Dưới tình huống Lộ Dương một đường tâm thần bất định, hai người về tới tiểu khu, Trâu Kỳ đem xe vào ga ra, lúc đi ra tay nắm lấy Lộ Dương so với bình thường càng dùng sức, khiến cậu thật vất vả mới bình tĩnh một chút lại khẩn trương lên.
Đến trước cửa, Trâu Kỳ sáp chìa khoá, mở cửa, đóng cửa, động tác lưu loát liền mạch, Lộ Dương nguyên tưởng rằng Mã Đại Cáp sẽ giống bình thường ra nghênh tiếp bọn họ, vừa khéo làm dịu tâm tình khẩn trương của mình một chút nhưng khi tiến vào lại phát hiện Mã Đại Cáp hôm nay không xuất hiện.
Đèn phòng khách vẫn để mở như mọi ngày nhưng TV lại không bật, cậu vào trong liếc nhìn phòng Mã Đại Cáp, phát hiện bên trong cũng sáng đèn, đang chuẩn bị gọi nó, còn chưa kịp lên tiếng đã bị Trâu Kỳ chế trụ cổ kéo qua, tiếp theo miệng liền bị chặn lại.
“Đừng...!!” Giờ khắc này Lộ Dương mới phát hiện vừa nãy Trâu Kỳ không tính là thô bạo nhưng bây giờ thì không chỉ đầu lưỡi tê dại mà đơn giản là toàn thân cũng đã tê rần!!!
Lộ Dương bị Trâu Kỳ hôn đến mộng mị, chỉ có thể nương theo anh đi vào trong. Trong lúc lôi kéo áo Polo trên người còn bị Trâu Kỳ lột xuống. Trước đây khi xem ti vi luôn cảm thấy mấy cảnh người yêu vừa hôn vừa lột đồ thật thần kì, lúc này tự thân trải nghiệm mới biết hoá ra không có gì là không thể, không chỉ áo cậu mà ngay cả áo sơ mi của Trâu Kỳ cũng đang vò nùi ném trên sàn.
Lúc hôn môi, một tay Lộ Dương ôm lấy cổ Trâu Kỳ, để tránh bản thân chân mềm đứng không vững, cái này không phải nói quá, giữa nụ hôn tràn đầy nhiệt tình cùng kịch liệt của Trâu Kỳ, cậu thật sự có chút đỡ không nổi, chỉ có thể theo nụ hôn của anh chậm chạp đắm chìm trong đó, đợi khi cậu kịp phản ứng đã bị Trâu Kỳ đè trên ghế sa lon lớn ở phòng khách.
Trâu Kỳ đặt Lộ Dương trên ghế, một tay chống bên tai cậu, đầu lưỡi đi sâu vào miệng cậu cùng cậu quấn quýt, lưỡi anh tùy ý vòng quanh khuấy lộng thâm nhập. Giữa lúc hai bên triền miên quấn lấy trao đổi nước bọt, Lộ Dương nhìn trần nhà thất thần nghĩ, “Trâu Kỳ nhất định có thể dùng đầu lưỡi thắt nút anh đào”.
Một cánh tay của cậu lúc này bị Trâu Kỳ giam cầm ở một bên, môi lưỡi đối phương ly khai môi cậu, chuyển đến cần cổ, xương quai xanh lưu lại xúc cảm thiêu đốt trên da thịt cậu, sau đó một đường hôn thẳng xuống, đầu lưỡi ướt át đảo quanh hai điểm nhô lên trên ngực cậu, một bàn tay khác của Trâu Kỳ theo thắt lưng trượt xuống, dừng lại trên lưng quần, một lát sau đầu ngón tay anh lưu luyến vị trí xương chậu, vuốt ve khiêu khích qua lại.
“Ưm ∼!” Ngực Lộ Dương bị động tác dây cắn của Trâu Kỳ buồn bực hừ một tiếng, cảm giác chua xót tê dại truyền đến, nhịn không được giơ tay lên đặt tại đầu anh, ý định ngăn cản, “Đừng cắn....”
Động tác Trâu Kỳ liếm cắn dừng lại một chút, giương mắt nhìn về phía cậu, vừa vặn Lộ Dương cúi đầu nhìn xuống, đối diện ánh mắt của anh, chỉ cảm thấy tận nơi sâu nhất trong mắt anh có một ngọn lửa đang nhảy nhót, môi mỏng mím chặt cực kỳ gợi cảm, bàn tay Lộ Dương đang đặt trên đầu anh để ngăn anh lại không tự chủ dời đến trên mặt, một đường vuốt ve lúc lướt qua môi bị Trâu Kỳ há miệng cắn lấy.
