FOG [Điện Cạnh]

Chương 109





FOG [ Điện cạnh ]

Mạn Mạn Hà Kì Đa

Chương: 109

Beta: Sunny



Hai rưỡi sáng, Thời Lạc nằm trên giường xem bình luận dưới acc clone của mình, càng xem càng đau đầu.

"Em thật sắp tức chết..." Thời Lạc xem bình luận của fans, vẻ mặt không thể tin nổi, "Cái bình luận này...Là gì đây? Còn không bằng trước đây! Tiếp tục mắng em thần kinh mắng em trà xanh còn tốt hơn."

"Đây có giống khen không...Là treo lên giết thì đúng hơn." Bỗng chốc Thời Lạc sinh ra hoài nghi bản thân, "Em viết văn tốt lắm hả? Mọi người đều nói em là tài tử trong giới thể thao điện tử, trước đây em viết đỉnh như vậy thật?"

Thời Lạc không đành lòng nhìn thẳng, lướt bình luận, thoáng lo lắng, "Chiếu theo tình hình này, em lo lắng có fan sẽ đưa nội dung trên acc clone của em làm thành bảng đèn mang đến sân thi đấu luôn mất."

Dư Thúy thử tưởng tượng ra hình ảnh đó, cảm thấy cũng không tệ lắm.

Thời Lạc để điện thoại xuống, nằm ngang trên giường, không thể ngủ được, "Bị thổi phồng làm em...Cảm thấy em mẹ nó có lẽ thật sự là bị nghiện mạng làm lỡ thiên phú văn thơ."

Dư Thúy: "..."

Dư Thúy im lặng một lát, nói, "Mặc dù đối với bản thân anh chẳng có gì tốt, nhưng mà anh kiến nghị em xem lại bình luận trên tài khoản chính xem, bình tĩnh một chút."

Thời Lạc dừng lại, cầm điện thoại lên vào tài khoản chính của mình, chưa kịp xem bình luận đã thấy tin nhắn riêng bùng nổ trước tiên, Thời Lạc mở ra___

[ Cậu ta ôn nhu thế nào? Đừng cả ngày trầm mê đàn ông, cố gắng luyện súng đi. ]

[ Thời thần, mặc dù biết cậu không thừa nhận, nhưng mà tui muốn nhắc nhở cậu một tí, đừng cứ mãi quyết thề một lòng với tra nam kia! ! ! ]

[ Mới tí đã dịu dàng á? ? ? Dư thần tuy rằng chưa từng yêu đương bao giờ, nhưng mà hiển nhiên hai người cậu không cùng một trình độ đâu, nhãi con đừng để thua kém, người ta tuỳ tiện lấy cho cậu ly nước ấm cậu đã thấy dịu dàng rồi hả! ! ! ]

[ Tuy rằng thật ra tui là fan của Whisper, nhưng mà tui phải nói một câu mất lòng, cậu ấy thật sự cực kì khéo, cậu phải bình tĩnh một chút, đừng thích cậu ấy nhiều hơn cậu ấy thích cậu, có biết là tui lo lắng cho cậu luôn rồi không, cậu không có tí kinh nghiệm yêu đương nào, vậy mà sao luôn chủ động bày tỏ thế kia? ]

[ Thật đau tim, hai cậu không ở bên nhau tui tâm nguyện khó yên, mà ở bên nhau rồi tui lại lo lắng cậu bị tra nam đùa giỡn tình cảm...Thời thần, đừng cái gì cũng dốc hết lòng, tui cực kì lo lắng cho cậu. ]

Thời Lạc nhìn sự thật xã hội một lát, từ từ quay trở lại bình thường, "...Rốt cuộc anh tạo bao nhiêu nghiệt, khiến fan của anh còn đi khuyên em đừng hãm quá sâu vậy."

"Không biết." Dư Thúy bị nói tra nam đã tê dại từ lâu, "Chỉ thích một mình em, cũng chỉ qua lại với một mình em, mà từ ngày còn chưa quen biết em đã luôn bị gọi là tra nam...Có một lần anh về nhà dịp năm mới, ba anh còn cố ý hỏi anh."

