Chương 248: Ansel Leibovitz
Hoa Nhi đã vào đội hình, chuẩn bị tiến vào Lãnh Địa Chiến.
Thế nhưng ánh mắt nàng lúc này đầy âu lo.
Anh hai đâu mất rồi...?
Nàng nhắn tin cũng không thấy trả lời.
Nàng cau mày nhìn xuống đất suy nghĩ.
Tách.
Hơ ?
Âm thanh máy ảnh vang lên.
"Chít chít chít."
"A...?" Hoa Nhi có chút bất ngờ.
Trước mặt nàng là một sinh vật kỳ lạ chỉ có trong Nhất Thế.
"Hay không ? Nó tên là Karsh Bandicoot !"
Karshamian Peramelemorphia.
Tên khoa học được ghi trong thư viện là vậy.
Tên mà người chơi hay gọi loài động vật này là Chuột Chụp Hình.
...Người chơi mà, đặt tên dễ nhớ, ai đặt tên cho hoa mỹ đâu.
"Chít chít." Chuột Chụp Hình kêu lên ríu rít.
Đôi mắt to tròn của nó chớp một cái.
Sau đó ở giữa bụng, có một viên ngọc trong suốt, lúc này đã nhuộm đen.
Cậu trai kia liền dùng tay lấy viên ngọc ra, sau đó soi soi trên mắt.
"Giỏi lắm Karsh !"
"Tấm này ngươi chụp đẹp lắm...!"
"Tên khùng này...!"
"Áy ấy ấy !!!"
Hoa Nhi sững sờ.
Một chàng trai trưởng thành vừa bị Song Uyên kéo ra khỏi Hoa Nhi.
"Đừng có làm bé Hoa Nhi nó sợ. Ngươi như biến thái ấy."
"A... Ừ nhỉ ?"
Chàng trai kia mỉm cười.
Đứng thẳng lại, đưa tay ra trước.
"Xin chào ! Tôi là Ansel Leibovitz ! Gọi tôi là Ansel là được !"
"A... Anh có thể gọi em là Hoa Nhi...?" Có chút bối rối.
Sau đó, cậu ta cúi đầu.
"Xin thứ lỗi vì sự đường đột, tôi là người chịu trách nhiệm chụp ảnh sự kiện Lãnh Địa Chiến của REMIxTV !"
"Tự ý chụp như vậy thì là Paparazzi rồi đấy." Song Uyên nhéo má hắn.
"Ái ái ! Nào !" Ansel nhăn mặt.
"Chị Song Uyên biết anh ta ạ?"
Song Uyên gật đầu.
"Ừa, cũng biết."
Nàng nhéo má hắn mạnh hơn.
"Không lo đi chụp nhân vật chính của trận kỳ này như Ngạo Thiên, Vô Thường, Mã Lượng. Lăn qua Đan Nguyệt Bang làm cái gì ? Kiếm Lâm Nương à ?"
"Hahaha, một chút. Nhưng phần nhiều là tôi muốn kiếm Tình Kiếm cơ."
Ansel bế con Chuột Chụp Hình lên như một chiếc máy ảnh.
"Thiệt sự ấy, tôi bỏ lỡ hai cảnh siêu đẹp từ Đan Nguyệt Bang rồi, thật sự đau buồn ấy ! Nên tôi quyết định lần này sẽ chụp hình mọi người trong Đan Nguyệt Bang trước !"
"Hai cảnh siêu đẹp...?" Hoa Nhi cảm thấy khó hiểu.
"Đúng vậy ! Cảnh Vô Nhất chạy vượt qua Biển Lửa và cảnh Tình Kiếm đương đầu với Hư Ảnh Kiếm Tiên !"
"Một cảnh thì ngay lúc tôi đang bận việc, một cảnh thì diễn ra trong phó bản không vào theo để chụp được. Cô không biết tôi tiếc đến thế nào đâu Song Uyên." Ansel giả vờ lau nước mắt.
"Ờ... Chúc may mắn lần này." Song Uyên trực tiếp đá đít hắn ra.
"Úi !" Ansel mém nữa thì té.
"Chít chít !" Chuột Chụp Hình sợ té cũng nhảy ra khỏi tay hắn.
"Đừng có tàn nhẫn vậy được không !"
"Tôi chỉ muốn chụp những tấm ảnh chân dung thật đẹp thôi mà !"
Song Uyên mở thư mục lưu ảnh của mình lên.
Hoa Nhi nhìn thấy tấm ảnh kia, có chút bất ngờ.