Trâu Kỳ cắn ngón tay Lộ Dương, cái lưỡi lởn vởn ở đầu ngón tay, mà lúc này tay anh đã dừng tại bên hông cậu đẩy cửa quần Lộ Dương ra, bắt lấy khóa quần kéo xuống, thanh âm khoá kéo truyền tới, trong căn phòng nho nhỏ an tĩnh này trở nên đặc biệt rõ rệt.
Nghe được tiếng động Lộ Dương xoay mình một chút, bắt lấy bàn tay đang dò xét bên trong của Trâu Kỳ, hơi lạnh từ tay đụng phải bụng dưới, Lộ Dương theo bản năng rút ngón tay bị anh ngậm lấy, cả người cũng co rụt lại, “Chờ một chút…”
“Ngoan nào.” Trâu Kỳ thấp giọng thầm thì, từ ngực cậu ngẩng đầu dậy, cong đầu gối đặt ở bên cạnh Lộ Dương, cúi đầu ghé vào tai cậu nói, “Cảm thấy không? Em cứng rồi”. Lúc này anh vừa nói một tay khác vừa từ bên hông dò xét đi vào dừng lại địa phương đã có hơi cương cứng của Lộ Dương.
Giọng nói Trâu Kỳ trầm ấm, có lúc anh thả nhẹ giọng có lúc lại nỉ non bên tai, quả thực quyến rũ muốn đòi mạng, Lộ Dương bị lời nói sắc tình của anh làm mặt mày nóng bừng, mạnh miệng nói, “Cứng hù chết anh!”
Vừa mới dứt lời cậu liền cảm nhận được tay Trâu Kỳ lưu luyến chỗ nọ bắt đầu từ đỉnh đầu miệt mài làm, đầu ngón tay từ tốn ma sát qua vùng đỉnh nhạy cảm, cách một lớp quần lót, hiệu quả ma sát rất nhẹ, khiến chó độc thân cậu ngày thường rất ít tự an ủi chính mình nhịn không được lại cứng hơn vài phần.
Thay đổi của Lộ Dương Trâu Kỳ đương nhiên cũng phát hiện, vật trong tay rắn chắc hơn bắt đầu trướng lên trong tay anh. Trâu Kỳ đối diện cặp mắt có phần mê man của Lộ Dương nhịn không được cúi đầu hôn môi cậu, “Hù chết anh?” trong lúc nói tay cũng cách quần lót cầm chỗ kia của Lộ Dương.
Lộ Dương bị anh đột nhiên nắm lấy càng hoảng, “Anh muốn làm gì?”
“Làm gì sao?” Trâu Kỳ nhìn cậu, khóe miệng cong cong, “Em chắc là muốn nghe chứ?”
“Quên đi... anh khẳng định chẳng nói ra câu gì... (hay ho)“
Lời còn chưa hết, động tác Trâu Kỳ tăng thêm vài phần, ngón tay cái cách quần lót xoa nắn quy đầu nhạy cảm của cậu, dần dần tăng thêm lực độ, trêu đùa qua lại.
“Ưm!” Dưới động tác của anh Lộ Dương hừ một cái, hít một hơi thật sâu, tay theo bản năng níu lấy lớp vải trên ghế sa lon, “Anh đừng chạm…cái kia.”
“Cái kia?” Trâu Kỳ biết tổng còn cố hỏi, động tác ngón tay cũng không ngừng lại, nhiều lần biến đổi góc độ chơi đùa vật nhỏ kia.
“... Đồ vô lại, đã bảo đừng đụng tiểu đệ của em mà…” Lộ Dương thở hào hển, một tay chống đỡ cơ thể nửa ngồi dậy.
Trâu Kỳ dùng miệng trực tiếp lấp kín miệng cậu, dùng một tay nắm cằm cậu, bức bách cậu há miệng cùng mình hôn sâu, đang lúc môi lưỡi cả hai triền quấn lấy nhau dây dưa, tay còn lại của anh cũng không chịu thua kém, ly khai địa phương bị anh trêu đùa đã cực kỳ cứng rắn chuyển qua lưng quần, trên tay hơi dùng lực dễ dàng đem cả quần jean cùng quần lót tuột xuống đầu gối. Cái gì đó đã hoàn toàn bộc khởi đột nhiên bại lộ trong không khí, kiềm không được run rẩy, lập tức lại bị tay Trâu Kỳ bao lấy.
