Trong sáu quy tắc này, Lục Duyên suy nghĩ, đầu tiên phải loại bỏ quy tắc cơ giới.
Dù pháo linh năng cơ giới được thần hóa là chiêu thức mạnh nhất bây giờ của Lục Duyên, nhưng dù sao nó cũng là sức mạnh bên ngoài.
Bây giờ Lục Duyên đã khống chế được bốn chiến thần cơ giới và một đám chiến thánh cơ giới, nếu có thể cảm ngộ quy tắc cơ giới, chắc hẳn thực lực của họ sẽ tăng lên rất nhiều, tuy nhiên đó cũng chẳng phải là bản thân hắn.
Quy tắc đầu tiên, Lục Duyên muốn nó có thể tăng sức mạnh cho chính bản thân mình.
Vì nếu phải đối đầu với cường giả khác, vậy chính bản thân hắn sẽ trở thành nhược điểm.
Năm quy tắc còn lại, Lục Duyên nghĩ cả buổi vẫn không thể chọn được cái nào phù hợp nhất.
Trong vũ trụ này, chắc chắn quy tắc sao trời sẽ có tác dụng rất lớn; còn quy tắc sinh mệnh, với tình hình bây giờ, nếu có thể cảm ngộ được quy tắc này thì muốn chết cũng khó.
Quy tắc ánh sáng, quy tắc bóng tối hay quy tắc tử vong, cũng đều có những sở trường riêng.
Nghĩ một lúc lâu vẫn không có kết quả, Lục Duyên bất đắc dĩ đành phải thu lại trái tim.
Hắn định suy nghĩ thật kỹ càng rồi nói sau, nhân tiện để bản thân nghỉ ngơi và tự chúc mừng vì mình đã tu luyện gen siêu phàm đến viên mãn.
Ngoài ra, Lục Duyên còn định nói chuyện mình bắt đầu cảm ngộ quy tắc cho đám người Thanh Hòa tỷ.
Vì dù sao sau khi sử dụng trái tim quy tắc, Lục Duyên cũng không biết phải mất bao lâu mới có thể cảm ngộ xong quy tắc, muốn chào hồi các nàng trước, tránh đến lúc bế quan quá lâu lại khiến các nàng lo lắng.
Thêm nữa, Lục Duyên định hỏi ý kiến các tiền bối Nhược Thủy và tiền bối thần long, họ chắc chắn có chút hiểu biết về trái tìm quy tắc, có lẽ sẽ cho hắn một vài ý kiến có ích.
Nghĩ như vậy, Lục Duyên rời khỏi phòng trọng lực.
Bóng dáng hắn biến mất, nháy mắt sau đã xuất hiện trong phòng khách của căn nhà thuê ở tầng trên Khởi Nguyên Chi địa.
Trên ghế sô pha trong phòng khách chỉ có một mình Dạ Dạ, khi nàng ấy ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Lục Duyên đang đến gần.
Lục Duyên thấy trên bàn trà trước mặt nàng ấy còn đặt một miếng bánh gato, miệng nhỏ phồng to, trên mép còn dính bơ màu trắng, khiến hắn không nhịn được mà bật cười.
Hắn đi đến, ngôi xuống bên cạnh Dạ Dạ, vuốt đầu nàng.
Ngay lập tức, cặp tai mèo trên đầu Dạ Dạ hơi lắc lư, cái đuôi cũng hơi đung đưa, thoải mái híp cả mắt.
"Bánh gato này ở đâu ra vậy?"
Dạ Dạ nuốt bánh gato trong miệng, giọng nói bình thản vang lên:
"Do Thanh Hòa tỷ sai người mua, ăn ngon lắm"
Lục Duyên cười:
"Thanh Hòa tỷ đối xử với ngươi cũng thật tốt nhỉ"
"Ừ, Thanh Hòa tỷ rất tốt. Hôm nay sao A Duyên về sớm vậy?"
