Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 189: Quan Kỳ Minh Tưởng




Chương 189: Quan Kỳ Minh Tưởng

Viu.

Phập.

Viu.

Phập.

Âm thanh không ngừng vang lên trong đại điện của Hắc Y Hội.

Từng mũi tên xé gió mà bay.

Hắc Y Thiên Ma dù đã đi nơi khác, vẫn cảm nhận được âm thanh không ngừng vang lên trong đại điện của mình.

"Không có một quãng nghỉ."

"Người tập trung được đến mức độ này mà không đạt được Minh Tưởng thì còn ai có thể đạt được?"

Vừa nghĩ xong, nàng đã nhìn sang Diệp Vũ bên cạnh.

Đang tập luyện phản công với các thành viên Hắc Y Hội bao vây xung quanh hắn.

Không kiềm được mà cốc đầu hắn một cái.

"Ui da !"

"Gì vậy sư phụ !"

"Nhìn ngươi thua kém đám bạn đồng trang lứa, ta đau lòng." Nàng thở dài.

"Ánh Thư đứng bắn chưa được 1 phút mắt đã ánh bạc."

"Còn ngươi tập hai ngày rồi chưa được."

Diệp Vũ nhìn sang hướng khác, có vẻ giận dỗi.

"Đệ tử đang cố hết sức rồi mà."

Lại một cú cốc đầu.

"Cố hơn nữa đi."

"Mọi người, đừng nương tay với nó."

Diệp Vũ thở dài.

"Chỉ cần đạt được Minh Tưởng là được phải không?"

Hắc Y Thiên Ma nhìn hắn.

"Chỉ cần là được ? Vậy ngươi đạt được giúp ta cái."

"Phản công hết những người ở đây."

"Được. Sư phụ chờ tin vui."

Nói xong nàng biến mất.

Các thành viên Hắc Y Hội bao quanh hắn lúc này móc ra binh khí.

Tất cả cùng đồng thanh nói.

"Xin lỗi Dạ Tử. Đắc tội rồi."

Hửm ?

"Ngươi vừa gọi ta là gì?" Diệp Vũ bất ngờ.

"A...Dạ Tử." Một giọng nam trầm vang lên từ người Hắc Y Hội đứng trước.

"Ngài vừa gia nhập Hắc Y Hội nên có lẽ không biết, đệ tử chân truyền của Hắc Y Thiên Ma được gọi là Dạ Tử."

"Đứa con của màn đêm. Vì giữ bầu trời một màu đen mà phấn đấu."

...

Cũng ngầu.

Dòng máu trung nhị trong Diệp Vũ có chút nổi lên.

"Thôi được rồi, phiền mọi người giúp ta."

Hắn chắp tay lại cúi đầu..

"Không có gì, cực khổ cho Dạ Tử rồi."

Các vị Hắc Y Hội kia cũng cúi đầu đáp lại.

Tức thời, tất cả đã cùng xông lên.

"Một đòn b·ị đ·ánh trúng tức là thất bại."

"Hi vọng Dạ Tử cố gắng hết sức."

Diệp Vũ gật đầu.

Mắt nhắm lại.

Hắn đã cố phản công các đòn đánh hai ngày qua rồi.

Dù phản công được hắn cũng không cảm nhận được tí gì về thứ Minh Tưởng mà sư phụ nói.

Nhưng theo lời người nói, Minh Tưởng là trạng thái khi một người đạt được cảnh giới còn vượt qua cả tập trung thông thường.

Não bộ không cần nghĩ để đưa ra hoạt động.

Vút.



Vút.

Vút.

Nếu vậy.

Diệp Vũ mở mắt.

Nhẹ lách người sang một bên.

Vút.

Nhảy lên.

Vút.

Sang trái.

Vút.

Sang phải.

Rầm.

Phía trên.

Hắn liên tục mà né đòn.

"Dạ Tử... Không phản công ?"

Mọi người ở đây dường như hiểu được.

"Tiếp tục t·ấn c·ông như bình thường !"

Lưỡi kiếm, lưỡi dao liên tục mà lao đến Diệp Vũ.

Xin lỗi sư phụ, vốn dĩ việc hủy hoạt ảnh phản công có hơi khó cho đệ tử.

Hắn không dùng bài tập phản công được là vì... nón thực tế ảo của hắn là đời cũ.

