Chương 150: Một Mất, Mười Ngờ
Chương 150: Một Mất, Mười Ngờ
Thời đại của Ma Thần là một bí ẩn lớn.
Trừ những người thuộc Atrum Pestis, được tận mắt thấy ngày ấy thông qua "Dòng Nước Vào Ngày Của Thần Atrum".
Không ai rõ tại sao thời đại đó kết thúc.
Từ lúc nào thời đại ấy bắt đầu.
Thông tin về Atrum quá ít để nàng biết rõ cách chống lại loại độc kia.
Còn về Quỷ Tướng Mạc Vân.
Đây là một thông tin thú vị.
【Sự Kiện Yêu Tộc Tái Xuất】
【Tin đồn Ma Vương sắp tái xuất rung động cả Cực Đông và Cực Tây. Bởi sự kiện này, Yêu Tộc đã bắt đầu có hành động.】
【Quỷ Tướng Mạc Vân sau khi biết tin, lập tức cầm thanh Huyết Mâu của mình, tự đâm xuyên thân thể. Kích hoạt lời nguyền đối với loài người, nhưng phước lành của Yêu Tộc.】
Đây là một sự kiện vừa được mở ra thời gian gần đây.
Nó bắt đầu bởi việc Quỷ Tướng Mạc Vân dùng Huyết Mậu tự đâm xuyên bản thân.
Vấn đề ở đây là, thông tin được đăng tải là do DMG viết.
Chuyện Quỷ Tướng Mạc Vân t·ự s·át để ban phước lành cho Yêu Tộc là có thật.
Nhưng không ai biết phước lành đó là gì.
Thông thường, từ "phước lành" được dùng chung với một loại buff gọi là 【Chúc Phúc】
【Chúc Phúc của An Tuyết】【Chúc Phúc của Tuyệt Thế Vũ Cơ】...vv
Nhưng chưa từng có ai nhận được 【Chúc Phúc của Mạc Vân】.
Vậy thì rốt cuộc Quỷ Tướng Mạc Vân có điểm mấu chốt gì trong sự kiện này ?
Quỷ Tướng.
Đây là từ được gọi khi một Yêu Tướng chấp nhận làm nô lệ cho Ma Tộc.
Nàng nài nỉ mãi, Đậu Hủ mới chịu đồng ý sẽ ghi chép lại sự kiện quá khứ và gửi cho cô.
Tuy nhiên sẽ tốn một thời gian.
Và thông tin cuối cùng nàng tìm được.
Unholda Kaiser.
Hắn và Ma Đế George Braveheart là một.
George Braveheart đoạt lấy thân thể của Unholda Kaiser để sống tiếp.
Và thức tỉnh khi thanh kiếm tại Thu Vũ Thành đang được rút ra.
Nhưng sau đó đã bị Thỏ tiêu diệt trong Lĩnh Vực của mình.
Thế nên cá thể còn sót lại trong cơ thể đó, Unholda Kaiser đã lấy lại quyền điều khiển.
Các người chơi mày mò lịch sử của Nhất Thế biết rất ít về người này.
Bởi vì Unholda Kaiser là tên giả.
Cái tên đó dịch ra nghĩa chính là Ma Đế.
George đặt cho hắn cái tên này, đích thực là đặt theo dã tâm của hắn.
Còn người này trước khi trở thành vật chứa cho George.
Không có phần lịch sử nào được ghi chép lại.
Thế nhưng nhờ thông tin về Ma Vương, Ma Đế mà Hồ Tuyết đọc được thêm nhiều câu chuyện về Anh Hùng.
Số phận của Anh Hùng trong phần lớn lịch sử Nhất Thế, là bi kịch.
Nhiều Anh Hùng sinh ra chỉ để bị chăn nuôi làm nguyên liệu cho Ma Vương, Ma Đế tiến hóa.
Nhiều Anh Hùng vì danh hiệu của mình mà khiến chuỗi đời của họ dính đầy bi kịch.
Dù một người Anh Hùng có đánh bại được Ma Vương,Ma Đế.
Phần lớn cũng đều bị trở thành con rối cho trò chơi vương quyền, chính trị của loài người.
Trên danh nghĩa là người bảo vệ hòa bình.
Trên thực tế là một con rối bị các thế lực điều khiển.
Số phận của một người Anh Hùng thực sự gắn liền với c·ái c·hết.
George vì vậy nên mới quyết định vứt bỏ danh hiệu Anh Hùng, đi theo con đường Ma Vương.
Hồ Tuyết có suy nghĩ về người Anh Hùng đang được hiệp hội phương xa tiếp cận và nuôi dưỡng.
Một cậu bé sống tại Aeterfloris.
Đứa nhóc đó... Còn quá trẻ.
Nàng có tìm hiểu sự việc Unholda Kaiser t·ấn c·ông tại Aeterfloris để tìm Anh Hùng.
Trong các thành phố, đặc biệt là thành phố đang diễn ra sự kiện của DMG sẽ có các cấm chế hạn chế sức mạnh của NPC.
Điều này để tránh các lão quái vật trong Nhất Thế phá hủy mọi thứ.
Cũng vì thế nên lúc đó Unholda Kaiser mới chỉ sử dụng phân thân.
Hồ Tuyết có xem qua về tình hình hiện tại của đứa trẻ đó.
Đang được bảo vệ tại Hiệp Hội Phương Xa.
Giết một Anh Hùng là đường tắt, cũng là điều kiện cho Ma Vương, Ma Đế trở thành Ma Thần.