Thời Lạc nghiêng đầu nhìn Dư Thúy, "Hỏi cái gì?"

"Hỏi anh..." Dư Thúy nhớ lại nguyên văn lời của ba mình, mất công tốn sức nói, "Có phải là lợi dụng tâm lý theo đuổi ngôi sao mù quáng của fan nhỏ tuổi mà trải qua rất nhiều đoạn tình cảm thiếu đạo đức không."



Thời Lạc cứng lại, ngắn gọn nói: "Ngủ với fan."

"Ông ấy không hiểu cái đó, chỉ là thỉnh thoảng tìm kiếm ID của anh, luôn nhìn thấy có người nói anh là tra nam." Dư Thúy nhắm mắt lại, "Một lần hiểu lầm rất sâu...Làm cho ba anh cảm thấy anh chưa thành niên mà cuộc sống riêng đã bừa bãi ngoài dự liệu của ông ấy, còn chuyên gọi điện tới câu lạc bộ, bảo câu lạc bộ tăng cường quản lý anh."

Thời Lạc nở nụ cười, một lát sau thấp giọng nói, "Có cần giúp anh làm sáng tỏ một chút không?"

"Cái này có gì tốt đâu mà làm sáng tỏ?" Dư Thúy vốn cũng không thèm để ý, "Người khác nói thì cứ nói, anh tra hay không trong lòng em rõ ràng không phải được rồi sao?"

Dư Thúy nghiêng người sang, ôm Thời Lạc, nửa ngủ nửa tỉnh nói, "Người khác đều cho rằng anh giỏi nói chuyện yêu đương là tra nam...Chờ thêm thật nhiều năm nữa, anh vẫn một lòng không đổi với em, không phải chứng tỏ em giỏi giang... ăn tra nam này đến mức chẳng còn gì..."

Quá muộn, Dư Thúy đã sớm buồn ngủ, nói xong cũng ngủ ngay.

Ngày hôm sau, mọi người đều đang chờ kết quả rút thăm buổi tối, không ai có tâm tư huấn luyện, lão Kiều cũng không sắp xếp, để mọi người tự do huấn luyện cộng thêm thời gian bổ sung phát sóng trực tiếp, chỉ có Thời Lạc ngay thẳng còn đang vất vả xếp trận đơn không nghỉ một giây, lão Kiều nhìn mà đau lòng, "Cậu nghỉ một lát, cố như thế thật sự không tốt."

Thời Lạc lắc đầu, "Tôi không mệt."

Lão Kiều thật tâm thật lòng nói, "Tôi không nói cậu, tôi nói fan của cậu không cố như thế được."

Thời Lạc: "..."

Lão Kiều phối hợp cùng huấn luyện với Thời Lạc đã sinh ra bóng ma, "Làm fan của cậu có khổ không cơ chứ? Xui tám đời mới cả ngày cùng huấn luyện cường độ cao với cậu, mà cậu ngay cả mic cũng không mở! Khô khan biết bao, fan người ta tương lai cũng không đánh chuyên nghiệp, xem loại huấn luyện máy móc như cậu thế này có ích gì?"

"Nghỉ một lát đi." Lão Kiều thấp giọng nói, "Hơn nửa đêm hôm qua quản lý Chu đến tìm tôi, một hai phải thêm tiền lương phối hợp huấn luyện cho tôi."

Lão Kiều từ chối mấy lần, không biết làm sao vẫn không lay động được Chu Hoả, lấy thêm được không ít tiền đương nhiên vui vẻ, lão Kiều vỗ vỗ Thời Lạc, giục, "Tháng này tôi thêm được không ít tiền, mua bánh ngọt cho các cậu...Đi xuống lầu ăn đi, nghỉ một lát lại lên."

Thời Lạc không nhắc đến chuyện Dư Thúy bảo mình tìm Chu Hoả, sợ lão Kiều hỏi nhiều lại lộ tẩy, đành phải đóng phát sóng trực tiếp, đứng dậy đi xuống lầu.

