Sau đó, Lục Duyên tập trung suy nghĩ vào vấn đề kia.
Xem có nên đến xem tổ chức dị hóa kia trước hay không.
Suy nghĩ hồi lâu, Lục Duyên vẫn định ghi lại gen siêu phàm trước.
Suy cho cùng, hiện tại hắn có thể ở trong Khởi Nguyên Chi Địa vô thời hạn, cho dù phải mất cả trăm năm để Pháp Tắc Chi Tâm cảm ngộ thì cũng có thể tu luyện ở Khởi Nguyên Chi Địa, ở ngoài thế giới hiện thực chỉ chưa đến mười năm.
Tổ chức dị hóa của linh tộc và thú tộc đều đã xuất hiện được mấy trăm triệu năm, trước đây vẫn chưa xảy ra chuyện lớn gì, chắc không đến mức sẽ xuất hiện vấn đề trong thời gian mười năm này đâu nhỉ?
Sau khi Lục Duyên quyết định thì suy nghĩ một lát, rồi lấy thạch anh truyền tin ra và liên lạc với Nhược Thủy.
Ánh sáng màu trắng lóe lên, chẳng mấy chốc mà khuôn mặt xinh đẹp hoa lệ của Nhược Thủy đã xuất hiện ở trong thạch anh truyền tin.
Trên mặt nàng là nụ cười hiền hòa:
"A Duyên, khoảng thời gian này đều không liên lạc gì, đột nhiên giờ liên lạc với ta là có chuyện gì sao?"
Lục Duyên chân thành nói:
"Tiền bối Nhược Thủy, đúng là ta có chuyện muốn nói với ngươi"
"Hả? Chuyện gì?"
Thấy Lục Duyên nghiêm túc, về mặt của Nhược Thủy cũng nghiêm túc lên.
"Là thế này, ta định bế quan một thời gian để cảm ngộ pháp tắc"
"Cảm ngộ pháp tắc..."
Nhược Thủy sững sờ rồi trừng to mắt:
"Chẳng lẽ toàn bộ gen của ngươi đều đã được tôi luyện viên mãn? !"
Bình thường chỉ sau khi toàn bộ gen được tôi luyện viên mãn, đạt tới cực hạn của chiến thần, cuối cùng không còn không gian để tiến bộ thì mới có thể đi cảm ngộ pháp tắc nhỉ?
Lục Duyên đột nhiên cảm ngộ pháp tắc, nên Nhược Thủy chỉ nghĩ đến khả năng này mà thôi.
Lục Duyên khẽ gật đầu:
"Vâng, vào hai ngày trước"
Nhược Thủy hơi trầm ngâm một lúc, sau đó nàng cười gượng một tiếng rồi nói:
"Thật khó có thể tưởng tượng nổi... Từ lúc ta đột phá chiến thần cho đến khi tôi luyện toàn bộ gen viên mãn cũng mất trăm vạn năm liên tục không ngừng, ngươi vẻn vẹn chỉ tốn chưa đến một năm.. Thật sự đả kích người khác mà"
Lục Duyên cười khan vài tiếng, có chút khó nói.
Đúng là so sánh với nhau thì có hơi lúng túng.
Có điều, suy cho cùng Nhược Thủy cũng là cường giả cấp bậc chiến thần, chẳng bao lâu đã khôi phục như thường.
Nàng lên tiếng nói:
"Nếu định cảm ngộ pháp tắc vậy thì cứ làm đi. Dựa vào thiên phú của ngươi cộng với sự trợ giúp của Pháp Tắc Chi Tâm, nói thật, nếu ngay cả ngươi cũng không thể đột phá đến cấp pháp tắc, ta đậy thực sự không thể tưởng tượng nổi có ai có thể đột phá"
Lục Duyên nghiêm túc gật đầu:
"Ta sẽ cố gắng hết sức. Ngoài ra, trong khoảng thời gian ta không có mặt, phiền ngươi quản lý nhóm mấy cường giả Gatton của cơ giới tộc"
Tất nhiên Lục Duyên cũng dẫn theo mấy thành viên của Cơ Giới Chi huyết trở về, hiện tại bọn họ đã bị Cơ Giới Chi Thần khống chế nhưng vẫn không mất đi ý chí của bản thân, vẫn có trí tuệ như cũ. Thật ra Lục Duyên chỉ cần hạ mấy mệnh lệnh cụ thể là được, cũng không đến nỗi khi hắn bế quan sẽ bị mất khống chế.
Có bốn chiến thần này ở đấy, áp lực của cả vũ trụ cũng sẽ hơi giảm đi một xíu.
Nhược Thủy gật nhẹ đầu:
"Ta biết rồi"
Sau khi tán gẫu vài câu với Nhược Thủy và bàn giao cho nàng chăm sóc mấy người nhóm Thanh Hòa tỷ cùng với bốn chủng tộc xong thì Lục Duyên chào tạm biệt, sau đó hắn trở về Bổ Thiên thành, đi tới luyện võ quán rồi tìm một căn phòng tu luyện, định bắt đầu cảm ngộ.
Lục Duyên khoanh chân ngồi ở trong phòng tu luyện, Pháp Tắc Chi Tâm lại xuất hiện trong tay lần nữa.
Lần này, trong mắt Lục Duyên đã không còn vẻ mê man.
Hắn dùng một ý nghĩ để hấp thu Pháp Tắc Chi Tâm vào trong thân thể.
Pháp Tắc Chi Tâm vừa mới vào trong thân thể đã hóa thành một nguồn lực lượng huyền ảo khó hiểu.
Lục Duyên vội càng dẫn dắt nguồn lực lượng này tiến vào trong chuỗi gen thứ nhất của hắn.
Gen thần cấp, Vũ Trụ Chi Thể.
Cũng là đoạn gen đầu tiên mà Lục Duyên ghi lại, bắt đầu từ làn da hóa đá cực kỳ bình thường cho tới gen thần cấp.
Nguồn lực lượng huyền ảo khó hiểu kia hòa vào trong đoạn gen siêu phàm thứ nhất, lập tức có gợn sóng vô hình khuếch tán ra, đoạn gen thứ nhất bỗng nhiên hiện ra tia sáng sao trời.
Sau một khắc, ý thức của Lục Duyên phiêu lãng, cả người rơi vào trong bóng tối vô biên vô tận.
Chỗ mà hắn đang đứng lúc này là một không gian hư vô, bóng tối vô tận đã thôn phệ mảnh không gian này cho nên không có lấy một tia ánh sáng nào.
"Nơi này là..."
Lục Duyên nhướng mày, sau đó mới nhận ra bản thân dường như đang trong trạng thái là ý thức.
Đúng vào lúc này, đột nhiên có ánh sáng xuất hiện trong không gian hư vô, chấm sáng màu trắng kia tựa như một thanh kiếm sắc đâm rách bóng tối vô biên, trở thành trung tâm của toàn bộ không gian hư vô này.
Ánh mắt của Lục Duyên lập tức bị nó hấp dẫn.
Hắn vừa mới nhìn về phía trung tâm hư vô kia, điểm sáng lấp lánh đột nhiên lóe lên tia sáng vô cùng lóa mắt, ánh sáng âm thầm khuếch tán ra và Lục Duyên cảm nhận được có lực lượng khủng bố đang bạo phát.
Lực lượng này vô cùng huyền ảo, tựa như ẩn chứa thiên địa chí lý, làm cho tinh thần Lục Duyên chìm vào trong đó, hoảng hốt chớp mắt một cái.