Các hoạt động tinh như hủy hoạt ảnh phản công có phần bị trễ.

Vấn đề này được sửa ở các bản nón thực tế ảo đời mới hơn và buồng máy.

Thế nhưng hắn làm gì có tiền mua cái mới.

Diệp Vũ liên tục nhìn chuyển động của tất cả mọi người.

Trước đây trong chế độ Loạn Đấu trong PVP hắn đã từng rơi vào hoàn cảnh như thế này.

Là người đạt điểm cao nhất, bị vô số người chơi khác truy đuổi.

Bặp.

Diệp Vũ khoanh tay sau lưng.

Dùng một tay bóp chặt một tay khác.

Khóa hai tay lại sau lưng.

Đôi chân liên tục di chuyển.

Né đòn.

Vút.

Vút.

Vút.

Tiếng kim loại di chuyển trong không khí vang lên không ngừng.

Ánh mắt của hắn chưa từng rời các thành viên Hắc Y Hội.

Hắc Y Thiên Ma đứng từ trên cao của sảnh tập mà Diệp Vũ đang làm, không khỏi gật đầu.

"Giác quan và đọc tình huống tốt."

Diệp Vũ từ nãy đến giờ sau khi quyết định né đòn đánh thay vì phản công, liên tục di chuyển.

Hắn không phải di chuyển chỉ để né đòn.

Hắn còn di chuyển sang vị trí có thể nhìn bao quát nhất.

Cách tốt nhất để né đòn, không phải là phản xạ.

Trừ khi ngươi có phản xạ như thần, chắc chắn sẽ có lúc phản xạ không còn bắt kịp với vạn vật tiến đến.

Cách tốt nhất để né đòn.

Là đoán trước.

Vút.

Diệp Vũ né một chém vừa đánh xuống.

Lập tức đạp lên tay người kia mà nhảy lên cao.

"12 người. 5 hướng bắc, 3 hướng tây. 2 tây nam, 1 nam."

"Còn thiếu 1 người."

Thịch.

Hắn lập tức quay vòng trên không, quét mắt xung quanh.



"Không có người thứ 12."

Vậy thì.

【Tập Kích Bóng Đêm】

Diệp Vũ trực tiếp nhắm vào người đơn lẻ ở hướng nam.

Phập.

Một mũi kiếm vừa đâm xuống đất.

Người thứ 12 kia là ở trên không, còn cao hơn cả vị trí Diệp Vũ vừa nhảy.

Trong PVP, điều gì làm một người chơi đứng l·ên đ·ỉnh cao ?

Phản xạ là cần thiết.

Nhưng những kẻ đứng ở đỉnh cao, không chỉ cần phản xạ.

Kiến thức của trò chơi là điều tất yếu.

Nó là nền tảng.

Nhưng khi tất cả đều có kiến thức ngang nhau.

Phản xạ ngang nhau.

Thì thứ quyết định ai là kẻ đứng trên tất cả.

Chính là kẻ đọc được tình huống.

Kẻ đưa ra phán đoán chính xác nhất.

Ngươi có thể né được một đòn do phản xạ.

Nhưng vô số đòn, rồi sẽ có lúc kẽ hở lộ ra.

Nếu ngươi đứng ở vị trí bị bao vây.

Việc b·ị đ·ánh trúng tất nhiên sẽ cao hơn khi đứng ở một vị trí riêng lẻ.

Mấu chốt không phải là ngươi né giỏi bao nhiêu.

Mà là từ đầu ngươi đừng để bản thân bị đưa vào vị trí đó.

Từ xưa, ở tựa game nổi tiếng Liên Minh Huyền Thoại.

Có một huyền thoại được so sánh như Lebron James, Michael Jordan.

Faker.

Nhiều người khi xem trực tiếp của anh ta đều than lên nhức mắt.

Vì sao ư ?

Vì anh ta đổi camera sang vị trí của đồng đội một cách liên tục.

Anh ta thu thập nhiều thông tin nhất có thể cho bản thân.

Để đưa ra quyết định đúng đắn nhất.

Diệp Vũ liên tục di chuyển, giữ tất cả kẻ địch trong tầm nhìn.

Nắm lấy nhiều thông tin nhất có thể.

Không ai dám nói phản xạ của anh tệ, dù đã đi trên con đường huyền thoại thật lâu nhưng pha hóa giải mũi thương của Nidalee bằng Fiora vẫn làm người xem kh·iếp đảm.

