Chương 170: Trời Thương Những Kẻ Liều Mạng.
Tình Kiếm không tin vào mắt mình.
Thiên Diệt Trảm như vậy mà dễ dàng bị phá giải.
Bị phản đòn toàn bộ.
Vốn dĩ vô vàn đòn đánh khi nãy có sát thương rất thấp, mục tiêu của Tình Kiếm chỉ là lấy một giọt cuối cùng Hư Ảnh An Tuyết mà thôi.
Thế mà hoàn toàn không có một đường kiếm nào chạm đến được.
"Hầy..."
"Game cho chó chơi thiệt."
Vô Nhất thở dài nhìn màn hình.
Hồ Tuyết ở bên cạnh thì không khỏi lo âu.
Đậu Hủ... Ngươi có làm hơi lố quá không ?
Ta đã bảo bao nhiêu lần là cho đô khó trò chơi thấp đi chút.
Ngươi cho Boss 1 ở cái mức độ này.
Rồi hai Boss sau còn như thế nào nữa ?
Tình Kiếm lúc này thì đang bị dính vách.
Sinh lực còn rất thấp, chưa đến một phần năm.
【Vừa gặp được anh em đã hoàn toàn gục ngã.】
Còn 3 giây.
"Mẹ kiếp."
Hắn trừng mắt.
Hư Ảnh An Tuyết không khỏi bị hút hồn bởi ánh mắt kia.
Trong đôi mắt ấy không có một chút mảy may do dự.
Chưa hề có ý định bỏ cuộc.
"Graaah...."
"Yaaaaahhhhh !!!!!"
Hắn vùng dậy.
Thả thanh kiếm trên tay ra.
Chạy.
Hắn chạy.
Lao thẳng đến Hư Ảnh An Tuyết.
Đến cả Hư Ảnh An Tuyết cũng bất ngờ.
Trong đầu Tình Kiếm lúc này chỉ còn một suy nghĩ.
Liều.
Liều mạng thôi.
Cả kênh trực tiếp thẩn thờ.
"Chuyện gì vậy...!?"
"Tình Kiếm bỏ cả v·ũ k·hí ! Đang trực tiếp chạy thẳng vào Hư Ảnh An Tuyết !"
Hư Ảnh An Tuyết vung kiếm.
"Tiểu tử. Ta đã bảo với cậu rồi. Đừng bỏ thanh kiếm của mình như vậy."
"Tên điên này ! Dừng lại ! Đó là liều mạng !!!" Vô Nhất gào thét.
Hắn sẽ không bao giờ cho phép Tình Kiếm thực hiện một hành vi không có một chút tính toán như vậy.
Hoàng Phượng và July14 như muốn hết hơi.
"Tôi không chịu nổi mất ! ...Cả hai tổ đội ! Đều đang cùng lao vào những giây cuối cùng...!!!"
Hư Ảnh Ma Thần cũng đã bắt đầu xông đến Đạp Tuyết.
Bá khí cuồn cuộn mà xé vỡ cả sảnh đấu.
Hư Ảnh Ma Thần lao đến đâu, sảnh đấu bị phá tan tới đó.
Như lời nhắc nhở cho Đạp Tuyết. Đây chính là kết thúc.
Đây chính là thời điểm cuối cùng.
Không còn sau này.
Chỉ có lúc này.
Đôi mắt bạc của Đạp Tuyết không còn thấy thiên, chả còn thấy địa.
Hắn chỉ còn thấy Hư Ảnh Ma Thần trước mặt.
Cơ thể hắn rất nhẹ.
Hắn chỉ biết hắn cần vung thanh kiếm này.
Đối chiến với đại địch.
【Rõ ràng anh cũng rất yêu em.】
Tiếng nhạc văng vẳng vang lên.
Khối Lập Phương Âm Nhạc bên đội Tình Kiếm từ nãy đến giờ vẫn hoạt động.
Nhưng lúc ở dạng Hư Ảnh Ma Thần, mọi âm thanh đều bị phong bế.
Lúc ở Hư Ảnh An Tuyết, tiếng kim loại lấn át đi âm thanh của tiếng nhạc.
Tới lúc này, khi mọi thứ hoàn toàn im lặng, mọi người mới để ý đến tiếng nhạc kia.
Tình Kiếm vẫn chỉ có mỗi Hư Ảnh An Tuyết trong đôi mắt của mình.
Mặc kệ cho dòng chỉ số từ nãy đến giờ vẫn hiện lên.
Vô Nhất nhìn dòng chỉ số còn hiện bên tên của Tình Kiếm.
Không khỏi cắn răng.
【Né Tránh tăng !】
Là hiệu ứng buff từ Lập Phương Âm Nhậc !
Gia tăng 25% tỉ lệ né tránh !
Tỉ lệ né được đường kiếm mà Hư Ảnh An Tuyết vừa vung, chỉ có một phần tư !!!
Vốn dĩ 25% này là để kết hợp với 【Tinh Đồ Biến】
Sau đòn thứ nhất 100% né, đòn thứ 2 thay vì 50% né sẽ là 75%.
Nhưng bây giờ tỉ lệ né tránh của Tinh Đồ Biến đã hết.
Chỉ có 25% !
Nếu né được một kiếm này, Tình Kiếm sẽ áp sát được Hư Ảnh An Tuyết.
Nhưng nếu không, mọi thứ sẽ chấm dứt !
Đây là canh bạc mà phần thắng hoàn toàn không nghiêng về chúng ta !!!
Nhưng khốn kiếp ! Đâu còn cách nào khác !
"L..."
"LÊN ĐI TÌNH KIẾM ! LÊN CHO TA!"
Vô Nhất thét lên cổ vũ.
Không còn cách nào khác, thì chỉ còn cách cổ vũ hắn hết mình.
Làm nên kỳ tích đi !
Đan Nguyệt Bang vốn dĩ toàn là kẻ điên mà !
【Chẳng có lý do nào khiến tình yêu này không thành.】
Vút.
Đường kiếm chuẩn bị chạm tới Tình Kiếm.
Tim của hắn đứng luôn rồi.
Tim của Vô Nhất đã đứng rồi.
Nhưng Tình Kiếm thì không.
Con tim của hắn đập nhanh hơn bao giờ hết.
Đập mạnh hơn bao giờ hết.
Hắn được sống hơn bao giờ hết !
Đôi mắt của hắn, không thèm quan tâm đường kiếm kia.
Hai tay đã vương ra mà lao đến Hư Ảnh An Tuyết.
Khục.
Hư Ảnh An Tuyết trợn mắt.
Khựng người.
Nàng đã bị Tình Kiếm ôm chặt vào người.
Một hư ảnh vẫn còn để lại ở vị trí vừa nãy Hư Ảnh An Tuyết chém tới.
Là hoạt ảnh né tránh...!
Hắn đã né được rồi !
25% ! THÀNH CÔNG !!!!!
"Ha..."
"Ha ha ha ha ha ha !!!!"
Tình Kiếm cười như điên.
Tay vẫn ghì chặt thân thể Hư Ảnh An Tuyết.
Không hề có ý định buông.
Hư Ảnh An Tuyết không khỏi bất ngờ.
"Cậu định bóp tôi đến c·hết à?"
Không, rất tiếc là không được.
Trò chơi không cho phép các cử chỉ như vậy gây sát thương lên Boss.
"Không."
"Có thứ còn thú vị hơn cơ."
Lóe sáng.
Thân thể của Tình Kiếm lóe sáng.
"Hơ ?"
【Chỉ cần anh can đảm không nhu nhược.】
Tiếng nhạc du dương vẫn vang lên.
Lưỡi kiếm kia đang lao đến Đạp Tuyết.
Đường kiếm của hắn cũng hóa bạc.
Ánh mắt hắn sắc hơn bao giờ hết.
【Thì dựa vào cái gì mà ta lạc mất nhau.】
Tiếng nhạc tiếp tục vang lên.
Nhẹ nhàng mặc cho mọi thứ đã đạt đến đỉnh điểm.
【Tinh Đồ Biến kết thúc.】
【CHOÁNG】
Dòng chữ kích hoạt xuất hiện trên người Hư Ảnh An Tuyết.
Là hiệu ứng của Tinh Đồ Biến !!!
Tuy hiệu ứng né tránh đã hết, nhưng thời gian buff của Tinh Đồ Biến nãy đến giờ vẫn còn !
Khi Tinh Đồ Biến kết thúc thời gian, nó sẽ hồi phục thời gian hồi chiêu của người chơi, HOẶC.
Gây choáng xung quanh !
Hiệu ứng gây choáng này chủ yếu được dùng ở PVP thay vì PVE, nên rất ít người để ý !