Là Song Uyên.
Đang khóc.
Nước mắt lăn ra chảy trên gò má.
...Trông rất thật, không phải là đang diễn.
Nhưng tấm ảnh kia rất có hồn.
Chỉ nhìn vào nó, cảm giác như mình hiện đang ở đó cùng nàng, thật chỉ muốn vỗ về an ủi.
Thật sự chỉ nhìn qua liền biết được tay nghề người chụp đã ở mức độ chuyên nghiệp.
"Ảnh đẹp của cậu đấy hả ?" Song Uyên quạo ra mặt.
"Nào ! Đẹp thật mà !"
"Cút nhanh." Nàng lại đá hắn thêm cái.
"Hứ !" Ansel nhảy ngược về để né nó.
"Ảnh tôi chụp ! Chính là bắt lại vẻ đẹp !"
"Ansel này ! Sống là vì nghệ thuật !"
Hắn chỉ thẳng mặt Song Uyên.
"Đối với tôi, khoảnh khắc đó của cô, chính là nghệ thuật !"
"Nỗi buồn, bi thương, cô đọng trong một khoảnh khắc."
"Cái đẹp không nhất thiết phải là niềm vui, cái đẹp chính là từ cảm xúc nó mang lại !"
"Tôi, Ansel, ở đây để chụp lại sự vĩ đại trong một khoảnh khắc !"
"...Cringe." Song Uyên lè lưỡi.
"Cô...!" Ansel quạo ra mặt.
"Cá đi !" Ansel lập tức lấy trong túi ra.
Song Uyên nhìn vật hắn cầm ra, không khỏi bất ngờ.
【Rương Sử Thi Tự Chọn.】
Vật phẩm hiếm hoi chỉ có một cái cho mỗi lãnh địa chiếm được.
"Làm sao cậu có được nó ?" Nàng có chút ngơ ngác.
"Lần Lãnh Địa Chiến trước, vì tôi chụp được một tấm ảnh rất đẹp thời khắc Ngạo Thiên giành được lá cờ cuối, nên ông ta thưởng cho tôi vật này !"
"Tôi đem nó ra cá cược, lần Lãnh Địa Chiến này ! Tôi sẽ lại một lần nữa chụp được một tấm ảnh tuyệt đẹp !"
"Thế nếu anh chụp được." Song Uyên nhìn hắn.
Ansel nheo mắt.
Nhìn sang Lâm Nương.
Có chút ửng đỏ.
"...Cô cho tôi số của Lâm Nương."
Hửm...!?
Song Uyên nhìn hắn.
"Biến thái. Theo đuôi."
"Này !" Ansel đỏ cả mặt.
"Hầy. Từ chối. Tôi chưa muốn bị bang chủ đuổi."
"Vậy..."
Ansel thở dài.
Như thứ hắn muốn vừa không đạt được.
"Cô...làm mẫu cho tôi chụp cũng được."
"Con chó này. Nghe miễn cưỡng thế?" Song Uyên thực sự quạo rồi.
Trông tên này khác gì đứa trẻ đòi đồ chơi không được, cố tỏ ra vẻ trà xanh hiểu chuyện, "thôi...cái này cũng được." đâu ?
Song Uyên nghiến răng.
"Nếu cậu chụp được, tôi sẽ hỏi Lâm Nương thử. Hỏi. Thôi."
"Cho hay không là việc của Lâm Nương."
"Vậy cũng được !" Ansel gật đầu.
"Rồi, đi đi !" Song Uyên phủi phủi tay.
Ansel vẫn bế chú Chuột Chụp Hình lên.
"Gì. Tôi đã chụp xong cho mọi người đâu ?"
"Đặc biệt là Vô Nhất. Tôi tin là cậu ta sẽ lại làm nên kỳ tích lần này !" Ansel nhe răng cười.
"...Tùy." Song Uyên thở dài.
"Đừng quên xin phép trước khi chụp. Ngươi mà còn chụp lén như nãy thì ta trực tiếp kêu Lâm Nương cắt đứt liên hệ với ngươi."
"Song Uyên...! Cô quá tàn nhẫn !"
.
.
.
Vô Nhất nhìn danh sách bang hội tham dự Lãnh Địa Chiến kỳ này.
Khoản 30 bang hội lớn nhỏ.
Trong số đó.
5 bang là "bang con" của Vọng Ngữ.
Khoản 7 bang là "đánh thuê" cho Vọng Ngữ, bao gồm cả bang mình.
