Gặp Được Em Ở Những Năm Tháng Tươi Đẹp Nhất

Chương 87




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


"Sao còn chưa ra?" Từ Hoãn sóc tới tê cả tay mà mãi không thấy anh bắn
Giang Quyết chôn trước ngực cô hăng say mút mát, tay anh lướt xuống dưới, úp lên bàn tay nhỏ bé của cô tăng tốc di chuyển. Miệng vẫn không quên nhiệm vụ, ăn uống ngon lành, không khác gì con sói hung dữ

Anh yêu ngực cô chết mất, vừa mềm lại vừa thơm, hai đầu ti ưỡn ra, lúc hưng phấn còn rất cứng nữa, thật con mẹ nó câu dẫn người ta
"Tay em tê quá...anh nhanh lên!" Từ Hoãn dùng tay kia đánh anh, nhìn anh đang chơi đùa nghịch ngợm nụ hoa của mình, chơi chán còn tàn nhẫn ngậm vào trong miệng day cắn, tới tận khi ngực cô nhớp nháp toàn nước bọt của anh, thậm chí còn liếm tới tận cả nách, miệt mài không biết chán. Cô nghĩ mỗi người đàn ông đều có một sở thích nào đó, đối với Giang Quyết thì là thích liếm cô, nhất là ngực và hạ thân, lần nào cũng "ăn" triệt để
" Giang Quyết!Tay em tê thật đấy! Nhanh lên chút đi!" Cô giục giã, muốn rụt tay lại, tay sắp rụng cả ra rồi, ngực cũng sắp bị mút tới sưng luôn
"Được rồi vợ, sắp được rồi đây" Người đàn ông nào đó lưu luyến nhả núm vú hồng hào ra, bình tĩnh nhấp thêm chục lần cuối cùng cũng bắn ra
Giang Quyết thoải mái thở dài, dương vật để trên tay cô, quy đầu khẽ ma sát, tinh dịch bắn đầy tay cô
"Có muốn anh liếm cho không?" giọng anh đầy nhục dục
"Em không cần! Anh đáng ghét chết đi được!" Từ Hoãn xấu hổ, liếc nhìn tinh dịch trắng đục trong tay, ghét bỏ rút giấy lau sạch
"Nhìn xem, vợ chảy nhiều nước chưa kìa" Anh đẩy cô nằm xuống bàn, đè lên chân rồi cởi quần sooc cô ra, thọc tay thẳng vào trong khẽ quệt

"Hahha, tiểu cúc cũng ướt đẫm nè" Anh cười xấu xa