Dư Thúy vừa đánh xong một ván game, ngẩng đầu nhìn hướng máy của Thời Lạc, hỏi lão Kiều, "Em ấy còn thiếu mấy tiếng?"

"Còn thiếu..." Lão Kiều mở trợ lý phát sóng trực tiếp còn chưa thoát trên bàn Thời Lạc ra, "Tháng này cậu ấy có bổ sung cũng không bổ sung đủ được...Phát thêm năm tiếng nữa là có thể thu được hơn một nửa phí ký kết tháng này."

Dư Thúy huỷ xếp trận game, cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho Thời Lạc.

Một lát sau, điện thoại Dư Thúy rung lên một cái, Dư Thúy nhìn lướt qua, đứng dậy.

Lầu một căn cứ, Thời Lạc rút một tờ giấy ăn ra lau bơ dính trên môi, thoát khỏi giao diện wechat, mở app phát sóng trực tiếp mình ký hợp đồng ra.

Đề xuất tại trang đầu, phòng trực tiếp của Evil đang trực tuyến.

Thời Lạc nhấn vào phòng trực tiếp của mình, vẫn như trước không mở mic mở camera, vô cùng yên tĩnh, chỉ thấy bên trong giao diện, game client được mở ra, tài khoản của mình bị đăng xuất.

Fans không hiểu tại sao Thời Lạc vừa ngừng phát sóng vài giây trước vài giây sau lại mở, bắt đầu đánh chữ lên màn đạn.


[ Vừa nãy căn cứ bị đứt mạng? Hmmmm ]

[ Là muốn vào tài khoản phụ, không cẩn thận đóng nhầm phòng trực tiếp hay sao? ]

[ Tài khoản chính tiến vào top 10 server trong nước, lại bắt đầu luyện tài khoản phụ hả? Lạc của tui thật chăm chỉ! ]

[ Tui hơi không chịu nổi nữa...Cậu không mệt à? Phòng trực tiếp của người khác thì đang nói chuyện tán gẫu, chỉ có phòng trực tiếp của chúng ta, giống hệt chạy nước rút thi đại học. ]

Tài khoản chính của Thời Lạc bị đăng xuất ra, game client trở về giao diện bên ngoài, chỉ thấy con chuột di chuyển đến chỗ đăng nhập tài khoản khác, đang phát sóng trực tiếp vẫn từng chữ từng chữ nhập vào tài khoản của mình___

Free-Whisper.

Trở về giao diện bên ngoài, mặc định ẩn mật khẩu, nhưng ID thì không.

Người điều khiển máy tính nhanh chóng nhập mật khẩu tài khoản, thành công đăng nhập.

Tai Thời Lạc hơi ửng đỏ.

Màn đạn trong phòng trực tiếp nhanh chóng chất đầy, Thời Lạc không thể không thiết lập sang chế độ rút gọn, lúc này mới miễn cưỡng nhìn rõ mấy cái.

[ ? ? ? ? ? ? ? ]

[ Đây...Là...Chuyện...Gì? ]

[ Ặc...Thời thần đột nhiên muốn chơi Trị Liệu Sư hả ? Nên mới mượn tài khoản của Whisper chơi? ]

[ Cậu ấy mượn cái rắm, tự Thời nhãi con có một tài khoản Trị Liệu Sư, cái tài khoản đó lâu rồi chưa dùng. ]

[ Rốt cuộc là chuyện gì? ? ? ]

[ @Free-Whisper, ở đây có một bạn nhỏ đang trộm chơi tài khoản của cậu. ]

[ Tui điên mất, có phải là đang lén chơi tài khoản của bạn trai cậu không? Ui cha...Dễ thương chết tui rồi. ]

[ Nói linh tinh bạn trai cái gì, mất, tài, khoản, rồi, kìa. ]

[ Không muốn mù quáng bị dẫn dắt đâu! Lạc của tui chỉ là nhìn không nổi đồng đội lười biếng thôi! