Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 173: Hắc Dạ Kiếm




Chương 173: Hắc Dạ Kiếm

"Giám đốc, chúng ta không có thông tin về bản cập nhật 5.0 sao?" Hồ Tuyết quay sang hỏi.

Giám đốc Minh chỉ thở dài mà lắc đầu.

"Cosminsto không tính toán được."

"Dù cố gắng cách mấy, Cosminsto cũng chỉ trả về là 【Sự Kiện Chưa Đầy Đủ】"

"Thế nên các tính năng của 5.0 tới giờ hầu hết vẫn là ẩn số."

Hồ Tuyết không khỏi có chút nghi hoặc.

Pháp Tắc là Vô Nhất biết được từ Hắc Y Thiên Ma.

Minh Tưởng là từ Hư Ảnh Kiếm Tiên.

Đều là tính năng từ bản cập nhật 5.0

Họ đều liên quan đến Mộ Kiếm Tiên.

Nếu vậy, phó bản kỳ này thực sự vô cùng quan trọng đối với Nhất Thế.

Đậu Hủ nằm lên ghế sofa, lấy tay mà che mắt.

"Ầy... Kiểu này là phải OT hằng ngày rồi... Sao dạo này việc lắm thế !?"

Hồ Tuyết cười trừ, cũng không biết nói gì.

Sao có thể nói ta vừa gọt táo cho tên làm cả công ty phải tăng ca...

"À Hồ Tuyết, nãy cô đi thăm bệnh ai hả?" Giám đốc Minh hỏi nhưng mặt đã tràn đầy ý cười.

Hồ Tuyết như con mèo dựng lông mà giật mình.

"A...Vâng...một người bạn...ha...ha...."

Mồ hôi nhễ nhại.

Nàng sợ giờ mà nhắc đến cái tên này, Đậu Hủ kia lập tức bật dậy đánh nàng.

À khoan hắn bật dậy rồi ?

"Cô nghĩ tôi không biết cô vừa đi gặp ai à?"

Hắn tay đã rút dép lê ra.

"Ng...Ngươi ngươi...Ngươi tuyệt đối đừng động thủ."

"Tôi liều mạng với cô !!!" Đậu Hủ gầm lên.

"Nha đầu c·hết tiệt ! Nuôi ong tay áo ! Sao cô dám !!!"

Giám đốc Minh chỉ biết bật cười nhìn Đậu Hủ và Hồ Tuyết chơi trò rượt đuổi.

"Sếp !!! Cứu tôi !!! Hắn điên rồi !!!"

"Điên !? Nha đầu nhà ngươi dám đi thăm bệnh tên ôn thần đó mới là kẻ điên !!!"

"Á á á !!!"

.

.

.

"Làm phiền hai người rồi."

Âm thanh đột nhiên ngắt quãng Đạp Tuyết và Nhận Nguyệt.

"Chào sư phụ !" Diệp Vũ lập tức nhận ra ngay bóng người kia.

Là Hắc Y Thiên Ma.

Nàng chỉ mỉm cười vẫy tay chào lại.

"Vốn dĩ ta định xin lấy bông hoa dại kia, nhưng vừa đến nơi nó đã có chủ, xem chừng không thể lấy lại được rồi."



"A..." Nhận Nguyệt ửng đỏ.

"Cô là Thu Vũ?" Đạp Tuyết quay sang hỏi.

Hắn nhận ra nàng từ đợt Biển Lửa.

"Là ta." Hắc Y Thiên Ma nhẹ nhàng gật dầu.

Việc nàng muốn bông hoa kia, hoàn toàn có thể hiểu được.

Dù gì nàng cũng là nhân vật chính trong phó bản lần này.

"Thành thật xin lỗi, ta đã tặng cho Nhận Nguyệt, bây giờ bông hoa đó đi đâu là do nàng định đoạt."

"...A!?" Nhận Nguyệt quay sang nhìn Đạp Tuyết.

Sau ngươi lại đẩy sang cho ta ?

"Không, không cần đâu." Hắc Y Thiên Ma mỉm cười.

Vốn dĩ bông hoa kia chỉ là một thứ tạo nên từ mảnh vỡ của thế giới.

Với nàng, nó là hoài niệm, không có chức năng nào cao xa hơn.

"Vẫn còn một người vừa có được bông hoa đó, ta sẽ hỏi cậu trai trẻ kia."

Đạp Tuyết gật đầu.

Thế nhưng lại bị Nhận Nguyệt đánh vai.

"Đồ ngốc, đây là vật phẩm nhiệm vụ đó ! Ngươi không hỏi xem Thu Vũ cô nương có trao quà gì đổi lấy bông hoa này sao ? "

"Ta tặng cho ngươi rồi, ngươi muốn làm gì thì do ngươi chứ."

"Aaaa...! Cái tên ngốc này !"

Nàng sao nỡ tự ý đưa bông hoa này cho Hắc Y Thiên Ma chứ.

Quà người mình ưa thích tặng, lại đem cho người khác.

Ai lại làm vậy ?

"Không, không cần đâu." Hắc Y Thiên Ma lắc đầu.

"Bông hoa này vốn dĩ với ta là hoài niệm."

"Quan trọng hơn việc người phương xa cố gắng chinh phục Mộ Kiếm Tiên, đã là điều tuyệt nhất với ta rồi."

Hắc Y Thiên Ma bứt một chiếc lông vũ đen đeo bên hông.

Nhẹ nhàng mà chiếc lông vũ kia hóa thành một thanh kiếm đen tuyền.

"Đây là phần thưởng của ngươi vì đã vượt qua Hư Ảnh Ma Thần."

"Hãy cẩn thận, thanh kiếm này vô cùng bất tuân." Nàng mỉm cười.

"Đa tạ." Đạp Tuyết cung kính đưa tay nhận thanh kiếm kia.

"Nếu không có gì, ta đi gặp người còn lại đây."

"Chúc hai ngươi hạnh phúc nhé ~"

Nhận Nguyệt đỏ mặt.

"Kh...Không... Bọn tôi chưa... à từng... à..."

Không nói rõ lời.

Đạp Tuyết bên cạnh chỉ mỉm cười.

"Đa tạ."

.

.

.



"Ngươi." Đôi mắt của Hắc Y Thiên Ma có chút hằn học.

"Hả ? Giề ?" Tình Kiếm cơ thể như tờ giấy nát, bước ra khỏi cổng dịch chuyển mà mặt nghệch ra.

Bốp.

"Á...!?" Đan Nguyệt Bang cả bọn đều bất ngờ.

Hắc Y Thiên Ma thật sự tát hắn một cái.

ngón tay nàng đã nắm tai Tình Kiếm mà véo sát lại.

"Đánh nhau thì đánh nhau, lần sau ngươi mà lại còn ôm lấy Kiếm Tiên."

"C·hết là thứ nhẹ nhàng nhất ngươi có thể có được."

"Hoàn cảnh bắt buộc thôi bà chị à." Tình Kiếm đổ mồ hôi.

Bốp.

Thêm một cái tát.

Tình Kiếm trực tiếp ngã lăn xuống đất.

Nàng thực sự căn đủ sát thương.

Tát cho Tình Kiếm còn đúng một giọt sinh lực.

"Hoa này ta lấy."

Tay với lấy bông hoa Tình Kiếm đang cầm trên tay.

Khựng.

"Gượm đã."

Tình Kiếm nắm chặt tay, không cho Hắc Y Thiên Ma chạm đến.

"Sao ? Có người ngươi muốn tặng nó à?"Hắc Y Thiên Ma nhìn hắn mà phì cười.

Tên này tính cách như vậy, có người thương sao ?

Xong bất chợt nàng nghĩ lại tính cách Kiếm Tiên năm xưa.

Thôi, là miệng nhanh hơn não.

"Đúng thì sao nào?" Tình Kiếm ngồi dậy.

"A...!?" Lâm Nương gấp lắm rồi.

Mặt nàng đỏ ửng.

Hắn có người để tặng bông...?

Hắn tính tặng ai ?

Chẳng lẽ...!!!

Song Uyên lúc này đã tụ thành một đám với Hoa Nhi và Quý Mộng.

"Hoa Nhi, dạo này kinh tế khó khăn, đi ăn cưới tiền mừng chị để ít ít một tí được không?" Song Uyên cười khúc khích.

"Chị yên tâm, chỗ quen biết, 5 cành là được." Hoa Nhi khúc khích theo.

"Đi với người yêu thì ít nhất cũng phải vài củ nha bà." Quý Mộng khúc khích nốt.

"Oke luôn, nhớ mang Đại Kiệt theo nha bà ~" Song Uyên trêu ghẹo.

"Quỷ sứ !" Quý Mộng đùa bỡn mà đánh đánh vai Song Uyên.

Tình Kiếm mỉm cười.

"Hoa này chật vật lắm mới lấy được, tất nhiên là không thể đưa không."

"Muốn đưa...! Phải có tiền !"

Hắn làm cái mặt thô bỉ nhất có thể mà để hai ngón tay xoa xoa vào nhau làm dấu.



Hơ ?

Lâm Nương ngây người.

À... Là ta đa tình.

Cái tên ngu này đời nào làm mấy chuyện vậy.

Hắc Y Thiên Ma quay sang nhìn thấy Lâm Nương từ nãy đến giờ.

Không khỏi mỉm cười.

"Kỳ này xem như ta lỗ rồi. Cả hai tên đều đã có đối tượng."

Nàng thở dài, rút một lông vũ ra.

Lông vũ kia lại hóa thành thanh kiếm màu đen tuyền.

"Hãy cẩn thận, thanh kiếm này vô cùng bất tuân."

Lời nói y hệt khi trao cho Đạp Tuyết.

Sau đó nàng rời đi.

"Phần thưởng bang hội gì đó... Hiệp Hội Phương Xa bảo rằng sẽ trao cho bang chủ."

"Tạm biệt. Diệp Vũ, tí nữa đến đại điện gặp ta."

"A...? Vâng thưa sư phụ !" Diệp Vũ ngơ ngác mà gật đầu.

Hắc Y Thiên Ma nhìn lên màn ảnh to lớn tại quảng trường.

Đang chiếu lại cảnh Đạp Tuyết và Tình Kiếm lao đến.

Ánh mắt bạc hớp hồn người xem.

Sau đó nàng nhìn Diệp Vũ.

"Sư huynh ngươi học được pháp tắc."

"Để xem ngươi học được Minh Tưởng không?"

Hắc Y Thiên Ma cứ vậy mà biến mất.

Đạp Tuyết và Tình Kiếm lúc này mới giơ ra trước mặt Quý Mộng.

"Người anh em." Cả hai như cùng lúc nói.

"A..? Tình Kiếm ta còn hiểu, sao còn có cả ngươi?" Quý Mộng giật mình.

"Anh Quý Mộng giúp hắn lần này đi mà ~" Nhận Nguyệt nài nỉ.

"Rồi rồi." Hắn thở dài.

Hai tên này thật sự là nhờ Pháp Sư giám định đồ giùm đây mà.

Dòng chữ màu vàng từ tên vật phẩm hiện lên.

【Hắc Dạ Kiếm】

【Thần】-【KHÓA】

【Sử Thi】

【Thanh kiếm do Hắc Y Thiên Ma từng sử dụng, năm xưa đã thề giữ cho màn đêm mãi mãi âm u. 】

【Hắc Dạ: Hồi chiêu 5 phút. Sau khi kích hoạt sẽ gây mù lòa diện rộng, chỉ để lại Hắc Dạ Kiếm rực lửa xanh làm ánh sáng duy nhất trong đôi mắt chúng sinh.】

【Khi dùng để phản công thành công, giảm thời gian hồi chiêu của Hắc Dạ đi 1 phút.】

【Khi phản công thành công, tăng gấp đôi sát thương phản lại.】

...

【Có thể nâng cấp thành Vũ Khí cấp Thần khi đủ điều kiện.】

【Điều kiện mở khóa cấp Thần: Trong trạng thái Minh Tưởng, đánh bại Kiếm Tiên Của Quá Khứ.】

Nhìn thấy dòng chữ cuối, Đạp Tuyết và Tình Kiếm không khỏi cau mày.

Lại là Minh Tưởng.