Để đứng đầu, mặt nào cũng không được thiếu.

Nhưng cách anh ta tồn tại và trở thành một vị thần trong liên minh, là dùng kiến thức và cách đọc toàn trận cục.

Như bậc Đế Vương đánh cờ với thiên hạ.

Phản xạ không phải là cách giải quyết đầu tiên.

Nó là giải pháp cuối cùng.

Bước đầu tiên của né tránh, chính là để chính mình không phải vào vị trí ép buộc phải né tránh.

Nhịp độ ngày một tranh.

Người của Hắc Y Hội cũng không hề t·ấn c·ông một màu.

Ngày một nhiều người tìm ra điểm mù của Diệp Vũ để t·ấn c·ông.

Khởi đầu là một người như nãy, giờ đã là hai, ba người.

Diệp Vũ mỉm cười.

Hắn không để tâm mà tiếp tục di chuyển.

Mặc kệ số lượng người cố tình vào điểm mù của hắn ngày một nhiều.

Những người thoát khỏi tầm mắt thì Diệp Vũ chỉ có thể dùng phản xạ và di chuyển để tránh thoát.

Nếu trong mắt có 5 người.

Thì 7 người đang ở sau lưng.

Ngươi không biết chính xác vị trí, nhưng ngươi vẫn biết họ ở đâu.

Không cần phải thấy, mới biết.

Phừng.

Diệp Vũ cũng không hề nhận ra.

Từ khi nào, đôi mắt hắn đã ánh bạc.



"Đánh cờ với thiên hạ đi." Hắc Y Thiên Ma mỉm cười.

Nhìn Diệp Vũ như một chiến binh khiêu vũ giữa sa trường.

Trong giây lát, nàng như có ảo giác thấy hắn đang đối đầu với thiên binh vạn mã mà không hề nao núng.

"Xem ra phản công không phải là cách để ngươi đạt Minh Tưởng."

"Càng không phải là dùng phản xạ né tránh."

"Đây là ánh mắt dõi theo toàn bộ bàn cờ."

"Nhìn thấu thế cục."

Nàng suy nghĩ.

"Được rồi, phong tục xưa nay, người đầu tiên nhìn thấy loại Minh Tưởng mới sẽ được đặt tên cho nó."

Diệp Vũ đứng giữa đại điện.

Không có ai trước mặt.

12 vị kia đều đứng sau lưng hắn. Điểm mù của hắn.

"Ta sẽ đặt tên cho Minh Tưởng của ngươi là."

Diệp Vũ đứng yên.

Không một chút cử động.

Tay vẫn khoanh sau lưng.

Ánh mắt bạc kia ánh lên giữa màn đêm u tối của đại điện.

"Quan Kỳ Minh Tưởng."

Hắn nhắm ánh mặt bạc kia lại.

"Địch không trong tầm mắt, dò xét thiên hạ cũng vô nghĩa."

Vụt.

Vụt.

Vụt.

Vụt.

Một kiếm, một đao, lại một kiếm.

Âm thanh liên tục vang lên.

KENG.

KENG.

KENG.

KENG.

Móng vuốt của Diệp Vũ đã bắt đầu kích hoạt phản công.

Phản công là cơ chế mà mọi đòn đánh từ một hướng trong thời điểm đó sẽ bị hóa giải.

Dùng âm thanh bắt được đòn đánh đầu tiên.

Ngay thời điểm quay đầu.

Ánh mắt bạc lại lóe lên.

Thời điểm t·ấn c·ông là thời điểm kẻ địch không che dấu bản thân.

"Sao có thể...!" Người Hắc Y Hội vừa t·ấn c·ông không khỏi bất ngờ.

Liên tục các kiếm khác đang xông lên.

Thế nhưng thế cục đã định.

KENG.

KENG.

KENG.

Diệp Vũ di chuyển.

Né đòn.

Ngay trong kẽ hở kẻ địch tạo nên khi t·ấn c·ông.

KENG.

Hắn phản công.

KENG.

Còn lại ba người trước mặt.

"Dạ Tử... Làm sao ngài làm được như vậy."

Cái bóng của Diệp Vũ lúc này như to lớn.

Bao trùm ba vị Hắc Y Hội kia.

"Suỵt."

Ngón tay đưa lên môi làm dấu.

"Quan kỳ bất ngữ chân quân tử."