Lần này không có bất kỳ vật nào ngăn cách, Trâu Kỳ chân chính cầm lấy, khiến Lộ Dương nguyên bản đắm chìm trong cái hôn nồng nhiệt vội hút khí, thiếu chút nữa sặc nước miếng.
“A...” Tiểu đệ bất thình lình bị nắm lấy làm Lộ Dương khẽ rên một tiếng, trợn tròn mắt, dùng khủy tay chống đỡ bản thân, vừa muốn mở miệng nói thì bàn tay mát lạnh đang nắm thằng nhỏ cậu của tên nào đó lại dụng thêm lực.
“...”
Đầu lưỡi Trâu Kỳ chuyển đến bên tai cậu linh hoạt đảo quanh, thấp giọng nói, “Suỵt, đừng lên tiếng, tập trung cảm nhận.”
Trâu Kỳ nói rồi di chuyển bàn tay đang nắm chỗ cứng rắn của Lộ Dương từ từ trượt đi xuống, dừng lại tại vị trí gốc trụ, tiếp đó hai ngón tay xoa bóp, mới đầu là thong thả về sau càng vuốt ve kỷ xảo hơn.
Loại cảm giác này so với tự mình an ủi thật sự rất khác biệt, Lộ Dương có thể cảm nhận được từng đợt sóng tê dại vọt lên theo động tác của Trâu Kỳ, nơi bị đối phương xoa nắn vẫn một mực phấn đấu vươn lên, khiến cậu nhịn không được phát ra tiếng kêu rên.
“Đừng......” Lộ Dương hít vào một hơi, bởi vì động tác của anh mà miệng tràn ra rên rỉ nhỏ nhẹ.
Trâu Kỳ không để ý lời cậu, buông ra vành tai đã bị anh gặm cắn được một lúc, môi lưỡi một đường liếm xuống, cắn mút trên cổ Lộ Dương lưu lại vài dấu vết thuộc về anh sau đó mới chậm rãi di chuyển, cuối cùng dừng lại ở đầu v* mới vừa rồi bị anh lăn qua lăn lại.
Núm vú màu nâu nhạt bởi vì bản thân trước đó vừa hôn liếm mà có chút dựng đứng, mặt trên còn dính một ít nước bọt, một lần nữa được Trâu Kỳ đùa bỡn làm màu sắc nó càng thêm trở nên tiên diễm. Lực hút của anh thêm dữ dội, đau nhức truyền đến từ đầu v* làm mày Lộ Dương nhíu lại, nhưng tê dại với đau nhức cùng tiến đến khiến cậu kiềm không được nâng lên một tay che lại hai mắt mình, lòng ngực cấp tốc phập phồng. Truyện Cổ Đại
Tựa hồ Trâu Kỳ cảm thấy rất hứng thú với đầu v* của cậu, dùng răng nhẹ nhàng nhây nhây ở phía trên, đồng thời đầu lưỡi chậm rãi lởn vởn vây bắt viên thịt đã thẳng đứng, thi thoảng còn mút lấy lỗ nhỏ bên trên. Vật nhỏ bên kia cũng không bị anh vắng vẻ, ngón tay nhẹ nhàng vân vê nhũ tiêm, mà tay đang nắm chỗ cương cứng của Lộ Dương theo côn th*t một đường đi lên, trong lúc đó ngón tay sẽ dừng lại ở phần đầu mút, dùng móng tay bằng phẳng tinh tế đâm vào linh khẩu.
“A... Ha a...” Tay bấu lớp vải ghế của Lộ Dương càng thêm lực, một chân cong lên, giây tiếp theo lại bị Trâu Kỳ lấy tay đè xuống, chỉ có thể nằm ngửa mặc anh làm bậy.
Trâu Kỳ khiêu khích làm cậu cảm thấy bên trong phân thân của cậu như có một ngọn đuốt nóng cháy thiêu đốt, một đường lan toả toàn thân, làm cả người cậu như nhũn ra, ngưa ngứa rồi lại không nhịn được khát vọng nhiều hơn.
