Chương 279: Vạn Tượng Kinh Diễm
Có ai không...
Diệp Vũ muốn khóc rồi.
Spotlight của ta.....
Khoảnh khắc ngầu lòi của ta...
Tại sao...
Lại hóa thành liệt nửa người thế này !!!?
Diệp Vũ ũ rũ mà đứng dậy.
Khoan đã...
Hắn đứng dậy được rồi !?
Một chân của hắn đã trở về !?
Nhưng chân còn lại đâu !?
Hể ?
"Yo, đi chung không ?"
Diệp Vũ nghệch mặt ra.
Tình Kiếm đang chạy bộ ngang qua hắn.
Hắn nhe răng cười.
Kéo tay Diệp Vũ mà lôi đi.
"Ông anh ! Từ từ ! Tui đang xi cà que !"
Tình Kiếm bật cười.
"Vậy làm bao gạo đi."
Hắn kéo Diệp Vũ dậy.
Ủa ?
Cử chỉ này ?
"Mẹ nó ! Ông bế công chúa bao gạo à !?"
Vốn dĩ tưởng hắn sẽ mang hắn sau lưng.
Không ! Hắn bế công chúa !
Hình tượng của tôi !
"Tại sao anh không xách sao lưng !!!"
"Chưa mua emote." Tình Kiếm thẳng thừng đáp.
"Tao mua emote này bế gái thôi, mua emote xách lợn sau lưng làm gì ?"
Hắn nghệch mặt ra rồi.
Trò chơi có chức năng Emote.
Khi dùng hành động emote như bế, nắm tay, ...vv
Thì sẽ không bị ảnh hưởng bởi thể lực bình thường.
Nên có thể bế người khác lâu dài.
Nhưng phải mua.
Ừ thì...
Diệp Vũ cũng chỉ mua emote bế công chúa.
Nhưng mà...
"Giờ tôi bank anh tiền, anh mua liền emote vác sau lưng hộ được không ?"
"Đang trong Lãnh Địa Chiến ai cho mày mua ?" Tình Kiếm phỉ nhổ.
Diệp Vũ che mặt mà chấp nhận số phận bị Tình Kiếm vừa bế vừa chạy.
A A A A A A A A A !
Lên Tivi chỉ để làm trò cười.
[ Ồ hô. Thuyền mới. ]
[ Tình Kiếm x Diệp Vũ. Rất gay. Rất thích. ]
[ Nhìn Diệp Vũ đỏ mặt kìa, hahahahaha ! Tinh thần hủ nữ rất thích điều này O v O b ]
.
.
.
Y Sương lúc này đã thoát khỏi trạng thái Nhân Mã.
Có lẽ là do tính chất của Chân, nhưng Chiếm Đoạt - Chân không giữ được lâu.
Vì lẽ đó, khi đụng Vô Nhất, nàng không sử dụng loại Chiếm Đoạt này.
Nhưng lúc này thì như thế thôi là đủ để tạo khoảng cách.
Họ đã cách Diệp Vũ một khoảng xa.
Vô Nhât tuy nhanh, nhưng vừa đánh vừa tránh né t·ấn c·ông, tốc độ nhất định là bị chậm lại nhiều.
Theo tình báo của các người chơi thì hắn đang ở gần cổng Bắc 6.
Còn 6 phút.
Thời gian không còn nhiều nữa !
"Đạp Tuyết. Ngay khi tôi bắt hắn lại thì anh t·ấn c·ông nhé."
"Chúng ta cần g·iết hắn càng nhanh càng tốt."
Y Sương vừa chạy vừa nói.
"Rõ rồi." Đạp Tuyết gật đầu.
Hắn phóng tốc độ trên phi kiếm mà đi.
Y Sương hóa v·ũ k·hí thành roi, buộc một đầu vào chuôi phi kiếm của hắn mà lướt theo.
