Đêm hôm đó mạnh ai phòng nấy ở nhưng sáng dậy thì Hàn Khả Nhiên lại nằm ở trên giường của Chu Lăng Phong. Chả là vị nào đó đêm hôm qua nhớ vợ quá nên đành phải lén la lén lúc mà vào phòng người ta ‘trộm vợ’.
Hàn Khả Nhiên ngủ dậy chớp chớp đôi mắt to tròn của mình nhìn xung quanh. Sao phòng cô hôm nay lạ quá vậy? Đang thắc mắt thì cô lại cảm giác như có vật nặng đang đè lên mình, sau đó ngước đầu nhìn lên…
“…”
Hoá ra là phòng của Chu Lăng Phong sao? Nhưng mà sao cô lại ở đây được nhỉ? Là do cô mộng du sao? Không không đâu, chắc chắn là không phải đâu! Nhất định là cái tên này giở trò chắc! Hôm qua cô còn nhớ rõ ràng là mình đang ôm mèo ngủ mà, sao giờ lại tự nhiên ở đây được. Hàn Khả Nhiên suy luận một hồi thì bắt đầu nhức óc, cô không nghĩ nữa mà quyết định kêu cái tên đàn ông thối tha này dậy.
/bốp/
" Nè, dậy coi!"
Hàn Khả Nhiên vừa kêu Chu Lăng Phong dậy vừa ‘đánh yêu’ vào mặt của anh. Thấy anh vẫn chưa chịu dậy nữa liền bực mình rồi nổi ý đồ xấu, lấy hai ngón tay của mình bóp mũi anh lại.
“…”
Chu Lăng Phong lúc nãy khi bị cô đáng là đã tỉnh rồi, chỉ là không muốn dậy thôi. Ai mà ngờ được rằng tiếp theo con mèo hung dữ này nó sẽ bóp mũi anh đâu, Chu Lăng Phong bất lực mà cầm lấy cái tay hư hỏng kia, sau đó ngồi dậy.
" Cậu chịu dậy rồi đó hả?"
" Em…"
" Tớ làm sao?"
" Em tính sát hại chồng của mình luôn sao?"
Mặt của Hàn Khả Nhiên bùm một cái đỏ bừng lên.
" Cậu…đồ vô sỉ này,giờ cậu có chịu buông tớ ra không?"
" Phải làm sao đây, tôi chính là không muốn buông đấy?"
“…”
Cái đồ vô sỉ này!!!
…
Đúng 7 giờ như thường lệ, Chu Lăng Phong và Hàn Khả Nhiên đã có mặt tại công ty. Cô thì vẫn như mọi ngày mà xử lý các tài liệu quan trọng để đưa cho Chu Lăng Phong ký, sau đó lại làm việc tiếp. Năng xuất làm việc của cô vô cùng cao, chỉ trong một giờ đồng hồ thôi mà đã xử lí gấp hai lần số tài liệu mà người khác làm, nên Chu Lăng Phong vừa an tâm, vừa tự hào vì mình có một cô vợ nhỏ rất giỏi a.
Hàn Khả Nhiên sau khi làm việc với một đống tài liệu xong thì cũng tự dành cho mình năm mười phút để giải lao. Cô thường sẽ ăn vặt hoặc là lướt điện thoại, còn không thì là cả hai…
Cuộc sống thì phải hưởng thụ chớ!!!
Hàn Khả Nhiên ngồi nghịch điện thoại một chút thì lại lướt thấy một video làm cho cô khựng lại… Sau khi xem hết đoạn video đó thì cô bắt đầu đưa mắt lên nhìn chằm chằm Chu Lăng Phong, nhìn như muốn thiêu đốt anh luôn vậy. Chu Lăng Phong đang làm việc mà cũng cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của bé con nhà mình thì liền ngước mắt nhìn cô. Anh không biết cô đang nhìn mình vì cái gì thì liền lên tiếng hỏi.
" Em sao vậy?"
“…”
Hàn Khả Nhiên nghe anh hỏi như vậy liền cười cười, sau đó nũng na nũng nịu đi lại gần rồi phắng lên đùi anh ngồi luôn. Chu Lăng Phong thấy hết bộ dạng này của cô xong thì cũng hiểu ra, sau đó hỏi cô.
" Em như vậy là muốn xin cái gì sao?"
" Hì hì…Lăng Phong"
Cô ôm ôm cánh tay của anh, sau đó còn chui toạt vào lòng ngực của anh rồi làm nũng.
" Tớ…tớ muốn…"
" Em muốn gì?"
Hàn Khả Nhiên ngước mặt lên nhìn anh bằng ánh mắt long lanh, môi nhỏ thì chúm chím lại trông vô cùng đáng yêu.
" Tớ muốn…"
" Hửm?"
" Tớ muốn nuôi một con hổ"
“…”
Hổ???
Chu Lăng Phong cứng đơ nhìn cô không biết nói gì
“Lăng Phong~”
" Lăng Phong tớ muốn nuôi một con hổ mà~"
“…Sao em lại muốn nuôi hổ?”
Anh thắc mắt hỏi cô.
" Cậu không thấy nó rất là dễ thương sao?"
Nói xong, Hàn Khả Nhiên còn đưa điện thoại cho anh xem nữa. Thì ra là lúc nãy cô xem thấy một con hổ con đang gầm gừ, thấy nó đáng yêu quá nên mới đòi nuôi.
“… Nhưng nó lớn lên thì sẽ không còn dễ thương nữa” Chu Lăng Phong nhìn cô rồi lên tiếng giảng dạy.
" Nó không dễ thương nữa nhưng nó rất ngầu!!"
Hàn Khả Nhiên dùng ánh mắt hâm mộ nhìn anh, xong nghĩ đến lúc nó lớn lên rồi gầm gừ. Thật là ngầu quá đi!
Sau này khi nó lớn lên mà nghe lời cô á, thì coi chừng cô còn có thể mở được một rạp xiếc hổ luôn đó!
“…”
Chu Lăng Phong bất lực nhìn cô, nhưng khi thấy cô có vẻ thích nó đến như vậy thì cũng đành phải thuận theo.
" Thôi được rồi, tôi có nuôi một con hổ lớn, chiều nay sẽ dẫn em đến xem. Còn hổ con… sau này cũng sẽ mua cho em"
" Aaaaa yêu cậu chết mất Lăng Phong!"
Hàn Khả Nhiên sau khi nghe anh nói xong liền vui mừng tột độ, cũng không quên hôn hôn anh một cái. Chu Lăng Phong thấy cô vui như vậy, khoé miệng cũng không tự chủ mà cong lên, sau đó cũng phải lấy chút lợi nhuận từ cô mà cúi đầu xuống hôn lên.
Chậc, anh Phong của chúng ta như vậy là chiều vợ quá rồi nha. Truyện Quan Trường
…ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ…
Tác giả: Chiều vợ quá rồi nha, coi chừng sau này bả đòi nuôi nguyên cái sở thú luôn đó.
Hàn Khả Nhiên: Ê cũng được nha.
Chu Lăng Phong: ( -_-)