“Chảy nước rồi.” Trâu Kỳ thủ thỉ nói. Anh vuốt ve tiểu Lộ Dương, cảm thấy lỗ nhỏ dưới tay rỉ ra một ít chất nhầy, dính ướt đầu ngón tay anh, khiến anh dễ dàng xoa nắn quy đầu Lộ Dương, quả nhiên động tác càng trở nên trơn trượt.
“Nói nhảm….” Lộ Dương che mắt hơi thở thô suyễn, dưới động tác người nào đó càng thêm hổn hển, “Ông đây.... cũng không phải, liệt dương... làm nữa có tin em bắn đầy người anh không.”
“Phải không.” Trâu Kỳ cười nhẹ một tiếng, tay đặt ở đỉnh tiểu Lộ Dương hơi chút dùng lực, khảy khảy lỗ nhỏ phía trên kích thích cả người Lộ Dương run rẩy một trận, ngón chân co quắp lại, “Anh nhẹ chút!!”
“Chờ em bắn đầy người anh đây.” Trâu Kỳ giễu cợt một câu, lực đạo trên tay tăng thêm, mò xuống hai viên tròn tròn dưới phân thân.
“... Ha a.”
(cảnh xxxx 18+, mời các bảo bối tự tiến hành não bổ.)
“Ưm a....” Lộ Dương chợt giơ cao thắt lưng, tay túm chặt vải bọc ghế, bụng dưới căng thẳng, nhắm hai mắt lại.
“Đừng kiềm nén.” Trâu Kỳ ở bên tai thầm thì, động tác trong tay tăng nhanh.
Trong nháy mắt bạo phát, đầu óc Lộ Dương có chút hỗn loạn, thậm chí thời điểm bắn tinh cũng không có thời gian bảo Trâu Kỳ buông cậu ra, cứ như vậy trực tiếp bắn vào tay anh.
Bắn xong đại não Lộ Dương trống rỗng ba giây, chân tay bủn rủn, trong đầu chỉ đọng lại vui thích từ phân thân truyền tới, so với chính mình động thủ mãnh liệt hơn nhiều, nhưng nghĩ tới người giúp cậu là Trâu Kỳ, cậu nhịn không được hít sâu một hơi.
Đợi đến khi ý thức chậm rãi phục hồi, Lộ Dương trừng mắt nhìn người đối diện, môi hé mở muốn nói gì đó nhưng giây tiếp theo Trâu Kỳ làm một hành động hết sức dâm đãng khiến cậu không dám tin vào mắt mình, rồi lại khiến thằng nhỏ vừa mềm xuống của cậu ngóc đầu dậy.
Sau khi Lộ Dương phóng thích Trâu Kỳ ngồi thẳng dậy kéo chút khoảng cách giữa hai người. Anh và Lộ Dương liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó thong thả giơ tay lên, cúi đầu nhìn bạch trọc trên tay mình, ánh mắt Lộ Dương trong lúc đó cũng đảo vòng nơi ngón tay, dưới ánh mắt cậu đem tinh dịch dính trên tay đưa lên miệng, sau đó đưa lưỡi liếm một cái, bạch trọc trên tay anh theo cổ tay chảy xuống, tạo thành một hình ảnh cực kỳ dâm mỹ.
Loại động tác này có lực trùng kích quá lớn, Lộ Dương trợn tròn mắt chỉ vào anh, “Anh anh anh...” Anh nửa ngày cũng không ra vế sau, lại phát hiện tầm mắt Trâu Kỳ lại chuyển đến mình, dõi theo đường nhìn của anh cúi đầu mới phát hiện mình bởi vì hành động của anh lại cứng lên một chút, trên mặt nhất thời nóng bừng.
Bỏ qua thể diện Lộ Dương vội vàng thò tay đè thằng nhỏ xuống, chân tay luống cuống muốn nhảy khỏi sô pha, nào biết mới vừa đứng dậy, Trâu Kỳ liền áp xuống.
Trâu Kỳ chế trụ tay phải Lộ Dương, bởi vậy mà dịch thể dính trong tay anh cũng dính lên tay cậu, truyền đến xúc cảm dinh dính ẩm ướt.
“Đợi đã.” Lộ Dương vươn tay ngăn một tay khác của anh, vừa bắn xong thể lực vẫn chưa phục hồi hoàn toàn, chỉ có thể một tay che ở trước người Trâu Kỳ, “Sư huynh, không nên manh động!!!”
“Manh động?” Trâu Kỳ híp mắt nhìn cậu, “Anh đã nhịn rất lâu rồi, em không cảm nhận được sao? Hửm?”