"Vô Nhất ! Y Sương và Đạp Tuyết đang đến chỗ cậu đấy !"
Chậc.
Vô Nhất không thể chạy sang Bắc 6 được.
Quân của Vô Thường và Mã Lượng quá đông.
Thu Vũ Thành vỡ tổ rồi !
Quân của Vô Thường và Mã Lượng liều mạng, bỏ qua người của Ngạo Thiên mà đột kích sang đây, đều đang ở Bắc 6.
Dù hỗn độn cùng người của Ngạo Thiên, nhưng vẫn là quá đông !
Nơi an toàn nhất, theo lý thuyết vẫn là Bắc 5.
Nhưng nếu Y Sương và Đạp Tuyết bắt kịp hắn, thứ chờ đợi hắn chỉ có c·ái c·hết.
Vô Nhất vô cùng căng thẳng.
Một lần nữa, kế hoạch của hắn bị xáo trộn.
Với một kẻ luôn tính toán như Vô Nhất, cảm giác bất lực không biết nên làm gì luôn là thứ khó chịu nhất.
Tâm trí hắn lúc này vô cùng căng thẳng.
"Tình Kiếm và Diệp Vũ sao rồi !?"
"Đang theo sau ! Nhưng nhất định là đến châm hơn Y Sương và Đạp Tuyết."
Khốn thật.
Hắn hoàn toàn không chắc chắn giữ chân hai kẻ có Minh Tưởng được mà chờ hai người kia.
Hai người có Minh Tưởng đối đầu với một người chơi bình thường.
Tuyệt đối là thua !
Ngạo Thiên lúc này đang ở Bắc 6 cũng tức giận.
"Tên Vô Nhất ngu ngốc này ! Đã bảo là đeo Ngọc Bội Quy Quy đi !"
"Ít ra còn kéo đến chỗ ta được !"
Vô Nhất lúc này không đeo ngọc bội gì.
Ngạo Thiên cũng không hiểu được quyết định này của hắn.
Tay Vô Nhất run run.
Sau đó nắm chặt.
Hắn ngừng chạy, nhảy lên nóc một lăng mộ to lớn.
Nhìn lấy Y Sương và Đạp Tuyết đang chạy lên, cũng không còn xa.
"Mẹ nó. Mình ghét cảm giác phải liều mạng như thế này."
"Trước hết, vẫn theo kế hoạch đi."
Vô Nhất đã lên nóc Lăng Mộ.
Đây là bản sao của Lăng Mộ Ma Thần.
Phía nóc Lăng Mộ, là một vùng bằng phẳng.
Để nhảy được lên đây, người chơi phải có đủ tốc độ để chạy trên tường.
Hắn làm được, nhưng rất nhiều người chơi khác thì không có đủ tốc độ.
Tuy nhiên.
"Đường cùng rồi, Vô Nhất."
Đạp Tuyết cùng phi kiếm có thể đơn giản mà bay lên.
Y Sương cũng móc theo phi kiếm mà nhảy lên nóc Lăng Mộ.
Vô Nhất xiết chặt Song Đao mà thủ thế.
"Không quan trọng."
"Lần này, ta không chạy nữa đâu."
Vút !
Con rắn của Y Sương lúc này đã ngay lập tức lao đến Vô Nhất.
KENG.
Tiếng keng giòn giã vang lên.
Kỹ thuật phản đòn của Vô Nhất, vẫn rất hoàn hảo.
Vút.
Hắn ngã ngược người về sau, né đi một phi kiếm vốn dĩ sẽ đâm thẳng mặt.
"Minh Tưởng là tập trung cao độ."
"Được."
"Sư phụ. Con hiểu rồi."
Hắn mỉm cười.
Bàn tay tỏa ra làn khói hắc ám lạ thường.
"Để hai người biết thế nào là nỗi sợ !"
Y Sương lúc này nhắm vào Vô Nhất.
