Chương 307: Cái Chết Thật Sự
Vụt.
"Đây rồi."
"Rút lui !"
Ngay khi nghe hiệu lệnh, toàn bộ người chơi Vọng Ngữ Bang đều chạy thụt lùi sâu hơn vào trong thành phố.
Bởi vì 【Lĩnh Vực: Vĩnh Dạ】đã hết thời gian hiệu lực !
Ảnh Sát có thể thi triển, những nó sẽ không có tác dụng.
Bởi vì kỹ năng có một "thời gian hồi chiêu" ngầm, cùng một loại kỹ năng này không thể phát huy hiệu lực liên tục.
Đây là để tránh người chơi l·ạm d·ụng trong PVP.
Vì thế nên cho tới khi Lĩnh Vực có thể được thi triển lại, người của Vọng Ngữ Bang sẽ chạy lùi về câu thời gian.
Neolani im lặng.
Cô bé nhìn vô số người chơi bắt đầu rời đi.
Gương mặt có chút biến đổi.
Vút.
Hiệu ứng 【Câm Lặng】đã kết thúc.
"...Tại sao lại trốn chạy ?"
"Người chơi các ngươi, không phải luôn coi thường c·ái c·hết sao ?"
Ánh mắt của Neolani trông tàn nhẫn, lạnh lùng vô cùng.
Bỗng chốc.
Tất cả người chơi đang ở cổng Đông đều cảm thấy lạnh gáy.
"Chuyện gì vậy...!?"
"Không di chuyển được !"
"Ái !"
Dưới chân mọi người, mặt đất đã đóng băng.
Đôi bàn chân của họ cũng đồng thời bị khóa chặt dưới mặt đất.
Sát thương liên tục nổ ra trên người mọi người.
"Không thể nào !? Chúng ta đang đi dưới Thuyền Bay mà !?"
Mọi người ngước lên nhìn.
Phập.
"Á ! Mắt tôi !!!"
【Mù Lòa】
Ngay sau hiệu ứng Mù Lòa, là vô số hiệu ứng bất lợi khác.
"...Là mưa đá !"
"Mưa đá !? Gọi nó là mưa kim thì đúng hơn !!!"
Những hạt mưa kia, lúc này đã đóng băng thành vô số cây kim sắc nhọn.
Đâm thủng dần qua chiếc Thuyền Bay mà gây sát thương lên người chơi.
Neolani tiếp tục bước đi.
Không khỏi khiến nhiều người phải quay đầu.
【Cơn Mưa Mùa Đông】
Đám mây đen kia hóa thành một màu sắc kì dị.
"Chuyện gì vậy !? Lỗi trò chơi sao !?"
Không ai nói được đó là màu sắc gì.
"Cái gì... màu sắc đó...!? Nó là gì vậy !?"
Người chơi ở Cổng Đông chỉ có thể nhìn lên bầu trời qua những khe hở giữa các thuyền bay.
Nhưng người chơi ở khu vực khác trong thành đều thấy rõ.
Màu sắc kia...! Không tồn tại trong hiểu biết của mọi người !
"Chuyện gì vậy ? Sao mọi người đều nhốn nháo như vậy ?" Hoàng Phượng nhìn màn hình trực tiếp mà không khỏi tò mò.
"Những đám mây kia, bị lỗi sao?" July14 chỉ vào bầu trời.
"Ồ...? Kì lạ !?"
Trên màn hình trực tiếp, màu sắc không tên kia không được thể hiện.
Mọi người chỉ thấy nó trông như hình ảnh của một chiếc tivi nhiễu sóng, liên tục giật giật biến đổi.
"Lỗi game lộ cỡ này, lần đầu thấy DMG ẩu tới vậy luôn đấy." Hoàng Phượng gãi gãi đầu.
Trong khi đó, Hắc Y Thiên Ma và Thiên Vỹ Yêu Vương đều trợn to mắt.
"Tỷ tỷ... Đó là...!"
"Màu Sắc Của Ngoại Thần." Hắc Y Thiên Ma đáp ngay.
Trong mắt nàng, đó chính là màu sắc nó vốn dĩ có, không phải là hình ảnh bị lỗi.
"Euriayaz... có liên quan đến Ngoại Thần."
Màn hình trực tiếp đang đặc tả Đại Thủ Lĩnh Neolani.
Môi bắt đầu chuyển động.
"Hửm ? Lại lỗi sao?" Hoàng Phượng lại cau mày.
Những gì Neolani nói, hoàn toàn không khớp với cách đôi môi đang chuyển động.
Ting. Ting. Ting.
Âm thanh kia, đồng thời khiến thông báo nổ lên trước mặt khắp các người chơi.
【Tại sao lại trốn chạy ?】
【Không phải người chơi các ngươi, coi thường c·ái c·hết sao ?】
【Mỗi một ngày, số sinh mệnh các ngươi g·iết c·hết lên tới hàng tỷ.】
【Bây giờ, vốn dĩ các ngươi có thể sống lại, các ngươi vẫn sợ c·ái c·hết ?】
【Ta. Tử Thần Euriayaz. Sẽ cho các ngươi thấy được Cái C·hết Thật Sự.】
"...Người chơi ?" Rất nhiều người đã nhận ra điểm bất thường.
Người bản địa, không gọi họ là người phương xa.
Không phải người chơi.
DMG, lại thiết kế thoại lỗi sao ?
Ầm ầm ầm.
Từ cái bóng của Neolani, vô số làn khói đen bay ra khỏi nó.
