"Anh....anh đừng háo sắc thế được không?". Cô bắt lấy bàn tay đang tác oai tác quái trước ngực mình.
"Không được. Chẳng lẽ em không muốn dùng ngực mình kẹp chặt lấy tiểu Giang Quyết ư?". Anh lại với tay lên nắm lấy nhũ hoa, kẹp chặt đầu ti, khiến nó rung dữ dội.
"Á, Giang Quyết, nhẹ chút". Hai tay cô chống trước ngực anh, ổn định lại cơ thể, d/ương v/ật thừa cơ chen vào khe động từ phía sau.
"Ừ". Cậu bé được mông cô ôm lấy, khẽ ma sát vài lần. Thấy không đủ, anh nhướn eo đẩy lên, tay nhắm chuẩn siết lấy bầu ngực cô.
Dần dần, cơ thể càng lúc càng khó chịu, Giang Quyết ôm Từ Hoãn thay đổi vị trí, để cô dựa vào bồn tắm, còn mình thì quỳ trước cô, tay đỡ bầu ngực, tiểu Giang Quyết hung dữ chọc mấy cái lên đầu nhũ hoa, sau đó lẻn vào rãnh sâu, chuyển động từ phía dưới lên.
"Hoãn Hoãn, em tự đỡ ngực được không?". Giang Quyết bắt lấy hai tay cô chỉ dẫn, siết vào rồi nới lỏng bầu ngực, cậu bé thì tự mình chuyển động. Được một lúc, tư thế quỳ khiến đầu gối hơi đau, anh dứt khoát ngồi xổm xuống, tay vịn lên thành bồn, điên cuồng đâm vào rút ra.
Từ Hoãn đỡ ngực, nhìn anh chơi đùa, nhũ hoa ngứa râm ran.
"Tuyệt quá!". Giang Quyết nhăn mặt, nhắm chặt mắt, xúc cảm mềm mại chèn ép d/ương v/ật thật quá kỳ diệu, ấm áp non nớt và đàn hồi.
Mãi mà Giang Quyết không bắn, tay Từ Hoãn đã tê cứng, rãnh ngực nóng bừng, cứ giày vò thế này không biết có trầy da không nữa. Bất chợt, nhìn quy đầu vừa ló ra, cô lè lưỡi liếm thử, rồi cúi đầu mút chặt lấy nó, không cho lui về sau nữa.
"Mẹ kiếp, Hoãn Hoãn.....!". Quy đầu được bao bọc bởi khoang miệng ấm nóng, cột sống anh tê rần đi, chiếc lưỡi mềm mại của cô lướt qua niệu đạo, bú mạnh khiến anh không kiềm chế được hất eo, bắn vào miệng cô.
Từ Hoãn cau mày, nuốt sạch tinh dịch mang theo mùi tanh, chưa định thần lại miệng đã lại bị lấp đầy bởi cái thứ to dài kia.
"Hoãn Hoãn, liếm giúp tôi". Giang Quyết cử động.
Đầu lưỡi Từ Hoãn đẩy ra như muốn từ chối, tay vịn bên ngoài thân dư/ơng v/ật khẽ mơn trớn, lưỡi lướt qua đầu nấm, miệng đảo vòng quanh, mút quy đầu, rồi lướt qua đáy chậu phía dưới.
"Đừng liếm chỗ này, bẩn". Anh đè đầu cô, không cho cô tiếp tục, tuy đã tắm sạch sẽ nhưng theo bản năng anh vẫn không muốn để cô đụng vào nơi đó.
"Ưm...". Giang Quyết tách chân, kẹp lấy cổ Từ Hoãn, tay ôm đầu cô, khẽ vuốt tóc cô. Đầu gối anh co lại, ngẩng đầu khẽ rên.
Từ Hoãn vùi đầu giữa hai chân Giang Quyết, miệng mở rộng cố gắng nuốt hết thứ to lớn của anh, bởi vì ngậm lâu nên miệng bắt đầu tê rần.
Sắc mặt Giang Quyết càng lúc càng đỏ, hô hấp hỗn loạn, khoái cảm chồng chất, anh cắn răng cố định đầu cô, d/ương v/ật dùng sức ra vào, nhiều lần chạm tới cả cuống họng của cô. Đột nhiên, anh rên thành tiếng, thắt lưng đẩy mạnh, quy đầu chen vào họng cô, nẩy lên hai cái rồi run rẩy bắn một lượng lớn tinh dịch.
"Ọe....khụ khụ...". Không kịp định thần, dư/ơng v/ật thúc sâu vào trong cổ họng khiến cô nhanh chóng nhả ra, cô nôn khan dữ dội, quá nhiều tinh dịch khiến cô bị sặc, vừa ho vừa chảy cả nước mắt, mùi tanh lan tỏa trong miệng và yết hầu.
Cao trào qua đi, Giang Quyết chột dạ, vỗ nhẹ lưng Từ Hoãn, mấp máy muốn giải thích nhưng lại bị cô đẩy mạnh ra.
"Buông ra!".