Chương 281: Quái Vật
"Thật không thể tin nổi !!!!" Hoàng Phượng hét lên.
[ Thằng quần què nào nghĩ ra trò này vậy. Hủy diệt hết đi. ]
[ Xỉn cmnr. ]
[ Nhà còn mỗi chai rượu quý của ba, chẳng lẽ loot luôn ? ]
"Vô Nhất một mình đối đầu với hai hung thần của Hắc Bạch ! Nhưng vẫn chống chọi được !!!"
"Thời gian chỉ còn 3 phút 30 giây...!"
"Liệu anh ta có trụ được tới khi hết giờ !?"
ẦM.
Cổng đến Bắc 6 lúc này nổ tung.
Một lượng khủng kh·iếp người chơi đang giẫm đạp lên nhau mà tiến vào.
"Chi viện đến rồi !" Cả hai phe đều hét to.
Quân của Vô Thường, Mã Lượng, Ngạo Thiên đều vỡ tổ mà lao vào, vừa đi vừa g·iết lẫn nhau.
ẦM.
Cổng Bắc 4 cũng đang tràn vào.
Gần như toàn bộ người chơi của Lãnh Địa Chiến tại thời điểm này, đều là ở Bắc 5 !
"Hoàn hảo !" Lâm Nương nắm tay mừng rỡ.
Nghĩa Địa là khu vực có thiết kế như mê cung, địa hình chật hẹp.
Số lượng đông c·hết người này muốn chiến đấu, cũng chỉ có thể chà đạp lên nhau mà đi.
Không thể nào tiến công nhanh được !
Việc họ leo lên Lăng Mộ Ma Thần lúc này là hoàn toàn không khả thi !
"Phi Kiếm Sư ! Ưng Sĩ ! Pháp Sư ! Các chức nghiệp có khả năng bay đều mau đi đến nóc Lăng Mộ Ma Thần!"
Vô Thường hét vào kênh liên lạc.
Ngạo Thiên cũng làm tương tự.
Hắn lúc này còn gấp hơn Vô Thường.
Vì nhìn thế nào, Vô Nhất cũng đang rơi vào tình thế bất lợi !
.
.
.
Nóc của Lăng Mộ Ma Thần.
Lúc này Y Sương và Đạp Tuyết đang bị khống chế.
Chuyện gì vậy !?
Họ bị xóa bỏ Minh Tưởng rồi ?
Có cố gắng thử nhưng vẫn không tái kích hoạt nó được.
Đồng thời mà chịu hiệu ứng khống chế Hoảng Sợ.
Vô Nhất có chút thở phào trong lòng.
Hắn đã đoán đúng.
Dù Chiếm Đoạt có khả năng quỷ dị thế nào.
Nó vẫn thực hiện theo quy tắc của trò chơi.
Vô Nhất từng học làm game.
Hắn hiểu nguyên lý hoạt động của debuff, buff trong trò chơi.
Chiếm Đoạt không phải là thật sự chặt tay người chơi đưa cho người khác.
Về cơ bản, nó vẫn là một người chơi được "buff" một người chơi bị "debuff".
Người chơi thi triển, Y Sương, sau khi sử dụng Chiếm Đoạt, sẽ được một loại buff tạm gọi là [ Thêm Tay ]
Người chơi chịu tác dụng của Chiếm Đoạt, Vô Nhất, sẽ phải chịu một loại debuff tạm gọi là [ Mất Tay ]
Dù nó không hiển thị ra trên thanh trạng thái.
Nhưng tác dụng là vậy.
Cả hai buff và debuff này, sẽ có chung thời gian tác dụng là 2 phút.
Thì sau khi hết thời gian, sẽ tạo nên ảo giác rằng "Tay đã được trả về cho chủ."
Chứ về tính chất, chúng là hai hiệu ứng riêng biệt, một người nhận và một người mất.
Nếu hắn hóa giải debuff của bản thân, Y Sương sẽ không mất đi cánh tay đã c·ướp.
Tuy nhiên bởi vì hiệu ứng bất lợi này không được hiển thị, nên Tịnh Thổ không thể xóa nó đi.
Chỉ có thể là kỹ năng thoát thân.
