Chương 256: Bước Chân Của Kẻ Lãng Du
Vô Nhất hắn vẫn còn khá nhức nhối.
Vì cớ gì Minh Tưởng có thể thoải mái dùng như vậy.
Còn Pháp Tắc của hắn, đến giờ vẫn không biết cách nào ứng phó ?
Thở dài trong lòng, nhưng tay đã nắm chặt song đao.
Y Sương vừa né vô vàng kỹ năng, vừa nhìn hắn.
Khí thế không giống một người có ý định chạy.
"Cậu có tự tin đánh được tôi sao?"
"Chưa biết." Vô Nhất mỉm cười.
Ánh mắt hắn ánh lên kiên định.
"Mẹ nó chứ. Thực sự thì tôi đang chửi thầm cô rất nhiều đấy."
"Bao nhiêu kế hoạch vì cô mà đổ sông đổ bể."
"Ép tôi vào thế phải dùng những thứ không chắc chắn thế này."
Y Sương nhìn hắn.
"Cậu sống ở thành phố nào?"
Hể ?
"Gì vậy ? Sao tự nhiên cô lại hỏi vậy ?"
"Mời cậu một ly cà phê." Nàng ta đơn giản mà đáp.
"Anh tôi bảo chơi game không được gây sự, làm người khác khó chịu thì mời họ về quán uống một ly cà phê."
Hả ?
Vô Nhất ngây người.
"Ờm... Thay vì thế để tôi đi không được sao?"
"Không thể." Y Sương kiên nghị đáp.
Ặc.
"Thành phố Đông Đại..."
"Được. Chiều mai nhé, tí tôi nhắn địa chỉ cho cậu."
"Con khốn này !!!" Một người trong số đám người đang vây g·iết Y Sương không khỏi bực mình.
Thật sự không coi họ ra gì.
Bọn ta xả skill đầy mặt ngươi, ngươi đứng tám chuyện với Vô Nhất như đúng rồi !?
"Mọi người cũng được mời. Nếu tí nữa người của Vọng Ngữ Bang đến thêm thì xin lỗi quán tôi không đủ chỗ..."
Vô Nhất có chút ngoác mồm.
Má...
Hắn thực sự tò mò Y Sương là một người như thế nào, có lẽ mai sẽ đi thật ?
"Hầy... Không nói nhiều nữa."
Hắn không chắc kế hoạch của hắn thành công.
Vô Nhất lao đến.
Những người khác ngay lập tức nhận biết được, lập tức tản ra.
Song đao đã vung đến.
Y Sương không buồn nhìn vào lưỡi đao kia.
Có Lãng Du Minh Tưởng, lưỡi đao của hắn không đáng để ý.
Nàng tập trung nhìn vào Vô Nhất.
"Đôi mắt... Không có ánh bạc." Y Sương nghĩ thầm.
Người này không có Minh Tưởng ?
Lưỡi roi ngay lập tức quất đến Vô Nhất.
Hắn nhìn lưỡi roi kia, lại nhìn Y Sương.
Có nhiều thứ, không thể hiện trên mặt chữ.
Như Tự Động Né Tránh, về lý thuyết là cơ thể một người sẽ tự phản xạ được các mối nguy hại trực diện.
Thế nhưng, nó né tránh được chính xác là những gì ?
Ví như một viên đạn, né tránh được nó cũng chấp nhận được.
Ví như một bẫy lửa, né tránh vẫn chấp nhận được.
Nhưng.
Hắn có một thứ, không được ghi trên mặt chữ, nhưng theo lý thuyết, nhất định là không thể né được.
Vút-
Y Sương sững sờ.
Chuyện gì vậy ?
Mọi thứ im lặng.
Không có một âm thanh phát ra.
Thiết bị thực tế ảo bị lỗi sao ?
Âm thanh của nàng bị tắt ?
Nàng giật mình.
Roi đã quất ra.
Nhưng Vô Nhất đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt nàng.