Dần dần thành hình thành vô số yêu ma quỷ quái bay đến người chơi.
Hình ảnh lũ yêu ma đang phóng đến trông như bước ra từ bộ phim kinh dị.
Một số người chơi yếu bóng vía đã ngay lập tức hét toáng lên.
"Đừng ! Đừng đến gần ta !"
"Aaaa !!!"
Vút.
Khoảnh khắc bóng ma kia chạm vào người chơi.
Ngay lập tức thân thể như mất hồn, rơi cái bộp xuống đất.
Rất đơn giản.
Cứ như thế mà họ c·hết.
"Má nó ! Cái gì vậy !" Độ Hoàn nhìn cảnh tượng kia mà khủng hoảng.
Ngạo Thiên trợn to mắt.
Nhiều người chơi cugnx nhận thấy được điểm bất thường.
"...Thế này là sao ?"
Dòng thông báo t·ử v·ong của những người chơi bị chạm vào, có chút khác thường.
【Người chơi Bé Thỏ Đen đã bị quên lãng...】
【Người chơi Arsenal Number1 đã bị quên lãng...】
【Người chơi Đạt Không Chín đã bị quên lãng...】
Bị quên lãng... ?
"Bang chủ !"
"Bang chủ !"
"Ngạo Thiên !"
Các người chơi bị c·hết đều hét lên trong kênh liên lạc.
"Chuyện gì vậy !?" Ngạo Thiên đổ mồ hôi lạnh.
Ông cảm thấy có gì đó bất thường.
Họ không dùng tài khoản game để liên lạc.
Mà là dùng tài khoản mạng xã hội.
Tại sao ?
Lúc c·hết vẫn có thể liên lạc qua tài khoản game mà ?
"Bug ! Bug rồi !" Một người hét lên.
"Đừng để mấy cái bóng ma ấy chạm vào !!!"
"Tôi bị đăng xuất rồi, không đăng nhập lại được !"
"Lỗi game nặng rồi ! Tôi kiểm tra thông tin tài khoản nhân vật, nhân vật của tôi bị xóa luôn !"
"Cái gì !!?" Ngạo Thiên trợn to mắt.
Xóa...?
Trực tiếp bị xóa bỏ tài khoản !?
"Gì !? Lỗi game !? Còn xóa bỏ tài khoản !?"
"Chạy ! Chạy mau !"
Tất cả người chơi đều khẩn trương.
"Mọi người bình tĩnh ! Đừng vỡ đội hình !"
Vô ích.
Ngạo Thiên có nói gì cũng vô ích.
Một số người chơi vẫn nghe theo.
Nhưng không ít người chơi đã bỏ của chạy lấy người mà chạy loạn đi.
Là xóa tài khoản đó !
Chắc gì DMG đã sửa được lỗi cho họ !?
Người chơi thuộc Vọng Ngữ Bang, tài khoản đều có giá trị cao kinh khủng.
Nói không ngoa, bán vài acc là có thể trả công cho Đan Nguyệt Bang c·ướp đống cờ kia !
"C·hết tiệt !"
Số người chơi đang ở cổng Đông giảm rõ rệt.
Một số người chơi còn trực tiếp đăng xuất, mặc kệ cho lệnh phạt khi thoát khỏi trò chơi lúc đang trong Lãnh Địa Chiến.
Giữ tài khoản vẫn tốt hơn !
Ai muốn mất acc thì cứ ở lại !
Ngạo Thiên cắn răng.
Mọi thứ đang rơi vào hỗn loạn.
Neolani vẫn nhẹ nhàng mà bước đi.
Nhưng xung quanh là vô số bóng ma vong linh bay lượn lờ.
Chỉ chờ kẻ xấu số nào đi lạc vào vùng ảnh hưởng, sẽ bị bóng ma lao đến t·ấn c·ông.
【Sự tồn tại của các ngươi...】
【Là sự sỉ nhục đối với ta.】
Môi của Neolani, một lần nữa không trùng khớp với những gì cô bé nói.
Đôi mắt như đá quý của cô bé lúc này trắng dã.
【Neolani.】
【Đây chính là sự báo thù của ngươi.】
【Giết hết tất cả đi.】
Đôi mắt trắng dã kia nhìn về phía trước.
Một bóng người to lớn, đứng ngoài phạm vi của bầy vong linh, đang nhìn trực diện về phía cô bé.
Là Ngạo Thiên.
"Chỉ Huy ! Lui đi ! Ông làm gì vậy !"
"Mẹ nó ! Acc ông bằng cả chục người tụi tôi gộp lại đấy ! Đừng có chơi ngu !"
Ngạo Thiên cắn răng.
Đôi mắt nhìn chằm chằm vào nàng.
"Từ lúc đi đến cổng Đông, ta đã biết mình phải sử dụng nó rồi."
Ngạo Thiên mở thông báo hệ thống.
Bắt đầu ấn nút.
Cùng lúc, hắn vô tình đã vào vùng ảnh hưởng của lũ vong linh kia.
Vô số vong linh ngay lập tức cảm ứng được con mồi, lao đến gào thét.
【Triệu Hồi Danh Tướng đã được kích hoạt.】
ẦM.
Một cây côn đập xuống đất.
Đánh tan lũ yêu ma đang lao đến.
"Yêu Hầu của Rừng Thiên Linh !"
"Hầu Vương ! Đã Tới !"
Vút.
Ầm.
Hắn dập cây côn xuống đất.
Trèo lên cây côn mà múa may.
【Danh Tướng được Triệu Hồi: Hoàng Hầu.】