Tập đoàn Trác thị
Hôm nay, Trác Dương Kỳ có một cuộc hẹn với đối tác, anh ngồi đợi ở phòng họp được vài phút thì nhân viên mở cửa mời đối tác vào bên trong. Nhìn thấy đối tác của mình là Lê Hiểu Tâm anh kinh ngạc vô cùng, Jackson cùng Jane cũng bất ngờ không kém vội đưa mắt nhìn tổng giám đốc của mình.
Lê Hiểu Tâm bắt tay chào hỏi sau đó ngồi xuống, thái độ rất chuyên nghiệp không để chuyện riêng ảnh hưởng đến công việc của mình. Trác Dương Kỳ cũng nghiêm túc bàn bạc công việc sau đó hoàn thành việc ký kết hợp đồng.
Ký hợp đồng xong Trác Dương Kỳ liền mời Lê Hiểu Tâm ăn tối, cô đã đoán ra được chuyện này từ trước nên cũng không từ chối, cả hai mỗi người một xe đi đến nhà hàng.
Lê Hiểu Tâm không quên mời luôn cả Jackson và Jane đi cùng, dù sao thì lúc cô còn yêu đương với Trác Dương Kỳ cô cũng khá thân thiết với hai người.
Đến nhà hàng, Trác tổng cùng Lê Hiểu Tâm một bàn, Jackson và Jane ngồi bàn bên cạnh. Thư ký Jane ngồi gần đó nghe tổng giám đốc của mình gọi một loạt món mà Lê Hiểu Tâm thích ăn thì thầm thở dài trong lòng, thì thầm với Jackson: “Này, đột nhiên tôi cảm thấy thương cho Chi Lan quá, anh mau nhìn kìa, Lê Hiểu Tâm mua bánh ngọt tặng cho tổng giám đốc ngài ấy liền vui vẻ nhận rồi nếm thử ngay, Chi Lan đích thân xuống bếp làm mang đến tận nơi thì chưa ăn lần nào.”
Jackson gật gù đồng tình với đồng nghiệp của mình, cậu cũng thầm thở dài trong lòng cuối cùng thế thân cũng chỉ là thế thân mà thôi. Nếu cảnh tượng này mà để cho hội bạn thân của Trác tổng thấy thì xong luôn, đời tàn.
…
Cùng lúc này, Diệp Vĩnh Hi cùng bạn thân kiêm đồng nghiệp đến nhà hàng để họp lớp, mọi người chọn phòng riêng để tiện cho việc quậy, lớn tiếng nói chuyện mà không làm phiền ai.
Diệp Vĩnh Hi vốn không thích mấy kiểu ồn ào, hay lôi nghề nghiệp, giàu nghèo của người khác ra để nói như mấy người này, nhưng vì sợ bạn thân bị họ bắt nạt nên cô mới đồng ý đi cùng.
Những người có mặt đã biết tính nết của Diệp Vĩnh Hi từ lâu nên không dám chọc ghẹo gì, cô nói thì nghe còn im lặng thì cũng không dám đá động gì tới. Ngồi mặt nhăn mày nhó được một lúc Diệp Vĩnh Hi bỗng nghe thấy cô bạn lớp trưởng nói: “Này mọi người! Mọi người biết tớ vừa thấy gì khi đi ra ngoài không? Tớ nhìn thấy tổng giám đốc của tập đoàn Trác thị đang ăn cùng Lê Hiểu Tâm.”
Diệp Vĩnh Hi vừa nâng ly rượu đến môi thì chợt khựng lại, đôi mày khẽ nhíu lại hướng mắt nhìn về phía nhỏ lớp trưởng. Một cậu bạn nhướng mày cất tiếng hỏi: “Tổng giám đốc tập đoàn Trác thị? Ý cậu là Trác Dương Kỳ à?”