Hắn đã cược đúng !
Vô Nhất xoay song đao.
Hắn phải nhanh lên.
Hiệu ứng hoảng sợ của U Minh Đăng, dù trên mặt chữ không giới hạn hoảng sợ bao lâu.
Nhưng tính chất của hiệu ứng hoảng sợ, chính là khiến kẻ địch chạy đi khỏi thứ làm chúng hoảng sợ.
Nên khi Đạp Tuyết và Y Sương thoát khỏi vùng ảnh hưởng, hiệu ứng hoảng sợ sẽ kết thúc.
Hai người họ ngay lập tức chuẩn bị thi triển kỹ năng thoát thân.
【Thoát Xác】
【Kiếm Lạc Thương Khung】
Thế nhưng.
Vô Nhất nhe răng cười.
"Hai người không nghĩ tôi không tính tới việc này chứ ?"
Bàn tay của hắn phát sáng.
Đạp Tuyết trợn to mắt.
Găng Tay Bá Vương !
Hắn vẫn còn đang trang bị vật phẩm đó !
Nụ cười của Vô Nhất dần trở nên thiếu đạo đức.
【Bàn Tay Bá Vương】
Vút.
Hỏng !
Y Sương hoảng hốt.
Kỹ năng thoát thân của Dạ Tử không có đi kèm kháng hiệu ứng ngay sau đó !
Nàng lại vừa bị xóa bỏ Lãng Du Minh Tưởng.
Không thể dùng Bước Đi của Kẻ Lãng Du !
Ngay lập tức mà bị Vô Nhất chụp lấy.
Ngay sau đó, hắn tăng tốc.
Tốc độ buff từ lá cờ hoàn toàn có thể giúp hắn không bị Găng Tay Bá Vương bắt kịp.
"Cảm ơn DMG !"
Hắn nhe răng cười.
Có hồi hộp, có phấn khích.
DMG có thông báo là sẽ xem xét găng tay Bá Vương.
Nhưng do lần trước hắn vượt biển lửa quá hi hữu, nên họ chưa có chỉnh sửa gì.
Nhờ đó mà tốc độ kéo của găng tay vẫn được giữ nguyên.
Y Sương lúc này hoàn toàn có thể bị vô hiệu hóa, miễn là hắn tiếp tục chạy !
"Ngươi !" Đạp Tuyết bất ngờ.
Tên khốn Vô Nhất này, quả nhiên là vẫn còn chiêu trò !
Tình hình hỏng rồi.
Hắn có cưỡi phi kiếm cũng không bắt kịp Vô Nhất.
Từ giờ tới khi kỹ năng thoát thân của Y Sương hồi, nàng ta hoàn toàn bị vô hiệu hóa !
.
.
.
"Kỹ năng đó gọi là U Minh Đăng..."' Thiên Vỹ Yêu Vương nhìn cái tên.
Nàng biết kỹ năng này, nàng trước đây khi ở Hắc Y Hội từng học qua.
Thế nhưng.
Sau khi biết về cảnh giới của Minh Tưởng.
Vô Minh. U Minh. Đăng Minh. Thần Minh.
"Tỷ tỷ... Kỹ năng này, có phải...?"
Hắc Y Thiên Ma gật đầu.
"Đúng vậy."
"U Minh Đăng là kỹ năng do ta sáng tạo ra, để đối đầu với kẻ sở hữu Minh Tưởng."
"Làm sao mà biết được có ai sẽ phản bội chúng ta mà đi theo Bạch Thú đâu."
Cái tên của kỹ năng này, chính là đặt dựa theo cảnh giới của Minh Tưởng.
Người thuộc cảnh giới U Minh khi đối mặt với U Minh Đăng, sẽ bị xóa bỏ Minh Tưởng.
Đối mặt với người thuộc cảnh giới Đăng Minh, kỹ năng này không có tác dụng nhiều.
Nhưng từ U Minh trở xuống, nó hoàn toàn là khắc tinh của Minh Tưởng.
Cốt lõi của Minh Tưởng là sự tập trung và ý chí.
Một con người trong trạng thái hoảng sợ, sẽ mất đi cả hai thứ này.