Trong mắt Dạ Dạ lộ rõ về thắc mắc.
Lục Duyên cười nói:
"Gen cuối cùng của ta đã tu luyện đến viên mãn rồi"
Dạ Dạ ngừng ăn, sau đó mở to mắt nhìn, trong đôi mắt bình thản như giếng sâu không gợn sóng chợt tràn ngập niềm vui mừng.
Nàng ấy khẽ gật đầu:
"Ừm, A Duyên thật giỏi"
Nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch này của Dạ Dạ, Lục Duyên không nhịn được mà nở một nụ cười xấu xa:
"Giỏi chỗ nào?"
Dạ Dạ ngẩn ngơ, sau đó thoáng một cái gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, nàng ấy dấu miệng nhìn hắn chằm chằm.
Bị Dạ Dạ nhìn như vậy, Lục Duyên cũng cảm thấy hơi ngượng ngùng.
Hắn vội ho khan một tiếng, dời tầm mắt:
"Hôm nay ngươi ở nhà sao?"
"Lúc nãy có cả Thanh Hòa tỷ và Thính Vũ tỷ nữa"
Dạ Dạ thấy Lục Duyên quay đầu, tiếp tục cầm miếng bánh gato lên ăn tiếp.
"Vậy các nàng đâu rồi?"
Lục Duyên nhìn lướt qua xung quanh một lượt.
Dạ Dạ nhét bánh gato đây miệng, vì thế giọng nói nghe lúng búng không rõ ràng:
"Đi mua đồ ăn rồi. Họ nói rằng bản thân đã đột phá, định nhờ ngươi giúp ghi lại gen, nên muốn ăn mừng một chút"
Lục Duyên sững sờ, sau đó cười vui sướng.
"Thanh Hòa tỷ và đạo sư đột phá rồi sao?"
Đây đúng là hai chuyện vui đến cùng một lúc.
Tuy nhiên Lục Duyên nhanh chóng bình tĩnh lại, chuyện hai người đột phá cũng nằm trong dự đoán mà thôi.
Vì vốn dĩ tiến độ tu luyện của các nàng đã xấp xỉ Sương Nguyệt, bây giờ đã vượt xa hơn.
Khoảng thời gian này, tài nguyên tu luyện của các nàng vô cùng phong phú, qua thời gian lâu như vậy rồi, chắc chắn sẽ đột phá.
Dạ Dạ gật đầu, trong mắt đầy vẻ mong chờ:
"Thanh Hòa tỷ nói chút nữa sẽ có đồ ăn ngon"
Lục Duyên nghe vậy cảm thấy buồn cười nhìn Dạ Dạ.
Dù tu vi có mạnh thêm bao nhiêu, sở thích của Dạ Dạ vẫn không thay đổi.
Lục Duyên nói chuyện với Dạ Dạ một lúc, rất nhanh sau đó, Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ đã trở về.
Không chỉ có hai người, đám người Sương Nguyệt cũng dần dần trở về sau khi kết thúc việc tu luyện.
Vì dù sao thì không có người nào có thể tu luyện liên tục suốt mười hai giờ giống như Lục Duyên.
Quang cảnh trong phòng khách nhanh chóng trở nên náo nhiệt, nghe thấy Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ đột phá, ai nấy cũng cảm thấy vui vẻ. Sương Nguyệt và Vương Linh Linh xung phong nhận việc phụ giúp chuẩn bị bữa tiệc.
Còn những người khác cũng không ngồi yên, mọi người ngồi trên ghế sô pha lôi các thứ ra tự chơi.
Amy và Dạ Dạ bắt đầu ăn cùng nhau, hai người Tiểu Bạch và Vương Linh Linh lại bắt đầu cãi nhau, hai người Anastasia và Tư Thính Tuyết thảo luận về chuyện tu luyện, Rebecca ngồi gần Lục Duyên, dựa vào người hắn, trên mặt nở nụ cười ngốc nghếch.