Chương 191: Áp Đế Uy
Vỗn dĩ nếu chỉ là bắn chim, không cần thiết phải làm phát n·ổ d·ầu bôi.
Nhưng với lượng thời gian nàng ngồi bấm máy tính bảng đọc thông tin về Nhất Thế, nàng cũng học được đủ cái linh tinh.
Không thiếu video trên mạng với tiêu đề như "Top 10 mẹo hay trong Nhất Thế" hay "Những sự thật vô dụng trong Nhất Thế."
Trong đó có nói về vật phẩm loại "Dầu" có thể c·háy n·ổ.
Và các hiệu ứng nổ trong môi trường tối ví như đại điện này sẽ gây 【Choáng】 ngắn.
Cách hoạt động tương tự một quả flash bang.
Ánh Thư cần hiệu ứng choáng ngắn đó để có thể bắn tiếp loạt tên sau cũng như đảm bảo loạt tên đầu trúng đích.
Hiện tại bây giờ ánh mắt bạc kia chỉ nhắm vào mỗi một mục tiêu.
Còn một con quạ.
Hắc Y Thiên Ma mỉm cười, búng tay.
"A...!"
Con quạ cuối cùng ngay lập tức lóe sáng.
Sau đó đôi mắt đỏ ngầu kia hóa đen, rồi chỉ trong giây lát con quạ kia đã chìm vào màn đêm của đại điện.
Hoàn toàn tàng hình.
"Đây là bước cuối cùng của khảo nghiệm."
"Bắn một vật vô hình."
Ánh Thư khựng lại.
Nàng không định vị được vị trí của con quạ kia.
Tiềng đập cánh vẫn vang lên.
Bên trái ?
Không.
Giờ nó lại bay về bên phải.
Tiếng cánh đập ở khắp mọi nơi.
Hắc Y Thiên Ma chăm chú nhìn Ánh Thư.
Đây là thời khắc mà những ai muốn đạt được Minh Tưởng đều phải hiểu ra.
Sức mạnh Minh Tưởng, không phải chỉ ở đôi mắt.
Thứ Minh Tưởng cường hóa, không phải đôi mắt.
Nó là não bộ.
Nó là các giác quan.
Ánh Thư lúc này vẫn cầm chặt rung.
Ánh mắt bạc kia đang rung rung dao động.
"Sắp bị phá vỡ rồi."
Minh Tưởng của nàng ta sắp hết.
Vì không thấy được mục tiêu.
Điểm mấu chốt của Minh Tưởng là sự tập trung trong vô thức.
Hiện tại không có thứ gì để nàng tập trung.
Hít.
Ánh Thư hít một hơi thật sâu.
Cây cung bắt đầu giương ra.
Mũi tên chỉa vào vô định.
Hắc Y Thiên Ma im lặng theo dõi.
Từ những gì Ánh Thư đã thể hiện.
Nàng không nghĩ là cần phải nhắc nhở gì thêm.
Ánh mắt bạc đang liên tục rung động.
Thịch.
Ánh Thư nhắm mắt lại.
Thịch.
Thịch.
Tiếng tim nàng đập nhanh nghe rõ ràng mà vang lên trong tai.
Vút.
Vút.
Tiếng sà cánh của quạ cứ tiếp tục vang lên.
Mọi âm thanh dù là nhỏ nhất lúc này đều vang lên trong đầu nàng.
Nàng hơi cau mày.
Nàng biết hướng.
Nhưng không dùng mắt.
Bắn chính xác...?
Việc này thì khó không tưởng.
Tại sao trong phim ảnh mọi người làm được chứ ?
Một nhát đao theo phương hướng thì còn hiểu được.
Nhưng một mũi tên.
Diện tích tiếp xúc quá nhỏ.
Ánh Thư tiếp tục nhắm mắt.
Tay nàng rung.
Rất rung.
Trong phút chốc, mọi mệt mỏi đáng lẽ phải có lên bộ não cùng lúc đổ vào.
Hắc Y Thiên Ma nhìn nàng.
Trong lòng âm thầm mà cổ vũ.
"Cố lên bé con."
"Chỉ cần vượt qua thử thách này, ngươi sẽ trở thành người phương xa đầu tiên diện kiến tên đó."
.
.
.
KENG.
Diệp Vũ thành công phản công thêm một người.
Còn lại hai người trước mặt.
Đôi mắt hắn ánh bạc hơn bao giờ hết.
Mơ hồ có cảm giác như có một ngọn lửa cháy lên từ đôi mắt kia.
"Dạ Tử sắp luyện được Minh Tưởng rồi, quả là một điều tốt." Một vị Hắc Y Hội không khỏi thán phục.
"Không hổ danh là đệ tử chân truyền của Hắc Y Thiên Ma. Ngộ tính như thế này đích thực là giẫm đạp thiên tài trên đại lục."
"Suỵt."
Diệp Vũ lại đưa ngón tay lên làm dấu im lặng.
Hai người kia không khỏi bật cười.
"Tuân lệnh."
Vút.
Ngay tức khắc.
Hai cái bóng đã lướt đi hai bên.
Không thể thấy rõ hình người.
Chỉ thấy mỗi cái bóng đen đang lướt đi.
Di chuyển từ hai phía.
"Xin mời Dạ Tử ứng đối !"
Vút v·út v·út.
Diệp Vũ hiểu được họ tính làm gì.
Quy tắc của phản công là "một phương hướng".
Bây giờ chỉ cần hai người bọn họ t·ấn c·ông ở hai hướng đối diện nhau.
Trừ khi hắn phản công - rồi lại hủy hoạt ảnh - phản công.
Nhất định đây là thế tử.
Soạt.
Diệp Vũ nhảy giật lùi về.
Bịch.
Hai thân ảnh kia hiểu ý nhau đến mức thứ đáng lẽ là v·a c·hạm, chỉ đơn giản là họ chạm tay vào nhau.
Chưởng bành một tiếng.
Đẩy nhau ra mà tiếp tục lướt đến Diệp Vũ.
Ánh mắt bạc kia không rời mắt khỏi bọn họ.
Hắn dừng lại.
Đưa tay ra mà sẵn sàng nghênh đón.
【Lĩnh Vực: Vĩnh Dạ】
100% né tránh.
Đây là con át chủ bài của hắn.
Ngay khi hai người kia lao vào từ hai hướng khác nhau, hắn sẽ phản công một người.
Tận dụng né tránh để tránh thoát người còn lại.
Đưa mục tiêu cần phản công còn một.
"Dạ Tử ! Đón lấy !!!"
Hai cái bóng đen như cuồng phong mà đánh tới từ hai hướng khác nhau.
Sẵn sàng kẹp c·hết Diệp Vũ ở giữa.
Diệp Vũ khóa mắt ở một người.
Vũ khí đã vung lên.
Vút.
Đường đao kia đánh xuống.
【Phản Công】
Diệp Vũ trợn mắt.
Ngay lập tức né sang một bên.
Không phản công được.
Đây là hủy hoạt ảnh.
Hư ảnh liên tục được tạo nên tại vị trí Diệp Vũ vừa đứng.
Nếu không có Lĩnh Vực Vĩnh Dạ hắn đã thất bại rồi.
Mất con bài tay.
"Dạ Tử, chắc hẳn ngài cũng biết Hắc Y Thiên Ma hi vọng gì ở ngài trong bài tập này nhỉ."
"Điểm duy nhất còn lại mà ngài ấy muốn thấy ngài thực hiện được."
Diệp Vũ thở dài.
Ngươi nghĩ ta không biết à ?
Hắc Y Thiên Ma muốn ta hủy hoạt ảnh phản công.
Kỹ thuật mà Tình Kiếm sử dụng.
Vấn đề là.
Nón.
Thực.
Tế.
Ảo.
Của.
Ta.
CÙI BẮP.
Được chưa !!!?
Diệp Vũ oán thầm trong lòng.
Mặc cho gương mặt vẫn vô cùng điềm tĩnh.
Hắn nhắm mắt lại.
Đứng thẳng lưng.
Tay chắp sau lưng.
"Quan kỳ bất ngữ chân quân tử."
"Hạ thủ vô hồi bất trượng phu."
Gương mặt lạnh lùng mà nhìn hai người họ.
Hai vị Hắc Y Hội kia vừa nghe được lời Diệp Vũ nói, thì thâm tâm như thể chấn động.
Một người ngay lập tức chắp tay lại mà hành lễ.
"Hay... !Thật là một câu nói hay !"
"Tại hạ đã trách lầm Dạ Tử rồi."
Người còn lại cũng không khỏi phấn khởi mà hành lễ.
"Quả thật... Hắc Y Thiên Ma tìm được ngọc trong đá ! Tìm được một đấng cao minh !"
"Ngài không phải không làm được, mà về cơ bản là không muốn làm !"
"Đạo của mình, là do mình đi ! Hà cớ gì phải theo khuôn mẫu."
Diệp Vũ mỉm cười.
"Đa tạ các hạ đã hiểu ta."
Hắn ung dung mà đứng.
Các người vừa nói cái gì vậy ?
Ta chỉ là thể hiện dòng máu Chuunibyou, ra vẻ hiểu biết một tí, oẳng vài câu mà chú Tư đầu ngỏ mắng ta lúc ta chỉ ổng đánh cờ thôi mà ?
"Được ! Tại hạ là Đoàn Thông ! Đây là Mặc Hồng ! Hôm nay được lắng nghe Dạ Tử giảng dạy, là phúc đức của chúng ta."
Vũ khí của họ đã lại vào tư thế sẵn sàng.
"Tại hạ nhất định sẽ dùng toàn lực, không phụ lòng Hắc Y Thiên Ma, không phụ lòng Dạ Tử !"
"Mong Dạ Tử chỉ giáo !!!"
Diệp Vũ đổ mồ hôi trong âm thầm.
Thôi cứ...nương tay một tí được không ?
Ta đâu có hủy hoạt ảnh phản công được...?
Ngọn lửa trên đôi mắt bạc của Diệp Vũ đã rung rung muốn d·ập l·ửa rồi.
Thế nhưng mặt ngoài hắn vẫn đang giữ cho mình một vẻ ung dung vô cùng.
Hắn cảm nhận được hơi ấm trên mắt hắn.
Cảm nhận được ngọn lửa bạc đang cháy trên một bên mắt của mình.
Đây có thể gọi là đạt được Minh Tưởng chưa nhỉ ?
Nếu vậy, mình có thể sử dụng nó không ?
Theo lời sư phụ, Đạp Tuyết lúc đối đầu với Hư Ảnh Ma Thần đã kích hoạt Minh Tưởng trong vô thức.
Bởi khát vọng muốn đánh bại Hư Ảnh Ma Thần của hắn.
Vậy có thể kích hoạt nó một cách có nhận thức không ?
Mấy người kia chưa làm được, thì mình...
Thử niệm xem ?
Ting.
【Quan Kỳ Minh Tưởng đã được kích hoạt.】
"Hơ..."
Diệp Vũ giật mình.
Rung rung.
"Đây là...!" Đoàn Thông và Mặc Hồng hoảng hốt.
Toàn sảnh đấu chấn động.
Hắc Y Thiên Ma từ đại điện cũng cảm nhận được chấn động đó.
Không khỏi khiến nàng mỉm cười.
"Ngộ tính không tồi."
Diệp Vũ không tin vào mắt mình.
Giờ đây đầu óc hắn lâng lâng lạ thường.
Hắn cảm nhận được mọi thứ xung quanh.
Những người Hắc Y Hội vừa b·ị đ·ánh gục.
Những người còn đang đứng.
Từng hạt cát, hạt bụi đang bay trông không khí.
Từng người của Hắc Y Hội đang ẩn núp trong bóng tối từ nãy đến giờ theo dõi hắn chiến đấu.
Hít một hơi thật sâu.
"Để các hạ phải chê cười rồi."
"Bây giờ mới đạt được nó, không khỏi khiến sư phụ xấu hổ."
Diệp Vũ bước đến gần hai người họ.
Ngọn lửa bạc bên ánh mắt hắn bừng lên rõ hơn bao giờ hết.
Mỗi bước đi lại như đánh vào tinh thần của từng người đang tại sảnh đấu.
Nhiều thành viên Hắc Y Hội ở đây đã đạt đến Yêu Vương, Luyện Vương, Ma Vương.
Nhưng vẫn không khỏi bị trùng kích linh hồn bởi từng bước đi của hắn.
Ực.
Không thiếu người đổ mồ hôi lạnh trong sợ hãi.
Minh Tưởng là thứ mà cả những tồn tại mạnh mẽ của Nhất Thế cũng chưa chắc có thể sử dụng.
Giờ đây nó lại tồn tại trên người thiếu niên kia một cách rõ ràng.
"Người xưa nói không sai." Mặc Hồng chấn động mà nhìn hắn, không khỏi nở nụ cười.
"Tên gọi khác của Minh Tưởng, chính là Áp Đế Uy."
"Bởi vì một vị Hóa Đế, Yêu Đế,Ma Đế khi đứng trước Minh Tưởng."
"Cũng phải bị Uy của Minh Tưởng trấn áp !!!"
Nhiều thành viên Hắc Y Hội học nghệ chưa thông, lúc này đã không thở nổi.