Bởi vì lẽ đó, U Minh Đăng khiến người trong khu vực tác động của nó liên tục hoảng sợ, như lạc vào mê vụ hoảng hốt chạy trốn.
Người đạt cảnh giới Đăng Minh, lấy bản thân làm ánh đèn soi sáng tiềm thức u tối.
Lấn át đi cả nỗi sợ. Nên U Minh Đăng không có tác dụng.
Nhưng thấp hơn, vẫn không đủ đối phó với nó.
"Quả nhiên... Dù không biết về cảnh giới, hắn vẫn hiểu được mình nên làm gì để khắc chế."
"Vô Nhất... tiểu từ này, ngộ tính vẫn rất tốt." Hắc Y Thiên Ma mỉm cười.
Còn 3 phút 9 giây.
"Ngoài ra, U Minh Đăng còn có một tác dụng tạm thời lên người sử dụng Minh Tưởng."
"Khi lần đầu mất đi Minh Tưởng, người sử dụng dễ rơi vào trạng thái hỗn loạn, không tin tưởng vào bản thân."
"Vô tình khiến Minh Tưởng khó được kích hoạt lại hơn."
.
.
.
"Vô Nhất ! Quân của Ngạo Thiên đã chờ sẵn ở chân Lăng Mộ !"
"Đến thời điểm, ngay lập tức t·ự s·át !"
"Rõ !"
Vô Nhất vừa chạy vừa liên lạc.
Hắn đang đi vòng trên nóc.
Đạp Tuyết đang cố gắng mà bắt hắn.
"C·hết tiệt !"
Dù Đạp Tuyết cố thế nào, Minh Tưởng cũng không được kích hoạt.
Chuyện gì xảy ra vậy !?
"Giỏi thì bắt ta đi !" Vô Nhất cười khoái chí.
Tiếp tục thế này, hắn nhất định giữ cờ kịp !
Y Sương im lặng.
Nàng chăm chú nhìn Vô Nhất.
Sau đó, miệng nhẹ nhàng mà cất tiếng.
"Lãng Du...'
ẦM.
Vô Nhất giật mình.
Quay đầu lại.
Găng Tay Bá Vương đã bị phá giải.
【Bước Chân Của Kẻ Lãng Du】
Một thân ảnh như bóng ma đang chạy đến hắn.
【Chiếm Đoạt: Vận Tốc】
Quỷ gì vậy !?
Vận tốc hắn lập tức bị chậm lại.
Đạp Tuyết không tin vào mắt mình.
Vô Nhất cũng vậy.
Hắc Y Thiên Ma nhìn cảnh tượng kia, cũng không khỏi ngỡ ngàng.
"Con bé đó... quả thực là một quái vật."
Y Sương ngay lập tức lấy lại được Minh Tưởng !?
Hắn ngay lập tức vung đao đến Y Sương.
Nhưng tất cả chỉ là vô dụng.
Tự Động Né Tránh thoát khỏi nhát đao kiếm quá dễ dàng.
Ánh mắt bạc rực lửa đã lại cháy lên.
Thanh kiếm trực tiếp mà đâm vào bụng Vô Nhất.
"Kết thúc rồi."
Sinh lực tụt xuống 40%
Đạp Tuyết lúc này đã bắt kịp.
Một thanh đại kiếm đã được tạo nên giữa không trung.
【Đại Kiếm Tung Hoành】
ẦM !
Quét ngang qua bụng Vô Nhất, khiến sát thương liên tục nhảy số.
30%
20%
10%
5%
1%
0%...
Đạp Tuyết đưa tay ra.
Chỉ cần lá cờ rớt xuống, hắn sẽ ngay lập tức chụp lấy.
Thế nhưng.
Bặp.
"Vội vàng cái gì."
"Chưa xong đâu !!!"
Hắn hét lớn.
Bàn tay còn lại đã cầm thanh đao mà chém đến Đạp Tuyết.
Hắn giật mình.
Không ổn !
【Chúc Phúc Của Tuyệt Thế Vũ Cơ đã được kích hoạt.】
Đôi chân hắn đang nhảy múa.
【Kiếm Vũ Nhị Thức: Cực Lạc】