Gặp Được Anh Là Điều May Mắn Của Em

Chương 21: Hơi Ấm Của Suối Nước Nóng




Cuối tuần đã đến, bầu trời trong xanh và nẵng nhẹ chiếu qua những tán cây, tạo ra một không gian thanh bình đầy thư giãn. Ngọc Lan thức dậy từ sớm, chuẩn bị một bữa sáng đơn giản cho hai người, nhưng trong lòng cô vẫn còn cảm giác háo hức vì chuyến đi hôm nay.

Gia Khải đã nhận lời mời từ nhóm bạn của mình đi thư giãn tại suối nước nóng vào cuối tuần này. Điều đặc biệt là anh quyết định dẫn Ngọc Lan theo và chính thức giới thiệu cô với nhóm bạn thân thiết của mình. Đây là một bước tiến lớn trong mối quan hệ của họ, và Ngọc Lan không khỏi cảm thấy hồi hộp.

Sau bữa sáng, Gia Khải nhìn Ngọc Lan với ánh mắt bình thản nhưng sâu thẳm. "Em chuẩn bị xong chưa? Chúng ta sẽ xuất phát trong ít phút nữa"

Ngọc Lan gật đầu, nụ cười nhẹ trên môi. "Em đã sẵn sàng rồi"

Gia Khải khẽ mỉm cười, rồi đưa tay đón lấy vali của Ngọc Lan, cử chỉ nhẹ nhàng nhưng thể hiện sự quan tâm. Ngọc Lan cảm nhận được sự chăm sóc của anh và lòng cô cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết.

Chiếc xe sang trọng của Gia Khải rời khỏi thành phố, tiến về phía vùng ngoại ô nơi có suối nước nóng nổi tiếng. Trên xe, Gia Khải và Ngọc Lan không nói nhiều, nhưng không khí giữa họ tràn đầy sự thấu hiểu và ấm áp. Gia Khải thỉnh thoảng quay sang nhìn Ngọc Lan, trong ánh mắt anh là sự dịu dàng mà ít người có thể thấy từ anh - một người luôn được biết đến với vẻ ngoài lạnh lùng và quyết đoán.

Khi họ đến nơi, nhóm bạn của Gia Khải đã đợi sẵn. Lưu Minh Hoàng, Chủ tịch tập đoàn Lưu Thị, là người đầu tiên tiến tới chào đón họ. Anh cười tươi, ánh mắt hài hước nhưng không giấu được sự tò mò khi thấy Ngọc Lan đi cùng Gia Khải.

"Cuối cùng thì cậu cũng chịu dẫn theo một người đặc biệt" Minh Hoàng nói, giọng điệu vừa châm biếm vừa thân thiện. "Xin chào, tôi là Minh Hoàng, bạn thân của Gia Khải. Cô là...?"

Ngọc Lan mỉm cười, nhẹ nhàng đáp lại, "Em là Ngọc Lan, rất vui được gặp anh."

"Ngọc Lan à, Minh Hoàng lặp lại, nụ cười càng thêm rộng. "Nghe tên thôi đã thấy dễ mến rồi. Gia Khải thật may mắn"

Quách Mỹ Như, nữ diễn viên nổi tiếng, cũng nhanh chóng bước tới. Cô nhìn Ngọc Lan với ánh mắt thân thiện nhưng không giấu được sự tò mò. "Thật không ngờ Gia Khải lại có một cô vợ xinh đẹp như vậy. Trông cô trẻ hơn tôi tưởng đấy."

Ngọc Lan cảm nhận được sự thân thiện trong giọng nói của Mỹ Như, nhưng cũng có chút ghen tị ẩn chứa trong đó. Cô biết rằng Mỹ Như có tình cảm với Gia Khải, nhưng sự chuyên nghiệp và cẩn trọng của Mỹ Như khiến Ngọc Lan cảm thấy an tâm hơn.

Võ Thanh Khâm và Alex Trương Hoài Nam, hai người còn lại trong nhóm, cũng lần lượt giới thiệu mình. Thanh Khâm với vẻ ngoài hào hoa và tự tin, trong khi Hoài Nam là một nhà thiết kế nổi tiếng với phong cách lịch lãm và tinh tế.

Sau khi tất cả mọi người đã gặp gỡ và chào hỏi, họ di chuyển đến suối nước nóng. Khung cảnh thiên nhiên nơi đây thực sự làm say đắm lòng người, với làn nước trong xanh, hơi nóng tỏa ra nhẹ nhàng, tạo cảm giác thư giãn tối đa.



