Ở phía xa, cánh tay biến thành trường đao của huyết nhục chi vương cũng xuất hiện từng đường nứt, nhưng huyết nhục của hắn chỉ vừa rục rịch, trong nháy mắt đường nứt đã biến mất, trường đao trở lại dáng vẻ vốn có của nó.
Lục Nguyên ngẩng đầu, cách không gian phong bão nhìn về phía huyết nhục chi vương, lúc này Lục Duyên đã bạo phát toàn bộ sức mạnh, vũ trụ chi thể, sinh mệnh chi linh, quang minh chi tâm, mệnh vận chi luân, toàn bộ đều được vận hành.
Con ngươi hắn dưới ngần ấy lực lượng dần phủ một màu của đá lưu ly, trông có về vô cùng quỷ dị.
Ánh mắt hắn sắc bén, giây phút thấy huyết nhục chi vương, cơ thể liền biến mất tại chổ..
Kế hở không gian.
Lục Duyên trực tiếp hòa làm một với không gian, dù là không gian phong bão đáng sợ kia cũng khó mà có thể tạo nên chướng ngại cho hắn.
Trong phút chốc, Lục Duyên đã xuất hiện ngay sau huyết nhục chi vương.
Lưỡi liềm Hối Bạch thoáng xuất hiện ngay trên đầu huyết nhục chi vương, cùng lúc đó thanh trọng kiếm trong tay Lục Duyên mang theo tinh thần cùng quang minh chi lực, cũng chém thẳng xuống huyết nhục chi vương.
Huyết nhục chi vương rống lên, ngọn lửa màu xanh lục thiêu đốt khắp người, ngọn lửa đáng sợ mang theo hiệu quả ăn mòn ấy bùng nổ, tràn lan ra khắp bốn phương tám hướng.
Mệnh vận chi luân của Lục Duyên đã đoán trước được uy hiếp cực lớn, trong con ngươi của hắn, lưu quang khẽ động, cơ thể phút chốc biến mất khỏi nơi đó, trực tiếp lùi về phía sau.
Còn lưỡi liễm Hối Bạch lúc này cũng chẳng thấy ngọn lửa màu xanh lục nữa, chém lên người của huyết nhục chi vương.
Cơ thể huyết nhục chi vương cứng đờ, ngọn lửa bao bọc xung quanh thoáng chốc biến mất.
Hỏa diễm dị hóa đã bị liềm tử vong tiêu diệt.
Lục Duyên thấy vậy, một lần nữa biến mất khỏi chỗ cũ, vụt người về phía trước, chém ngang một đường trọng kiếm trong tay Những nơi mà lưỡi kiếm đáng sợ ấy lướt qua, không gian từng tấc từng tấc một vỡ nát, chém thẳng về phía huyết nhục chi vương.
Cơ thể của huyết nhục chi vương so với trước đây chậm chạp hơn vài phần, đây là hiệu quả tiêu cực của liềm tử vong.
Dù huyết nhục chi vương vô cùng mạnh, dù có ăn trọn một đòn tấn công của liềm tử vong cũng sẽ không bị thương nặng, nhưng dù có như vậy đi nữa cũng không cách nào hoàn toàn tránh được.
Trì hoãn một chút, bây giờ đối với hắn mà nói cũng khá là phiền phức.
Cảm nhận được lưỡi kiếm đáng sợ đang gần sát cơ thể, ánh mắt màu xanh lục thâm thúy của huyết nhục chi vương dần hiện lên từng tia cuồng bạo.
Hắn gầm lên một tiếng, phần cơ thể mất da bỗng được từng tia sáng xanh bao bọc, đồng thời hắn cũng đan chéo hai tay tạo thành lớp chắn.
Đây là cách phòng vệ mà hắn sử dụng trước đây.
Trọng kiếm rơi trên ánh sáng xanh lục, dư ba đáng sợ tạo thành lớp lớp vòng tròn dần khuếch rộng ra, những nơi nó lướt qua phong ba càn quét ngang ngược, không gian ngẫu nhiên xuất hiện từng đường rách toạc.
Ánh sáng màu xanh lục trên người huyết nhục chi vương đột nhiên mờ đi, trọng kiếm rơi trên cánh tay hắn, cánh tay hắn ngay lập tức xuất hiện từng đường nứt nhỏ, quang minh chi hỏa len lỏi vào từng khe nứt ấy, chảy vào trong cơ thể của hắn, phá hỏng thân thể dị hóa ấy.
Sức mạnh kinh khủng ấy trực tiếp đánh bay huyết nhục chi vương, cơ thể của hắn tựa như hóa thành sao băng, chẳng biết được sẽ bay được bao xa.
Sau đòn tấn công ấy, Lục Duyên chẳng chút do dự, cơ thể lần nữa biến mất khỏi chỗ cũ.
Hắn xuất hiện ngay phía sau huyết nhục chi vương, trọng kiếm lại chém đến lần nữa.
Ngay tại lúc này, Lục Duyên phát hiện, cặp đùi của huyết nhục chi vương chẳng biết từ lúc nào đã tách lìa khỏi cơ thể.
Như Lục Duyên đã liệu, hai thanh huyết nhục chi đao do máu thịt của cặp đùi hóa thành đang ẩn mình trong hư không, chém thẳng về phía Lục Duyên.
Lục Nguyên híp mắt, trọng kiếm trong tay chẳng chút ngừng lại, tiếp tục chém về phía huyết nhục chi vương, đồng thời trong ánh mắt của hắn cũng hiện lên một tia lưu quang.
Huyết nhục chi vương lộ ra nụ cười hung tợn.
Ngay tại lúc này, nụ cười hung tợn ấy đã cứng đờ, huyết nhục chi đao ấy chẳng biết bởi vì sao, đột nhiên đứng yên tại chổ.
Huyễn tưởng cụ hiện, huyễn cảnh!
Lục Duyên sử dụng khả năng huyễn tưởng cụ hiện, khiến cho huyết nhục chỉ đao chìm vào trong huyễn cảnh.
Trước đây khi chiến đấu với Thần long Lục Duyên đã học được, tuy với năng lực hiện giờ của hắn, chỉ có thể khiến cho huyết nhục chi đao dừng lại trong phút chốc, nhưng thế cũng đủ rồi "Cái gì?"
Đôi mắt màu xanh lục sâu thẳm của huyết nhục chi vương mang theo nỗi kinh ngạc, sau đó trọng kiếm đã nặng nề rơi trên màn chắn màu xanh lục của hắn.
Âm!
Đòn tấn công thứ hai ập đến, màn chắn xanh vốn le lói trong phút chốc vỡ nát, trọng kiếm hung hãng chém thẳng vào ngực của huyết nhục chi vương.
Phập!
Sức mạnh kinh hoàng của tinh thần chi lực và quang minh chi lực cùng với khí thế cuồng bạo tuôn trào trên cơ thể huyết nhục chi vương.
Trên ngực hắn lập tức xuất một đường rạch ghê rợn.
Ngay lúc này, cơ thể hắn lại bị đánh bay ra.
Lúc này, huyết nhục chỉ đao dường như mới bắt đầu có phản ứng lại, tiếp tục đâm về phía Lục Duyên.
Lúc này Lục Nguyên đã biến mất khỏi chổ cũ, sử dụng kẽ hở không gian tiếp tục đuổi theo huyết nhục chi vương.
Một khi áp chế, đương nhiên Lục Duyên sẽ không chừa cho đối phương cơ hội để nghỉ ngơi.