Hư Ảnh An Tuyết ở cái cự ly bằng 0, bị Tình Kiếm ghì chặt.
Không tài nào tránh khỏi hiệu ứng khống chế kia.
Hắn ngay lập tức giật thanh kiếm khỏi tay Hư Ảnh An Tuyết.
"Cho mượn tí nhé."
Ngọn lửa xanh kia vừa chuyển tay Tình Kiếm thì hóa một màu bạc.
Sau đó chuyển hồng.
"Mai..."
【Mai Hoa Kiếm】 !!!!!!
.
.
.
RẦM RẦM RẦM RẦM.
Thiên địa hỗn loạn.
Tại sàn đấu Boss của bang Hắc Bạch.
Vô vàn lưỡi kiếm lao đến Đạp Tuyết.
Nếu để so sánh, nó không khác gì vô vàn đường kiếm mà Tình Kiếm vừa thi triển lên Hư Ảnh An Tuyết.
Nhưng lúc này tình cảnh đảo ngược.
Người hứng chịu vô vàn lưỡi kiếm là Đạp Tuyết.
Kẻ tung ra vô số nhát chém là Hư Ảnh Ma Thần.
Hắn thẩn thờ nhìn vạn kiếm tung hoành.
Đang bay đến chuẩn bị xé xác thể xác hắn.
Như một bầy chim rỉa sạch từng thớ thịt trên thân thể hắn.
Nhưng tại sao..?
Hắn không muốn bỏ cuộc.
Đã đi đến đây.
Kẻ nào còn đứng được, đều là những chiến binh đối đầu với thiên binh vạn mã.
Hắn không còn cảm thấy do dự.
Nắm chặt lưỡi kiếm trên tay.
"Tới..."
"TA BẢO NGƯƠI TỚI ĐI...!!!!!"
Kiếm vung ra mà lao đến vô vàn lưỡi kiếm kia.
Ánh mắt hắn không có một chút nào ý định bỏ cuộc.
【Đêm dài mộng vẫn còn nhiều.】
Tất cả mọi người im lặng.
Không ai hiểu được, chuyện gì vừa xảy ra.
Của cả hai chiến tuyến.
"Tôi đã nói câu này quá nhiều tối nay rồi..." Hoàng Phượng hoảng hốt.
"Nhưng...!"
"KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC !"
"QUÁ CĂNG THẲNG ! QUÁ KHỦNG BỐ ! ĐÂY CHÍNH LÀ ĐỈNH CAO CỦA NHẤT THẾ !!!"
Đạp Tuyết gục hai chân xuống đất.
Ánh mắt chỉ còn hở ra một chút.
Hắn kiệt sức rồi.
Mọi thứ im lặng.
Hắn nghe được âm thanh tiếng nhạc vang lên từ mic của Vô Thường đang xem trực tiếp.
【Anh không cần nhớ đến em.】
【Em nghẹn ngào kiên định nghe anh nói yêu em.】
"Nhận Nguyệt."
【Phó Bản Hoàn Thành: BOSS 1 - Hư Ảnh An Tuyết】
【Tình Kiếm Lv.79】
【Phó Bản Hoàn Thành: BOSS 1 - Hư Ảnh Ma Thần】
【Đạp Tuyết Lv.79】
Đạp Tuyết nằm gục xuống đất.
Đôi mắt đã nhìn mọi thứ phai mờ vẫn nhìn rõ được hiển thị tên nhân vật của hắn và thanh máu của Boss.
【(Đạp Tuyết) Hư Ảnh Ma Thần -994%】
【Đạp Tuyết Lv.79】-【Minh Tưởng】
【Thiết lập: Tự Động Phản Công.】
"...Ảo giác sao?"
Tiếng hò reo như sóng dậy mà vang lên.
Đạp Tuyết không thể tiếp tục nghe thấy bất kì âm thanh gì ngoài nó nữa.
Đôi mắt của hắn nhắm lại.
Hắn làm được rồi.
【Tổ đội đầu tiên vượt qua BOSS 1 Mộ Kiếm Tiên: Hắc Bạch.】
Tình Kiếm gục ngã, mắt đờ đẫn nhìn hiển thị của bản thân.
【Tình Kiếm Lv.79】-【Minh Tưởng】
【Thiết lập: Chưa có.】
"Rốt cuộc thứ này là cái quần què gì vậy...!?"