...và 18 bang thuộc liên minh của Hắc Bạch và Đông Phương Lạc Phường.
Theo lý thuyết, sau giai đoạn Chiếm Lãnh Địa, số bang thực sự tiếp tục chiến đấu sẽ giảm đi rất nhiều.
Vì Vọng Ngữ, Hắc Bạc, Đông Phương Lạc Phường đều sẽ sử dụng bang con và bang đánh thuê để "giữ cờ."
Những bang đó sau giai đoạn đầu thì lập tức coi như phế đi một. Bị Debuff nặng nề.
Đan Nguyệt Bang hiện tại dự định sẽ giữ 3 tấm cờ để kiếm chác. Đồng thời giai đoạn sau sẽ hỗ trợ cho Vọng Ngữ bảo vệ lãnh thổ.
Công việc chuyên chính của Đan Nguyệt Bang, là c·ướp cờ đầu.
Các tổ đội hiện tại thuộc Đan Nguyệt Bang đều được tạo ra nhằm vào mục đích đoạt được cờ đầu.
Chứ ngoài Lâm Nương, hầu hết người chơi khác trong bang hội đều không phải là tank có đủ điều kiện chống chọi trước sức mạnh số đông của Lãnh Địa Chiến
"Vô Nhất."
"Cậu biết phải làm gì rồi chứ ?" Lâm Nương liếc hắn.
"Ừa." Vô Nhất gật đầu.
Bẻ bẻ cổ.
Bên cạnh là Hoa Nhi, Diệp Vũ, Quý Mộng, Nhận Nguyệt,
Hít một hơi thật sâu.
Vô Nhất nhìn sang bang hội bên cạnh.
Là một bang đánh thuê khác của Vọng Ngữ.
Hắn nhìn Kiếm Vũ bên bang hội kia, gật đầu ra hiệu.
Người kia cũng đáp lại.
"Được rồi."
"Vượt biển lửa phiên bản 2.0"
"Lên !!!"
【【Lãnh Địa Chiến bắt đầu.】】
【Nhân Gian Luyện Ngục】
【Nhân Gian Luyện Ngục】
Âm Dương Sư từ cả hai bang hội cùng lúc thi triển.
【Hành Quân Đến Vĩnh Hằng】
【Bàn Tay Bá Vương】
【Đoàn Diễu Hành Của Những Kẻ Không Nhà】
【Tinh Đồ Biến】
Vô số kỹ năng từ hai bên đều được sử dụng.
Nhưng cái đặc biệt, là họ sao chép lẫn nhau !
Đan Nguyệt Bang và bang hội bên cạnh, hành động y hệt !
"Nổ."
Bành.
"A...!" July14 và Hoàng Phượng cùng hoảng.
"Cổng...Cổng phía Đông !!!"
"Có một đoàn người chơi đang bức phá với tốc độ kinh người...!"
Đây là kỹ thuật họ sử dụng khi Vượt Biển Lửa.
Ưu điểm của sự kết hợp các kỹ năng này là tốc độ bứt phá vô cùng nhanh.
【Nhân Gian Luyện Ngục】được sử dụng để tự hủy lớp khiên lẫn nhau của Kiếm Vũ hai bên để tăng tốc độ.
"Tốc độ thật kinh khủng...! Chưa gì họ đã chạy vào khu vực lãnh thổ gần cổng nhất !"
"Lãnh Địa Chiến hiện tại có kỷ lục đoạt cờ đầu là 1 phút 42 giây, nhưng...! Bây giờ chỉ mới mấy giây !!!"
"Chẳng lẽ hôm nay chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng...?"
Vô Nhất xé gió mà đi.
Hà.
Tốc độ này.
Vẫn là vô cùng thoải mái khi mà ngươi không bị lửa đốt dưới chân.
Hắn nhìn lá cờ trước mặt.
"A lê hấp !"
Bặp.
"Một lá cờ." Vô Nhất mỉm cười.
Hắn cầm cờ để lên vai, tiếp tục chạy.
"K...Kỉ lục mới !!!" Hoàng Phượng hét lên.
"19... 19 giây 20 !"
"Nhanh nhất lịch sử ! Lập tức nhanh hơn kỷ lục cũ gấp mấy lần !!!"
Lâm Nương đang chạy đằng sau, nghe tiếng bình luận của REMIxTV.
Không khỏi bật cười.
Nào.
Trò vui chỉ vừa mới bắt đầu mà.