Trâu Kỳ nhắc nhở Lộ Dương, cậu lúc này mới ý thức được nửa thân dưới của Trâu Kỳ đang dán vào, rõ ràng có vật gì đó đâm vào người cậu, hơn nữa vô cùng cứng rắn.
Lúc này quần áo trên thân hai người đều không còn, ngay cả quần ở hạ thân Lộ Dương đều bị Trâu Kỳ kéo xuống tận đầu gối. Áo sơ mi của Trâu Kỳ nãy đã cởi ra, dây nịt ngang hông cũng bị tháo, trên người chỉ mặc vừa vặn một cái quần tây, lúc này quần tây bị đỉnh dựng lên một độ cong rõ ràng, đâm vào vùng bụng trần trụi của Lộ Dương.
Trong lúc da thịt gần gũi, Lộ Dương cư nhiên cảm giác mình có thể cách một tầng vải vóc cảm thụ được nhiệt độ từ nơi ấy của Trâu Kỳ truyền đến. Cậu vô thức làm một hành động mà chắc chắn khi nhớ lại sẽ khiến cậu xấu hổ muốn chết.
Lộ Dương hơi nâng thắt lưng dùng tiểu phúc cọ xát nơi cứng rắn của anh, ngọn lửa trong mắt liên tục bị anh đè nén giờ phút này triệt để bạo phát, anh cúi đầu nói, “Là tự em tìm.”
Lộ Dương hành động xong mới có chút bối rối, cậu hoàn toàn không ý thức được, chỉ là trong lòng có loại xúc động thôi thúc chạm vào đối phương mà thôi. Thấy Trâu Kỳ đã bị mình khơi lửa, gấp gáp nói, “Lên lầu!! Một hồi Mã Đại Cáp đi ra thì làm sao?”
“...” Động tác Trâu Kỳ ngừng một chút, ngẩng đầu nhìn ánh sáng đèn phòng Mã Đại Cáp, kiềm nén thô suyễn vài lần, cúi người xuống trực tiếp bế Lộ Dương lên, còn là kiểu ôm công chúa.
Từ nhỏ tới lớn cậu chưa từng bị ôm thế này bao giờ, sau khi ngay ngẩn qua đi nói, “...em có thể...”
“Câm miệng.” Trâu Kỳ đánh gãy lời cậu, “Lát nữa sẽ có thời gian cho em kêu.”
Lộ Dương: “...” Nên câm miệng là anh đấy!!
Trâu Kỳ ôm cậu đến phòng ngủ trên lầu, vừa vào trong liền ném người lên giường, tiếp theo dưới cái nhìn của Lộ Dương cởi bỏ quần tây, ngay sau đó trèo lên.
“Chậm một chút...” Lộ Dương chống giường, cấp bách thở phì phò bảo, một bên níu tay Trâu Kỳ, đầu v* trước ngực bị anh cắn có chút đau.
Trâu Kỳ mắt điếc tai ngơ, ngẩng đầu một tay vòng qua eo cậu, dùng lực đem cậu trở mình, tay giam chặt thắt lưng cậu, cúi đầu hôn tấm lưng trần của Lộ Dương, kế tiếp một đường đi xuống.
Thân thể đột nhiên bị đảo lộn, cậu theo bản năng lấy tay chống đỡ ở trên giường bảo trì thăng bằng, đang định mở miệng mắng Trâu Kỳ, vậy mà đầu vừa nhấc liền thấy mép giường có một cái đầu chó lú ra, Lộ Dương cả kinh co rút lui về phía sau hô to, “Đậu xanh!!!”
Động tác lui ra sau của Lộ Dương vô tình đụng vào Trâu Kỳ phía sau, mà cú va chạm này vừa vặn thúc vào vị trí then chốt của anh, khiến Trâu Kỳ buồn bực hừ một tiếng, động tác hôn hít cũng đình chỉ, nhíu mày ngẩng đầu lên, không ngoài ý muốn cũng nhìn thấy Mã Đại Cáp bên mép giường.
Mã Đại Cáp một bộ dáng vẻ vừa tỉnh ngủ, đầu đặt trên giường, mí mắt ủ rũ chỉ hé phân nửa, nhìn thấy hai người nhìn qua, mơ màng ‘uông’ một tiếng xem như chào hỏi.
Lộ Dương: “...”
Trâu Kỳ: “...”