Gậy Sắt Của Tui Có Tác Dụng Gì Đâu?

Chương 6: Đau chết rồi!




Hạ Nghiêu giống như bé nhím nhỏ bị cảnh sát Quý chiếm lấy môi, cảm giác áp bức từ người đối phương gần trong gang tấc, hàm răng bị cạy ra không nể nang, đầu lưỡi nóng ướt mặc sức càn quét trong khoang miệng, cướp đoạt không khí của hắn.

Một nụ hôn gần như là thô bạo kết thúc, Hạ Nghiêu choáng váng.

Hắn mím đôi môi đã sưng đỏ, "Chỉ vậy thôi hả?"

Hắn xin thề là mình vô cùng chân thành đặt câu hỏi này cho cảnh sát Quý, thế nhưng cảnh sát Quý lại biến lời hắn nói thành sự khiêu khích, gã bóp chặt lấy núm vú lộ ra không biết từ lúc nào của hắn.

"** má, mẹ kiếp anh không biết nhẹ tay chút sao?" Hạ Nghiêu nện lên ngực cảnh sát Quý một phát, không hề nương tay.

Bởi vì hắn cảm thấy với lực tay vừa rồi của cảnh sát Quý, ti hắn sẽ bị bóp nát mất.

Hạ Nghiêu chưa kịp chửi xong, hai ngón tay đã luồn vào trong miệng hắn, khuấy đảo lưỡi hắn lên.

"Liếm ướt đi, lát nữa sẽ dễ chịu hơn."

Hạ Nghiêu bị ngón tay thọc vào ú ớ hét lên, nước bọt chảy xuống theo khóe miệng.

Hắn phát hiện ra hình như các giác quan của mình không nhạy bén nữa, không biết cảnh sát Quý đã cởi áo hắn ra từ bao giờ, cũng không biết cởi quần hắn ra từ khi nào, kể cả quần lót cũng cuộn chung luôn một chỗ.

Đợi đến khi Hạ Nghiêu phản ứng lại, bàn tay ấm áp còn lại của cảnh sát Quý đã nhẹ nhàng vuốt ve bẹn đùi hắn.

Thế nhưng lúc này giác quan của Hạ Nghiêu lại trở nên nhạy bén quá mức, cảm giác giống như bị điện giật lan khắp toàn thân, da đầu râm ran.

Hạ Nghiêu cứ thế ngây ngất được cảnh sát Quý ôm, gã tách đôi chân hắn ra, để hắn ngồi lên người mình.

Quý Bác Dương hơi tách hai đầu gối, ngón tay đặt ở khe mông hắn, gã thổi một hơi bên tai Hạ Nghiêu, "Cục cưng, tôi muốn đi vào."

Tai Hạ Nghiêu nổi da gà, lông mi cũng run rẩy.

Dưới mông bị tách ra có gió luồn vào khiến hắn hơi khó chịu.

Hoặc phải nói là...

Khó nhịn.

"Anh gọi ai là cục cưng! Ông đây là... Sh——" Hạ Nghiêu hít một hơi khí lạnh, ngũ quan xinh đẹp nhíu lại, giống như nếp nhăn của bánh bao súp.

Cửa sau nóng như lửa hút chặt cảnh sát Quý, không hề dễ chịu.

Không bôi trơn, vẫn còn quá chặt.

Chỉ mới vào có một đốt ngón tay.

Hạ Nghiêu đau ứa nước mắt, lúc hắn bị người ta đánh gãy hai cái xương sườn cũng không khóc thế này.

Nhưng mà hậu môn thật sự đau vãi cả loèn!

Hạ Nghiêu cảm thấy rất mất mặt, cúi đầu cắn một phát lên cổ cảnh sát Quý.

Cảnh sát Quý bị đau đớn kích thích cũng mặc kệ Hạ Nghiêu có đau không, lại đẩy thêm nửa đốt ngón tay sâu vào nữa.

Toàn thân Hạ Nghiêu đều đang phát run, hắn vừa khóc vừa chửi: "Đ!t mẹ, sao tôi chỉ thấy đau đéo thấy sướng gì hết vậy!"

Hắn lại cúi xuống nhìn anh bạn nhỏ nhà mình, dương v*t thì mềm nhũn, còn người mình thì đang run lẩy bẩy.

Mày héo rồi mày héo rồi mày héo rồi mày héo rồi mày héo rồi...

Ba chữ này cứ lởn vởn trong đầu Hạ Nghiêu, ba phần châm biếm bốn phần lạnh lùng.

Trái tim Hạ Nghiêu nguội lạnh.

Hắn nhìn nhóc Tiểu Nghiêu của mình, nó mềm oặt nằm ngang giữa hắn và bụng dưới của cảnh sát Quý.

Hạ Nghiêu nhìn chằm chằm con ciu bự đã từng là niềm tự hào của mình, mất một thời rất dài hắn mới bất đắc dĩ chấp nhận sự thật này.

"Ư..." Hạ Nghiêu đột nhiên hơi nhướng mày, phát ra tiếng rên rỉ êm tai.

Không biết mông đã thích ứng với vật lạ từ bao giờ, theo sự khuấy đảo nhẹ nhàng của cảnh sát Quý, cảm giác tê dại kỳ lạ từ từ lan truyền từ xương cụt.

"Sướng rồi à?" Quý Bác Dương rời môi khỏi núm vú của Hạ Nghiêu, vú bên trái đã no đủ căng đầy, bên trên còn óng ánh nước bọt dính lên, giống như một trái anh đào chín.

Hạ Nghiêu lại bắt đầu gào thét trong đầu, tay thò ra sờ soạng mông.

Ngón tay cảnh sát Quý vẫn còn cắm chắc bên trong.

Nhưng mà hình như không đau nữa...

Cũng không phải không đau.

Mà là nóng rát.

"A! Đệt!"

Lỗ sau của Hạ Nghiêu đang chịu đựng một ngón tay, bây giờ đã chuyển thành hai ngón trong phút chốc.

"Nhịn thêm một lát." Cảnh sát Quý áp vầng trán rịn lớp mồ hôi mỏng lên mặt Hạ Nghiêu, giọng nói trầm thấp giống như một thủ đoạn dụ dỗ chiều chuộng người ta. Gã cắn lên vành tai nhạy cảm của Hạ Nghiêu một phát, "Sẽ để cậu lĩnh hội được khoái cảm bắn ra, nhưng phải nghe lời trước đã."