Chỉ cần g·iết được Anh Hùng, tu vi sẽ ngay lập tức bộc phát, khiến kẻ đó hóa thành Ma Thần.
Có một cách khác, ít kẻ làm hơn, đó chính là như George, hắn dùng ngoại lực.
Lấy sức mạnh khủng bố từ thanh kiếm của Kiếm Tiên để ép bản thân đột phá Ma Thần.
Đứa trẻ có tiềm năng trở thành Anh Hùng đó đang được Thanh Hi nuôi dưỡng.
Trước là có cả Thỏ, nhưng giờ cô ta đã biến mất rồi.
Vừa ngồi trên xe taxi đến bệnh viện, Hồ Tuyết vừa lật lại những dữ liệu mình đã sao lưu.
Nàng cũng mở tin nhắn bắt đầu hỏi Thiên Vỹ Yêu Vương.
Nếu là lịch sử của Nhất Thế, chắc hẳn sư phụ ít nhất cũng biết một hai thứ không ghi trong sử sách.
【Tuyết Nguyệt: Sư phụ, người có bận không?】
【Tuyết Nguyệt: Đệ tử muốn hỏi chút chuyện.】
.
.
.
Khu vực cổng vào phó bản mới huyên náo như mọi khi.
Có điều hôm nay đã vắng bớt một trong ba đại trụ của Nhất Thế.
Ngạo Thiên không có ở đây.
Nó không làm Vô Thường và Mã Lượng thoải mái hơn chút nào.
Dù biết là bớt đi một đối thủ cạnh tranh trong cuộc đua phó bản.
Nhưng vài ngày sau nhà của ngươi liền bị đốt, tâm trạng có thể thoải mái sao ?
Như kẻ thù cho ta bó xôi, xong hôm cầm gậy rượt đánh.
Thà hắn ở đây, lòng bọn họ sẽ đỡ nhảy loạn như thế này.
Quả thật là một mất, mười ngờ !
Đan Nguyệt Bang lúc này cũng đã ở điểm dịch chuyển.
Đội hình ra sân có Lâm Nương, Quý Mộng, Hoa Nhi, Tình Kiếm, Mì Hảu Hảu, Song Uyên, Nhận Nguyệt, Diệp Vũ.
Mọi người lúc này đang rôm rả chào Nhận Nguyệt.
Từ sự kiện vượt biển lửa, người chơi này cũng ít tham gia cùng mọi người.
Thế nên mọi người đều hào hứng chào hỏi.
Nhận Nguyệt thì trả lời rất ngắn gọn, có phần dễ khiến cho người khác lạnh lùng.
Mái tóc che một bên mắt càng làm nàng trông thêm vô tình.
Chỉ có Lâm Nương là nhìn bị bao vây bởi thành viên trong bang mà buồn cười.
Nàng ta không lạnh lùng mà là sợ giao tiếp có được không.
Hướng nội chúa.
Có lẽ giờ này trong lòng Nhận Nguyệt đang sợ hãi lắm rồi.
Lâm Nương cũng không muốn chen vào, tập dần cho quen đi Nhận Nguyệt.
Đám trong bang chúng nó toàn hướng ngoại chúa thôi !
Diệp Vũ thì đang đứng một bên nhìn mọi người chào hỏi.
Cậu vẫn còn hơi ngại người lạ.
Mặc dù lần chạy biển lửa, cậu cũng có công rất lớn.
Mọi người đều rất hoan nghênh cậu.
"Thôi được rồi, chuẩn bị tập trung nhé. Tuyết Nguyệt đến phòng bệnh của Vô Nhất rồi chúng ta bắt đầu."
"Rõ." Nhận Nguyệt nói, cùng lúc với Diệp Vũ.
Trong một thoáng, Nhận Nguyệt như tự ảo tưởng.
Ôi bạn ơi, bạn cùng hướng nội giống tôi phải không ?
Diệp Vũ không hiểu tại sao mà thấy trên mặt Nhận Nguyệt trông như có chút hảo cảm với mình ?
"Rõ thưa bang chủ." Quý Mộng nói.
"Vào thôi." Song Uyên đút cho chim ưng ăn một mẩu thịt.
"Dạ !" Hoa Nhi hào hứng nói.
"Bố mày chờ lâu lắm rồi đấy !" Tình Kiếm nói.
"Hôm nay nhất định phải giải quyết con Boss !"
"Sao ta không kêu Vô Nhất nó lên mạng đi rồi Tuyết Nguyệt vào sau, bộ Tuyết Nguyệt không tới là Vô Nhất không mở mạng được à?" Mì Hảu Hảu giơ ngón tay hỏi.
Cả bọn quay sang nhìn Mì Hảu Hảu.
"...Ờ ha?" Lâm Nương gật đầu.
"Ừ... có lý." Quý Mộng suy nghĩ.
Mì Hảu Hảu đổ mồ hôi.
Cả bang trừ tôi xài chung một tế bào não à ?
"Ờ vậy Tình Kiếm, gọi Vô Nhất nó dậy đi."
"Ờ oke."
Tình Kiếm mở giao diện gọi lên mà bắt đầu gọi.
Sau đó tiếng nhạc chuông vang lên, nhất thời cả lũ không biết nên làm gì trong lúc chờ.
Cả bọn nhìn lung tung.
Lâm Nương đá hòn đá trên đường.
Hiện trường có phần ngượng ngùng.
Mì Hảu Hảu chỉ biết thở dài.
Có chắc là bang mình qua nổi Boss với chừng này tế bào não không ?