Gia Khải đưa tay ra, nắm lấy tay Ngọc Lan khi họ tiến tới khu vực suối. Cử chỉ này khiến Ngọc Lan có chút ngại ngùng, nhưng cô cũng cảm nhận được sự bảo vệ và yêu thương từ anh. Các bạn của Gia Khải nhận thấy hành động này, và Minh Hoàng không kìm được mà buông lời trêu chọc:

"Gia Khải à, cậu thay đổi nhiều quá. Trước đây cậu có bao giờ nắm tay ai như vậy đâu."

Gia Khải không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười. Anh nhìn Ngọc Lan, ánh mắt đầy sự yêu thương. "Cô ấy là vợ tôi, tôi cần phải chăm sóc cô ấy."

Ngọc Lan cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn khi nghe những lời nói của Gia Khải. Anh không chỉ là một người chồng theo danh nghĩa, mà dường như anh còn thực sự quan tâm và yêu thương cô. Cảm giác này khiến cô vừa ngạc nhiên vừa hạnh phúc.

Họ ngâm mình trong dòng nước ấm, tận hưởng cảm giác thư giãn và quên đi mọi lo toan. Các câu chuyện giữa nhóm bạn diễn ra sôi nổi, từ những kỷ niệm xưa cũ đến những kế hoạch tương lai. Ngọc Lan ngồi lặng lẽ lắng nghe, nhưng cô luôn cảm thấy ánh mắt Gia Khải dõi theo mình, khiến cô thấy mình không hề cô đơn.

Mỹ Như, dường như muốn thăm dò thêm về mối quan hệ của Ngọc Lan và Gia Khải, cô hỏi một cách nhẹ nhàng nhưng không kém phần tinh tế, "Ngọc Lan, sao cô lại quyết định đến đây cùng Gia Khải? Tôi nghĩ Gia Khải rất ít khi chia sẻ những kỳ nghỉ của mình với người khác."

Ngọc Lan mỉm cười, khẽ nắm tay Gia Khải chặt hơn. "Em nghĩ rằng đây là cơ hội để em hiểu thêm về bạn bè của anh Gia Khải. Hơn nữa, chúng ta là vợ chồng, em muốn chia sẻ những khoảnh khắc này với anh ấy"

Mỹ Như gật đầu, dường như thỏa mãn với câu trả lời của Ngọc Lan. Cô nhận ra rằng, dù Gia Khải luôn tỏ ra lạnh lùng, nhưng khi ở bên Ngọc Lan, anh thực sự thay đổi, trở nên dịu dàng và quan tâm hơn.

Sau khi ngâm mình và trò chuyện tại suối nước nóng, cả nhóm quyết định đi dạo quanh khu vực và chụp vài bức ảnh kỷ niệm. Gia Khải luôn ở bên cạnh Ngọc Lan, ánh mắt anh dịu dàng và không ngừng chăm sóc cô, khiến Ngọc Lan cảm thấy hạnh phúc tràn đầy.

Khi mặt trời dần lặn, cả nhóm quay trở lại khu nghỉ dưỡng.Gia Khải chỉ cười, nhưng trong ánh mắt anh, sự quyết tâm và chân thành hiện rõ. Anh biết rằng mình may mắn khi có Ngọc Lan bên cạnh, và anh sẽ không để bất kỳ ai hoặc bất kỳ điều gì làm tổn thương cô.

Kết thúc một ngày dài, khi cả hai trở về phòng, Gia Khải nhẹ nhàng ôm lấy Ngọc Lan từ phía sau, cảm nhận sự ấm áp của cô. "Em có mệt không? Anh đã cố gắng làm cho chuyến đi này trở nên đáng nhớ nhất"

Ngọc Lan quay lại, nhìn vào mắt Gia Khải, đôi mắt cô tràn ngập niềm hạnh phúc. "Em rất vui vì được ở đây với anh. Cảm ơn anh đã đưa em đến đây, và cũng cảm ơn anh vì đã giới thiệu em với bạn bè của anh."

Gia Khải khẽ chạm nhẹ vào mái tóc Ngọc Lan, ánh mắt anh dịu dàng nhưng đầy kiên định. "Em xứng đáng với tất cả những điều tốt đẹp nhất. Anh sẽ luôn ở bên cạnh em, bất kể có chuyện gì xảy ra."

Ngọc Lan khẽ mỉm cười, cô tựa đầu vào ngực Gia Khải, cảm nhận nhịp tim đều đặn của anh. Trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mình đã tìm thấy nơi thuộc về - chính là vòng tay ấm áp của Gia Khải, nơi mà cô có thể yên bình và hạnh phúc mãi mãi.