Nhỏ lớp trưởng gật đầu đáp lại ngay lập tức: “Chứ còn ai vào đây nữa? À phải rồi, chắc ở đây mọi người vẫn chưa biết Lê Hiểu Tâm là ai đúng không? Để tớ nói cho mấy cậu biết, Lê Hiểu Tâm là bạn gái cũ của Trác Dương Kỳ, mấy cậu không biết đâu hai người họ từng yêu nhau thắm thiết, đặc biệt là Trác Dương Kỳ phải nói là si mê Lê Hiểu Tâm vô cùng, nhưng không biết vì lý do gì mà hai người họ đột nhiên chia tay sau đó Lê Hiểu Tâm đi ra nước ngoài biệt tăm biệt tích luôn. Bây giờ thấy hai người họ tình tứ ăn tối như thế chắc có lẽ sắp quay lại với nhau rồi.”
Sắc mặt của Diệp Vĩnh Hi thay đổi trong chớp mắt, cô đặt mạnh ly rượu xuống bàn khiến mọi người một phen giật mình, giọng nói mang theo sự lạnh lẽo cất lên: “Lớp trưởng! Cậu nói rõ hơn cho tớ biết đi, Trác Dương Kỳ và cô gái tên Lê Hiểu Tâm đó quen nhau từ khi nào? Cậu nói hết những gì cậu biết cho tớ nghe đi.”
Lớp trưởng nuốt nước bọt có chút sợ bà cô tiểu thư này, cô không dám che giấu điều gì vội kể: “Chuyện tình của Lê Hiểu Tâm và Trác Dương Kỳ đã từng là chuyện chấn động một thời ở trường đại học của tớ, theo những gì tớ được biết hai người họ quen biết nhau cũng khá lâu sau đó mới chính thức hẹn hò. Trong khoảng thời gian hẹn hò tớ phải công nhận một điều là Trác Dương Kỳ cực kỳ cưng chiều Lê Hiểu Tâm luôn, có thể nói là bảo vệ, yêu rất nhiều.”
Diệp Vĩnh Hi tự hỏi sao cô lại không biết chuyện này, em gái của cô có biết Trác Dương Kỳ từng có một mối tình không? Đôi mày của cô càng lúc càng nhíu chặt lại: “Cô gái đó như thế nào? Cậu có hình không cho tớ xem đi.” Cô muốn xem bạn gái cũ của Trác Dương Kỳ ra làm sao mà có thể khiến cho anh yêu nhiều như vậy.
Lớp trưởng lắc đầu: “Không có, tớ giữ hình của cô ta làm gì chứ? À đúng rồi, cô ta có nét giống em gái cậu đấy, tuy không phải là quá giống nhưng nếu nhìn sơ qua Lê Hiểu Tâm và em gái cậu thì giữa hai người thật sự có vài điểm tương đồng, từ gương mặt đến phong cách ăn mặc đều khá là giống nhau.”
Nghe đến đây, cả người của Diệp Vĩnh Hi cứng đờ, trong lòng cứ cảm thấy có gì đó không đúng, hy vọng là không giống như những gì mà cô đang nghĩ trong đầu, nếu không thì Trác Dương Kỳ chết chắc với cô.
Diệp gia
Sau khi họp lớp xong, quay trở về Diệp gia Diệp Vĩnh Hi liền đem chuyện này nói cho Diệp Khởi Dương biết, nghe xong anh cũng có suy nghĩ giống em gái của mình, nhưng hiện tại vẫn chưa biết chắc điều gì không nên vội kết luận: “Trước mắt chúng ta hãy quan sát biểu hiện của Trác Dương Kỳ đã, từ từ tìm hiểu mọi chuyện. Nếu đúng như những gì mà chúng ta nghĩ Trác Dương Kỳ xem Chi Lan là thế thân của cô bạn gái cũ kia thì chúng ta sẽ tìm anh ta tính sổ.”
Diệp Vĩnh Hi gật gật đầu đồng ý với anh trai của mình, chỉ cần Trác Dương Kỳ dám coi em gái của cô là thế thân thì bộ dao phẫu thuật cô mới mua sẽ dùng lên người của anh.
Diệp Chi Lan quay về đã là đêm muộn, cô tắm rửa vệ sinh cá nhân xong liền nằm trên giường mở lịch trên điện thoại, đôi mắt của cô thoáng u buồn, thở dài một hơi cất tiếng nói: “Mau thật, mới đây đã tròn hai năm. Văn Kiệt! Ngày mai em lại đến thăm anh đây.”