Chuyện gì vậy ?
"Đâu phải chỉ có mỗi cô có kỹ năng mà mọi người không biết đến."
Vô Nhất nói ra.
Nhưng lúc này về cơ bản Y Sương không thể nghe được.
【Âm Thanh Tĩnh Lặng】
【Bí Thuật Hắc Y Hội】
【Sau khi sử dụng, có thể tái kích hoạt nhiều lần để sử dụng Âm Ma.】
【Ngăn chặn mọi thứ tạo nên âm thanh và xóa bỏ hiệu ứng của chúng. Phá hủy các vật thể tạo ra âm thanh.】
【Âm thanh của trò chơi của toàn bộ người trong khu vực ảnh hưởng sẽ bị tắt cho tới khi hết hiệu ứng.】
Đây là bí thuật Hắc Y Hội.
Một Tuyệt Học.
Phong bế hoàn toàn âm thanh của kẻ địch.
Đối với người chơi, về cơ bản cảm giác như chơi trò chơi với mọi âm thanh đều đã bị mute.
Im lặng đến đáng sợ.
Và sau đó, thứ giúp Vô Nhất tránh thoát một roi kia.
Là Âm Ma.
【Âm Ma】
【Bí Thuật Hắc Y Hội】
【Chỉ có thể sử dụng khi Âm Thanh Tĩnh Lặng đang kích hoạt.】
【Người dùng có thể dùng rung động của v·ũ k·hí tạo nên âm thanh ma quái t·ấn c·ông và làm choáng kẻ địch.】
【Kẻ địch càng gần v·ũ k·hí, sát thương tạo nên càng cao. Tùy ý dịch chuyển trong phạm vi ảnh hưởng của Âm Thanh Tĩnh Lặng. Tối đa 3 lần.】
Hắn đã dịch chuyển ra đằng sau Y Sương.
【Âm Ma được kích hoạt.】
Ngay lập tức, Y Sương cảm nhận được âm thanh chói tai phá vỡ tĩnh lặng.
Nàng trợn tròn mắt mà nhìn về đằng sau.
Cặp song đao của Vô Nhất đang va vào nhau, tạo nên rung động âm thanh vang vọng.
Nàng cảm nhận được âm thanh kia sắc bén kia đang t·ấn c·ông mình.
Từng tầng cơ thể đều rung động.
【Y Sương đã bị choáng.】
Hắn đã đoán đúng.
Âm thanh, không phải là thứ có thể "Tự Động Né Tránh" được.
Vốn dĩ Tuyệt Học này của Hắc Y Hội, có khả năng xuyên né đòn !
Y Sương lập tức hiểu được vấn đề.
C·hết tiệt.
Vô Nhất lúc này đã chiếm được ưu thế.
"Tuyệt ! Choáng được ả ta rồi !"
"Xông lên !"
Người của Vọng Ngữ Bang ngay lập tức lao đến.
"Đừng !" Vô Nhất hét lớn.
Hắn biết thừa việc bị choáng không có nghĩa Y Sương sẽ chịu c·hết.
Tự Động Né Tránh nhất định vẫn còn kích hoạt dù cho nàng bị choáng.
Không thể né bằng tay, nhưng Minh Tưởng sẽ né giùm nàng.
Lúc này đây, Y Sương thật sự là bất khả chiến bại.
"Buff cho tôi !"
Họ giật mình.
Sau đó đồng tình.
"Được !"
Vô Nhất nói đúng.
Dù họ không chắc có đánh trúng Y Sương không.
Mấu chốt lúc này cũng không phải là tiêu diệt nàng.
Dù có khiến nàng chờ 1 phút để hồi sinh, cũng có là gì ?
Nàng khi trở lại vẫn không yếu đi tí nào.
Việc quan trọng, chính là đem Vô Nhất về tới chỗ của Ngạo Thiên.
"Anh em ! Thả buff !"
