Hôm nay là cuối tuần , không khí buổi sáng có phần ấm áp và yên tỉnh . Giọt sương còn đọng nước trên khung cửa sổ .... trên chiếc giường màu hồng phấn , có đôi chân trần cứ vắt vẻo đưa qua , đưa lại . Vân Hy nằm úp trên giường , vắt chéo cẳng chân , bàn chân cứ đung đưa trên không trung lộ ra lòng bàn chân trắng hồng như ngót sen , mắt cứ hướng tập trung vào màn hình máy tính miệng lẩm nhẩm cười tươi không ngớt .
- Ba mẹ , hai người ăn cơm chưa .
- Ba mẹ ăn rồi , con gái gì mà cứ ăn rồi nằm thế .
Thường thì khoảng hai đến ba ngày sẽ gọi cho ba mẹ một lần . Ông bà Trương nay cũng gần 50 mươi , mái tóc cũng đã hai màu . Nhưng tình cảm của hai vợ chồng luôn mặn nồng , vui vẽ .
Ba Trương tay vòng qua vai mẹ , hai người ngồi trên so pha mắt hướng về cái máy tính để trên bàn kính .
- Hì hì , hôm nay là chủ nhật con gái ba mẹ không có gì để làm hết .
Mẹ Trương lên tiếng căn dặn .
- Mẹ quên mất . Mà Vân Hy nè , nhớ lời mẹ dặn nghe không ? Thân con gái không được đi đêm về khuya , không được nghe lời ngon ngọt dụ dỗ của ai nghe không .
- Mẹ , con nhớ lời mẹ còn hơn thuộc bài nữa , người ta lớn rồi mà , . Ba ơi , mẹ không muốn cho con có người yêu .
Nhìn dáng vẻ dặn dò nghiêm túc của vợ mà ông Trương phì cười . Con gái hai người đã xa nhà 4 năm nay nhưng cứ mọi lần gọi điện là bà lại căn dặn đủ thứ , đến nổi Vân Hy thuộc từng câu từng chữ . Mỗi lần nghe Vân Hy à , là cô gái nào đó bắt đầu bễu môi , chu mỏ , làm nũng giả bộ đáng thương .... nhìn hai người một lớn , một nhỏ Ông Trương chỉ biết lắc đầu vui vẻ , bàn tay vỗ vỗ cái vai của vợ .
- Con gái , dù sau này con không có ai cưới thì ba mẹ cũng nguyện nuôi con tới già .
- Ba mẹ ... hai người không sợ con ăn bám hai người tới già sau .
- Ta không sợ , dù sau con chỉ có ăn với ngủ nên ba mẹ đã lường trước điều này , nên để dành dụm được một ít để nuôi con heo nhỏ này rồi .
- Ui , ba mẹ thiệt là ... hai người lúc nào cũng hiểu ý nhau .
Vân Hy bị ra rìa vô cùng đáng thương , ba mẹ Trương thành công trêu ghẹo con gái mà cười không ngớt . Những năm trước tuy có khả năng sinh thêm một đứa nữa cho có chị có em . Nhưng vì thấy vợ cực khổ nên Trương Tấn bàn qua vợ chỉ cần một mình Vân Hy là đủ , điều này cũng được sự đồng tình của mẹ Trương nên cả hai nhất trí tới bây giờ . Họ dành hết tất cả sự yêu thương , chăm sóc cho Vân Hy ...
- Mà ba mẹ à , con có tin vui báo cho hai người
- Tin vui gì thế con gái
- Ngày mai con được thử việc ở Bạch Thị đó ạ .
Mẹ Trương vui mừng khôn xiết , ánh mắt hạnh phúc nhìn con gái
- Vân Hy , con giỏi lắm chẳng phải đó là công lớn hay sau .
- Dạ , con cũng rất vui ba mẹ à . Con cũng hơi sợ không biết con có làm tốt công việc không .
- Mẹ tin tưởng ở con cố lên con gái .
- Dạ , thôi ba mẹ đọc báo đi con đi mua một ít đồ đây ạ .
Trương Tấn như bị điều gì đó làm cho mất tập chung không hề để ý đến lời của con gái , mẹ Trương dùng tay hất hất ông một cái nhẹ .
- Ông sau vậy , Vân Hy con bé nó chào chúng ta kìa .
Trương Tấn bị vợ nhắc nhở như bình tâm lại , nở nụ cười gượng gạo
- Bái bai con gái .
- Dạ .
Có vẻ khi nhắc đến Bạch Thị tâm trạng của ông Trương có vẻ biến sắc một chút , như đang lo lắng suy nghĩ điều gì đó , thẩn thờ mất tập trung . Một sự lo âu hiện rõ trên khuôn mặt người cha này ....
Vân Hy ngập máy tính lại , đôi chân dài thướt tha thả xuống tấm thảm , tìm kiếm đôi dép mang trong nhà rất nhanh đứng dạy tới tủ tìm một bộ đồ thoải mái , một chiếc nón kết trong rất năng động . Vân Hy đi xuống khu dưới nhà trọ , nơi đây buôn bán đầy đủ tất cả mọi thứ tiện nghi vô cùng ... Cô gái đi lướt qua nhiều gian hàng , bàn tay xinh xắn cầm lên xem rồi lướt qua dòng chữ xem gì trong món đồ rất say mê .
Vân Hy mua rất nhiều đồ , nhìn vào giỏ đồ xem xét đầy đủ hài lòng ra thanh toán ....
Cạch , tiếng cửa phòng mở ra . Đặt hết mọi thứ lên bàn , mở một bản nhạc nhẹ . Mở cửa tủ chọn một bình cấm hoa thuỷ tinh , lúc nảy trên đường về Vân Hy có thấy một tiệm cấm hoa vô số loại hoa , đủ loại sắc màu chọn cho mình một bó hoa cúc hoa mi vàng tươi . Vân Hy khéo tay rất nhanh cấm xong bình hoa đặt lên chiếc bàn học xinh xắn , nhìn ngắm qua một lần nữa vô cùng hài hoà . Sắp xếp tất cả các đồ đạc vào vị trí ngăn nắp , gọn gàng .
Reng , tiếng chuông điện thoại lúc này vang lên
- Alo
- Vân Hy là cô Ly đây
- Dạ , em chào cô ạ
- Em nhớ nhé , ngày mai 8 giờ em phải có mặt tại Bạch thị để nhận việc . Em chỉ cần đến lễ tân , sẽ có người dẫn dắt cho em . Cô sẽ gửi địa chỉ cho em , mai nhớ dạy sớm chuẩn bị một chút nhé em .
- Dạ , em nhớ rồi .
Cô Ly dặn Vân Hy một cách kỹ lưỡng , không cho cô cơ hội mở miệng . Chỉ vì người nào đó không muốn làm phật lòng đến người đàn ông kia ....