Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 97: Mặt Trời Xanh




Chương 97: Mặt Trời Xanh

Giám đốc Minh và Đậu Hủ lúc này đã đổ mồ hôi lạnh ướt cả áo.

"Thanh Hi, tình hình thế nào rồi? Bên đây hiển thị Ma Đế George sắp trở thành Ma Thần rồi."

Thanh Hi bắt bộ đàm lên, ngay lập tức báo cáo.

"Thỏ đã mang Ma Đế George vào Lĩnh Vực rồi. Nightingale đang được quân của chúng ta trấn áp."

Vừa nói, Thanh Hi vừa nhìn xem Nightingale, lúc này đã dịu đi nhiều phần.

Đội đặc nhiệm có thể trấn áp được.

Thỏ hiện tại không còn hiện diên ở Thu Vũ Thành.

Người chơi và NPC lúc này đều rất hoang mang.

"K-Kết thúc rồi sao?"

Ma Đế George không còn ở Thu Vũ Thành.

Thỏ cũng vậy.

Ở giữa quảng trường to lớn vẫn có một Biển Lửa chưa hoàn thiện.

Ma Đế George lúc này đã hóa thành một pho tượng. Để mặc cho ngọn lửa xanh kia nung lên.

Thỏ thì còn không còn thấy đâu nữa.

Nhiều người chơi ở tại Thu Vũ Thành và coi stream, lúc này đều bàng hoàng.

Chuyện gì đang xảy vậy ?

Thanh Hi thở phào.

Việc còn lại chỉ còn kỳ vọng vào nàng ta thôi.

.

.

.

Đoàng.

Ầm.

Phừng.

Trong không gian Lĩnh Vực Bạch Dạ, Ma Đế George đang cuồng nộ, làm mọi cách t·ấn c·ông Tiểu Ngọc.

Tuy nhiên mọi đòn đánh đều như là tiến vào hư vô, không thể nào chạm tới.

Mặc cho mỗi đòn đánh, lại rung động như đánh vỡ không gian.

Nhưng Lĩnh Vực Bạch Dạ từ đầu tới cuối không hề có mảy may thương tổn.

"Con thỏ khốn kiếp !!! Ngươi đâu rồi ! Mau lại đây !!!"

Đôi mắt đỏ rực đang nhìn Ma Đế George từ xa.

Đây là Lĩnh Vực Bạch Dạ.

Một không gian mô phỏng theo Bạch Dạ thật sự.

Trắng xóa.

Tất cả chỉ là một màu trắng xóa.



Không gian kéo dài đến vô tận.

Không có chỗ đặt chân.

Chỉ có thể lơ lửng giữa không gian vô định này.

Đây là sân chơi của Vĩnh Dạ Nguyệt Thố.

Trong không gian này, thần linh cũng không bắt được nàng ta.

Tiểu Ngọc cũng không có ý định dây dưa với hắn.

Ma Đế George từ lúc bước vào Lĩnh Vực Bạch Dạ, cái kết gần như đã định.

Người được Tiểu Ngọc chỉ định trong không gian này, linh hồn sẽ bị khóa chặt, không có cách nào thoát ra.

Tới lúc Ma Đế George ra khỏi đây được, hắn đã chỉ còn là cái xác không hồn.

Mục đích đem hắn vào trong đây, chính là để ngọn lửa Lam Hỏa đã được hắn hấp thụ tan đi.

Ngọn lửa xanh kia được tương truyền là có thể cháy vĩnh cửu.

Nhưng cái vĩnh cửu đấy còn phải quy chiếu xem do ai nói.

Đối với con người, sống cả đời người nó vẫn còn tồn tại, dễ hiểu nhầm là nó tồn tại vĩnh cửu.

Lam Hỏa thực chất chỉ là cháy rất lâu.

Cháy đến trăm ngàn năm.

Nhưng chẳng mấy ai biết điều này.

Có chăng trên đời hiện tại có mỗi Tiểu Ngọc biết được.

Bởi nàng từng thử đem Lam Hỏa vào trong Lĩnh Vực này rồi.

Trong không gian tạo nên bởi Lĩnh Vực Bạch Dạ, khái niệm thời gian vô cùng méo mó.

Tùy ý theo sự điều khiển của Hóa Thân.

Trong ánh sáng đến chói lóa của Bạch Dạ, nàng kết ấn.

Khựng.

"Để nghiên cứu xem, Ma Đế sống được bao nhiêu năm."

Chỉ trong phút chốc, Ma Đế George trừng mắt.

Hắn nhận ra điều gì đó.

"Con khốn...! Ngươi đang làm cái gì vậy !!!?"

Hắn nhận ra điều gì đang xảy ra.

Tuổi thọ của hắn đang bị đốt cháy nhanh vô cùng.

Đạt đến cảnh giới Ma Đế, tuổi thọ đã không còn ảnh hưởng sự tồn tại của Ma Đế nữa rồi.

Dù cho hết tuổi thọ, Ma Đế vẫn sẽ có thể sống.

Tuy nhiên, sẽ ở trạng thái suy yếu.

Trạng thái này có thể tồn tại rất lâu.

Chỉ trong giây lát sau khi Thỏ niệm ấn mà George đã nhận ra được tuổi thọ của mình bị gần cạn.

Không gian này, thời gian trôi cực kỳ nhanh !



"Sức mạnh này... là Pháp Tắc."

Ma Đế George nghiến răng.

Pháp Tắc Thời Gian.

Sự nhanh chậm của thời gian đang nằm trong tay Tiểu Ngọc điều khiển.

Thực ra, Thỏ chưa đủ sức mạnh làm chủ Pháp Tắc.

Nếu thi triển Pháp Tắc tại thế giới bên ngoài là hoàn toàn không thể.