Các chỉ số liên tục được thả tới Vô Nhất.
Y Sương nhìn hắn.
Thời gian choáng của Âm Ma khá lâu.
Đủ để hắn được buff trọn vẹn mà chạy.
Nếu nàng không ngăn lại, Vô Nhất tuyệt đối sẽ có thể chạy đi !
Nằm ngay dưới nanh vuốt của mèo, chú chuột này vẫn có thể t·ẩu t·hoát !
Gương mặt băng lãnh kia vẫn nhìn Vô Nhất.
Hắn nhận ra được.
Đến rồi.
【Thoát Xác】
Phừng.
Cơ thể Y Sương trở nên trong suốt.
Tốc độ di chuyển rõ ràng tăng mạnh.
Lướt đến Vô Nhất mà vung kiếm.
Lưỡi roi trên đường đi đã thu lại thành lưỡi kiếm sắc bén.
Nó đây rồi.
Kỹ năng thoát thân !
Vô Nhất không biết kỹ năng thoát thân của Dạ Tử có khả năng gì, nhưng về lý thuyết mọi chức nghiệp đều có một kỹ năng thoát thân.
Nhất định nàng thấy hắn chuẩn bị bỏ trốn, sẽ sử dụng nó !
Âm thanh vẫn không tồn tại đối với Y Sương.
Nàng chỉ thấy môi Vô Nhất mấp mé gì đó.
Rồi những người kia buff cho hắn.
Nhưng chỉ cần nhìn vậy là hiểu được, hắn nhất định đang bảo họ buff tốc để bỏ chạy.
11 người này cứng chọi cứng với Y Sương không có khả năng thắng.
Kiếm chém tới.
Nhưng âm thanh hoàn toàn bị dập tắt.
Nàng còn không nghe được tiếng đường kiếm chém đi.
Nhưng Vô Nhất nghe rõ.
Vụt.
Lại hụt.
Một lần nữa, Vô Nhất đã biến mất.
Nàng lập tức xoay người lại nhìn.
Nàng không rõ tác dụng của Âm Ma.
Nhưng rất có thể khả năng kỹ năng chính là dịch chuyển về sau lưng kẻ địch.
Thế nhưng lần này, ở sau lưng lại không hề có ai.
"Kỹ năng này dùng được ba lần lận." Vô Nhất nhe răng cười.
【Âm Ma】
Vô Nhất đang ở trên không, đã va đập hai thanh đao vào nhau.
Để âm thanh vang vọng đến nàng.
【Y Sương đã bị choáng.】
Y Sương một lần nữa bị khựng lại bởi âm thanh chói tai kia.
Bàn chân Vô Nhất lúc này đã nhẹ như lông hồng.
Chỉ cần chạm đất, hắn lập tức sẽ như cất cánh mà bay.
"Tôi thắng rồi."
Điều kiện thắng của Y Sương là g·iết hoặc giữ được hắn.
Điều kiện thắng của Vô Nhất, là thoát khỏi nàng ta !
Thế nhưng.
Ánh mắt rực lên lửa bạc ấy vẫn trừng trừng mà nhìn hắn.
Môi nàng mấp mé.
Nói lên những âm thanh mà chính nàng không nghe được.
Vô Nhất giật mình.
Bặp.
Tay của Y Sương...?
Đang nắm chặt lấy hắn.
Đôi mắt trừng trừng nhìn hắn.
Nàng ta hoàn toàn thoát khỏi khống chế.
Bằng cách nào !?
【Chiếm Đoạt: Vận Tốc】
Vù.
ẦM.
Nàng nắm cổ tay hắn, trực tiếp ném cả thân thể hắn xuống đất.
Vô Nhất phải phun ra máu.
Chuyện gì vậy !?
【Hiệu ứng Âm Thanh Tĩnh Lặng đã kết thúc.】
"Kỹ năng Minh Tưởng..."
【Bước Chân Của Kẻ Lãng Du】