Gặp Lại Em! Cô Bạn Nhỏ Tôi Từng Yêu

Chương 48: Cuồng em gái




Sau hơn một tiếng sau thì cuối cùng Hàn Khả Nhiên cũng đã tự tay thả được một con diều. Vì trời hôm nay nhiều gió nên việc thả diều của cô rất chi là thuận lợi luôn, nhưng mà cũng vì gió lớn nên cô có phần nghi hoặc nhìn anh. Chu Lăng Phong thấy cô vợ nhỏ của mình cứ hết nhìn con diều xong lại nhìn anh nên liền ân cần nhẹ giọng hỏi.

" Sao vậy?"

" Cậu có chắc là con diều của cậu tốt không vậy?"

" Hửm?"

" Dây diều của cậu có chắc không vậy?"

“…”

" Diều của cậu có dễ rách không vậy?"

“…”

A thì ra là sợ con diều bay mất sao.

" Không đâu, diều của tôi rất tốt"

“…hừm…”

Hàn Khả Nhiên nhíp mắt nhìn anh suy tư.

" Ừm coi như tớ tin cậu đấy, nó mà bay mất thì tớ sẽ buột cậu thành một con diều rồi thả câu bay luôn đó biết chưa?

" …"

Gan ngày càng lớn rồi nhỉ?

Chu Lăng Phong im im nhìn cô, ánh mắt đầy sự nguy hiểm. Hàn Khả Nhiên cũng nhận ra mà cười trừ, sau đó vội lên tiếng giải thích.

" Haha cậu… Cậu…haha tớ nói đùa đó cậu đừng_"

“Ưm…”

Hàn Khả Nhiên chưa kịp nói hết câu thì liền bị Chu Lăng Phong bế lên hôn. Mặc kệ con diều với sợi dây đang buột vào một cục đá ngoài kia vẫn cứ bay lẻ loi một mình, Chu Lăng Phong vẫn hăng sức mà bế cô vào trong xe, đặt cô nằm dưới thân rồi hung hăng hôn lên môi cô.

" Ứm…"

/chụt/



Sau hơn 15 phút thì cuối cùng hai người kia mới chịu ra khỏi xe. Hàn Khả Nhiên mặt thì đỏ ửng như trái cà chua vậy, đã thế còn bị anh ôm lấy eo rồi kéo sát vào mình rồi tra hỏi.

" Còn dám nói như vậy nữa không"

" Không dám không dám, tuyệt… tuyệt đối không có lần sau."

Chu Lăng Phong cười thoả mãn sau đó nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu của cô. Hàn Khả Nhiên ngại ngại rồi đánh trống lãng.

" Tớ…tớ muốn thả con diều siêu to khổng lồ kia"

Cô vừa nói vừa chỉ chỉ về phía con diều rồng kia.

" Được"



" A Lăng Phong, Lăng Phong cậu nhìn kìa nó siêu to luôn ấy"

" Vậy có thích không?"

" Thích lắm thích lắm"

Hàn Khả Nhiên thích thú nhìn con diều rồng khổng lồ kia mà cười suốt. Chu Lăng Phong thấy cô vui như vậy thì nói thêm.

" Nếu em thích thì sau này sẽ dẫn em đi thả diều thương xuyên hơn" tới đây Chu Lăng Phong lại nói tiếp.

" Em thích gì thì cứ nói tôi, cho dù là khó như hái sao trên trời thì tôi cũng sẽ hái cho em"

Hàn Khả Nhiên nghe tới đây thì cảm động, cô cảm thấy con tim mình hình như đang đập rất mạnh nhưng lại không biết vì sao.

" Sao cậu tốt với tớ thế?"

Chu Lăng Phong nghe cô hỏi như vậy thì cũng cười sau đó nhẹ nhàng trả lời.

" Đồ ngốc nhà em còn không biết sao?"

Hàn Khả Nhiên nghe tới đây thì đỏ mặt sau đó giả bộ như không biết mà chạy đi thả diều.



" Được rồi chúng ta về thôi"

Chu Lăng Phong nhìn cô thấm mệt thì cũng đau lòng sau đó lên tiếng nhắc nhở, kêu cô về.

" Về bây giờ sao?"

Cô tiếc nuối hỏi lại.

" Ừm, sau này đưa em đi chơi tiếp chịu không?"

" Chịu!!"

" Chà, lãng mạn quá nhỉ?"

“!!!”

“!!!”

Chu Lăng Phong và Hàn Khả Nhiên quay sang nhìn thì thấy có một người đàn ông đang từ từ tiếng lại gần.

" A anh hai!"

“…”

Hàn Khả Nhiên vui mừng chạy lại chỗ người đó say đó nhảy thẳng lên ôm lấy rồi đu lên luôn.

" Anh về từ khi nào vậy?"

Người đàn ông vừa rồi chính là người con trai trưởng của Hàn thị, Hàn Bách. Là một người tài năng, đồng thời cũng là một người đàn ông của gia đình…mặc dù là chưa có vợ. Hàn Bách từ nhỏ đà là một người siêu cuồng em gái rồi, lớn lên còn cuồng em gái hơn. Hàn Lâm và Phượng Khả Hi thấy như vậy thì dục nốt sang bên Anh du học…

Hàn Bách:…



" Anh mới về thì liền sang đây gặp em"

" Nhưng mà sao anh biết mà tới chỗ này?"

" Thì em r_ À thằng nhóc Chu Lăng Phong này nói chứ ai!"

“…Ò”

Hàn Bách cưng chiều nhìn cô sau đó kéo cô ra xa xa một chút rồi nói nhỏ.

" Nè Nhiên Nhiên"

" Dạ?"

" Em đã có tình cảm gì với Lăng Phong chưa vậy?"

" …Em…em…không biết"

Hàn Bách biết rõ đứa em gái của mình là một người không hề quan tâm đến chuyện tình cảm trai gái, cũng lo lắng sợ sau này cô gặp phải người xấu nên đành phải tự mình kiếm mối. May thay cái thằng nhóc Chu Lăng Phong lại đặt biệt cưng chiều cô không khác gì mình nên Hàn Bách đã quyết định đẩy thuyền cô và anh.

" Ầy, sao lại không biết được chứ?"

" Em…em…"

" Nhiên Nhiên nghe anh hỏi này"

" …dạ…"

" Em có vui vẻ khi ở bên Lăng Phong không?"

" C…có"

Hàn Bách nghe vậy liền đẩy thêm câu cuối vô.

" Vậy em có buồn khi Lăng Phong đối xử dịu dàng với một người con gái khác như cách mà thằng bé đang làm với em không?"

Hàn Khả Nhiên mở to mắt ra nhìn anh của mình.

Lăng Phong cũng sẽ đối xử tốt với người khác giống bây giờ sao??? Cô thật sự là không muốn chút nào đâu.