Đặc biệt là phạm vi ảnh hưởng của Pháp Tắc.

Pháp Tắc dạng nguyên tố có thể giới hạn tác động chỉ ở nguyên tố người chủ tạo ra.

Nhưng pháp tắc thời gian, một lần thi triển là tác động đến cả thế giới.

Việc điều khiển nó gần như không thể với Hóa Thân.

Chỉ khi tạo nên một Lĩnh Vực, Thỏ mới có thể sử dụng Pháp Tắc lên môi trường đó.

Chỉ cần gia tốc thời gian đến thời điểm ngọn lửa Lam Hỏa kia dập tắt. Tu vi của Ma Đế George sẽ sụt giảm nghiêm trọng.

Đến lúc đấy thả hắn trở về thực tại, ngay lập tức sẽ bị Lam Hỏa thiêu thành tro bụi.

Đôi mắt đỏ ngầu của Thỏ đang nhìn trừng trừng vào Ma Đế George.

Hệt như một con thú săn chờ đợi con mồi của mình ở thời điểm yếu ớt nhất để t·ấn c·ông.

Ma Đế George lúc này cuồng bộ đến xung thiên.

Ngọn lửa Lam Hỏa trên người hắn phừng cháy lên, rồi nổ tung.

Vụ nổ lan tỏa đến vô cùng.

Liên tục lan ra đến cái vô hạn của Bạch Dạ.

Kích cỡ v·ụ n·ổ này, đã tương tương một hành tinh.

Lại đang tiếp tục bành trướng.

Chỉ trong giây lát,đã to lớn như mặt trời.

Một mặt trời xanh phừng phực giữa Lĩnh Vực Bạch Dạ.

Nhiệt độ của mặt trời kia còn đốt cháy xa hơn cả tồn tại của nó.

Nhưng tất cả chỉ là vô ích.

Trong không gian này, đòn đánh kinh khủng như vậy, cũng không có khả năng chạm vào Thỏ.

"Tốt. Cứ phí Lam Hỏa trên người ngươi đi, quá trình dập tắt Lam Hỏa sẽ càng được đẩy nhanh."

Tiểu Ngọc không ngờ được đòn t·ấn c·ông này của Ma Đế George.

Tuy là nó không thể chạm vào nàng, nhưng sức tàn phá này, đã vượt xa khả năng của một Ma Đế.

Vụ nổ hắn vừa gây ra, đã ở mức độ tối cao của Ma Thần đỉnh phong.

Chỉ với thực lực Ma Đế, đã có sức mạnh đến mức độ này.

Để hắn bước chân vào cảnh giới Ma Thần... Sợ rằng không có ai tranh Thiên Đạo được với hắn.

"Nhất định phải tiêu diệt hắn tại đây."

Tiểu Ngọc niệm ấn.



Ban đầu nàng chỉ định kéo dài thời gian đến lúc ngọn lửa dập tắt.

Nhưng từ những gì nàng thấy, như thế thôi là không đủ.

Để hắn còn sống, tuyệt đối là hậu họa cho Nhất Thế.

Đáng lẽ, tiêu diệt Ma Đế George, nhân viên của DMG sẽ phải báo lên cấp trên và chờ đội tổ nghiên cứu đưa ra kết quả.

Nhưng Thỏ về cơ bản không quan tâm việc đó.

Nàng nhận định Ma Đế George quá nguy hiểm cho thế giới này, nên thời điểm này đây phải tiêu diệt hắn.

Ở đây là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt.

Để hắn sống càng lâu, thế giới càng mau đến hồi kết.

Mồ hôi bắt đầu đổ ra trên làn da trắng của Tiểu Ngọc.

Tiêu trừ hết thời gian cho ngọn lửa dập tắt, nàng vẫn còn đủ sức.

Nhưng để tiêu trừ hết tuổi thọ của một Ma Đế. Nàng không chắc mình có đủ không.

Ma Đế George sau khi tạo nên mặt trời xanh giữa khoản không vô tận.

Gương mặt lại mang ý cười.

"Ngươi nghĩ, ngươi thực sự có thể nhốt ta trong đây tới c·hết sao?"

.

.

.

Cái gì !?

Giám đốc Minh hốt hoảng.

【Ma Đế George sắp trở thành Ma Thần.】

Đây là dòng tin làm ông không thể nào tin được.

Ma Đế George đã b·ị b·ắt vào Lĩnh Vực Bạch Dạ.

Về cơ bản sẽ chỉ ngày một yếu đi.

Làm thế nào mà vào trong không gian kia, hắn lại sắp trở thành Ma Thần ?

Pháp Tắc Thời Gian khiến thời gian trong Lĩnh Vực Bạch Dạ di chuyển rất dị biết.

Chỉ trong thoáng chốc từ lúc Thỏ đưa Ma Đế vào Lĩnh Vực, đã là ngàn năm trôi qua bên trong đó.

Ngàn năm trôi qua, nhưng thông báo kia lại báo cho DMG biết rằng Ma Đế George sắp trở thành Ma Thần.

Đậu Hủ xanh mặt, mồ hôi ướt cả quần áo.

"G-Giám đốc... Lỡ như Ma Đế George hóa thành Ma Thần thì chuyện gì xảy ra?"

Giám đốc Minh nhìn màn hình, nuốt nước bọt.

Im lặng.

Chính ông cũng không biết.

Trò chơi phải đóng cửa, vì Nhất Thế bị Ma Đế George tiêu diệt ?

Toàn bộ người chơi bị hắn tiêu diệt ?

Hay Thời Đại Ma Thần nổ ra?

Lúc đấy, mọi thứ không còn trong tầm kiểm soát nữa.

Tất cả là do hắn định đoạt.