【Chiếm Đoạt: Tay】
【Chiếm Đoạt: Chân】
Mục tiêu là Vô Nhất !
Trực tiếp giải giới hắn !
Y Sương ngay lập tức bị đầy thanh Vạn Vật.
Chiếm Đoạt tạm thời không thể sử dụng thêm.
【Lĩnh Vực: Kiếm Chủng 】
Các phân thân của Đạp Tuyết ngay lập tức xuất hiện.
"Ngay lập tức dùng Kiếm Chủng !" Hoàng Phượng hét lớn vào mic.
"Đạp Tuyết biết rõ mỗi một giây đều quý giá ! Anh không chần chừ chút nào !"
"Rõ ràng là dự định nhất kích tất sát !!!" July14 cũng hét to.
"Chịu c·hết đi."
【Kiếm Diệt Thiên Địa】
Tất cả các phân thân đều chỉa kiếm về phía Đạp Tuyết.
Lưỡi kiếm của Đạp Tuyết phát sáng.
Chói đến mức chiếu rọi Nghĩa Địa chói đen.
Đây là một đòn đánh có tốc độ đánh vô cùng chậm, nhưng sát thương cực kì cao.
Hoàn toàn không phù hợp để PVP.
Tuy nhiên lúc này, Vô Nhất đã hoàn toàn bị khống chế cứng bởi Y Sương.
Chỉ có thể đứng đó mà chịu một kiếm này g·iết c·hết hắn.
Bá khí cuồn cuộn
Mây đen trên đầu như tản ra vì khí tức tiên cuồng.
Vô Nhất như một cái nhân côn, lúc này nhìn lưỡi kiếm chói lóa kia.
"Mẹ."
"Lỗi vãi."
Hắn nhe răng cười, nhưng mồ hôi lạnh đổ đầy mặt.
"C·hết." Đạp Tuyết vung kiếm.
"Ta bảo ngươi nghe nè Đạp Tuyết."
"Ngươi xổ văn của mấy thằng phản diện, không có kết cục tốt đâu."
【Vạn Tượng Kinh Diễm】
Vút.
Ngay lập tức từ vị trí của Vô Nhất, như sóng âm mà rung động cả khu vực xung quanh.
Đại chiêu của Đạp Tuyết vung xuống.
"Đây là !!!" Hắn trợn to mắt.
Phân thân tan biến.
Đường kiếm hủy diệt kia cũng hóa thành hư vô giữa lúc chém xuống.
【Vạn Tượng Kinh Diễm】
【Lập tức kích hoạt một loại Lĩnh Vực của đồng đội mà không tốn thời gian hồi chiêu. Nếu không có đồng đội nào có kỹ năng Lĩnh Vực, kích hoạt Lĩnh Vực: Cấm Chế】
Vô Nhất cố tình trèo lên nóc Lăng Mộ, để không có đồng đội nào ở gần hắn.
【Lĩnh Vực: Cấm Chế】
【Khi Lĩnh Vực: Cấm Chế còn hiệu lực, không có kỹ năng Lĩnh Vực nào được phép kích hoạt.】
Lĩnh Vực: Cấm Chế trực tiếp xóa bỏ kỹ năng của Đạp Tuyết.
Y Sương ngay lập tức nhận ra vấn đề, rút v·ũ k·hí ra mà lao đến.
【Tứ Thủ Binh Vương】
【Nhân Mã Hình】
4 món v·ũ k·hí cầm trên tay.
Bốn chân nhân mã mang theo tốc độ kinh người mà lao đến.
Hắn vẫn còn đang không tay không chân.
Không có khả năng kháng cự.
Vô Nhất mắt đối mắt với Y Sương.
"Ly cà phê đó, tôi thắng thì có được uống không ?"
"Được."
Phập phập phập phập.
4 món v·ũ k·hí đâm xuyên thân thể Vô Nhất.
"Nhưng anh sẽ không thắng đâu."
Sinh lực liên tục hạ xuống.