ở đó có khí tức dị hoá rất mạnh.
Nơi đó là một vùng núi.
Giữa không trung phía trên dãy núi, Kim Tạp và Ngân Cốc đang hợp tác để tấn công lại một hung thú giống như hổ báo có vảy màu lam nhạt.
Vẻ mặt Ngân Cốc vô cùng hung dữ, cả người tràn đầy sát ý. Hắn ta nhìn chằm chằm hung thú màu lam nhạt kia, gầm gừ:
"Lam Lễ! Đồ tạp chủng hèn hạ đáng chết! Ngươi còn dám đến xâm lược Khởi Nguyên Chi địa à?"
Kim Tạp ở bên cạnh thè lưỡi rắn ra, trong ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo.
Hai chiến thần thú tộc có thực lực rất mạnh liên tục tấn công Lam Lễ.
Đối mặt với đòn tấn công mạnh mẽ và liên tục của hai thú thần, cơ thể của Lam Lễ ở cả trong hư ảo lẫn hiện thực đều liên tục ẩn hiện không ngừng, còn có rất nhiều phân thân liên tiếp né tránh các đòn tấn công.
Trên mặt hắn ta nở nụ cười lạnh lẽo, vừa né tránh các đòn tấn công vừa nói:
"Bức tường của tầng trên Khởi Nguyên Chi địa sao lại yếu ớt thế, ta muốn đến lúc nào thì đến! Vậy hai người các ngươi có thể gây khó khăn cho ta sao? Như ta đã nói rồi đấy, chỉ một lát nữa thôi, thân của ta sẽ đánh đến đây, đến lúc đó sẽ là ngày tận thế của vũ trụ này! Thật đáng thương! Đám người ngu dốt mê muội không thông minh như các ngươi chỉ có thể chờ chết cùng với vũ trụ này"
Nghe Lam Lễ châm chọc khiêu khích, sắc mặt của Kim Tạp và Ngân Cốc vô cùng khó coi, linh lực điên cuồng tuôn trào, tiếp tục tấn công Lam Lễ không hề ngừng lại.
Dù Lam Lễ không phải là đối thủ của hai người, nhưng khả năng né tránh và phòng thủ của hắn ta rất mạnh, có rất nhiều phân thân để quấy nhiễu cảm giác của hai thú thần, để họ khó tóm được cơ thể thật của hắn ta.
Trong chốc lát, ba người đuổi bắt nhau trong không trung, tất cả dư chấn lướt qua mặt biển tạo thành cơn sóng thần cao ngút trời.
Ngay lúc này, bóng người của Lục Duyên xuất hiện.
Hai chiến thần thú tộc Kim Tạp và Ngân Cốc đang đuổi theo Lam Lễ ngay lập tức cảm nhận được khí tức của Lục Duyên.
Họ dừng lại, nhìn về hướng khí tức truyền đến.
Còn Lam Lễ đang né tránh các đòn tấn công cũng dừng lại rồi nhìn về phía đó.
Hắn ta chia cơ thể ra hàng trăm phân thân, các phân thân trải rộng trên mặt biển đều cảnh giác nhìn nhân loại đột nhiên xuất hiện này.
Sau khi thấy Lục Duyên, Kim Tạp và Ngân Cốc đều ngạc nhiên, sau đó trên khuôn mặt lộ rõ về vừa sợ hãi vừa vui mừng.
"Huynh đệ Lục Duyên!"
Ngân Cốc lớn giọng:
"Ngươi đến giúp bọn ta sao?"
Lục Duyên cười gật đầu:
"Đúng vậy, tiền bối Ngân Cốc, ta đến đây để giúp đỡ mọi người"
"Vậy tốt rồi"
Ngân Cốc nhếch miệng, quay đầu nhìn các phân thân của Lam Lễ trải rộng khắp nơi, hắn chỉ cười lạnh.
Lam Lễ thấy Lục Duyên xuất hiện, sau đó là thái độ của Kim Tạp và Ngân Cốc, khiến lòng hắn chùng xuống. Rõ ràng tình hình đang êm đẹp lại trở nên có gì đó không đúng lắm, hình như nhân tộc trước mặt này rất mạnh.
Kỹ năng chiến đấu mà Lam Lễ có thiên về mặt bảo vệ tính mạng và chạy trốn, trong nháy mắt sau khi nhận ra có gì đó không ổn, Lam Lễ dứt khoát khống chế tất cả phân thân, một phần bay về phía kẽ nứt không gian, phần còn lại bay ra bốn phương tám hướng khác.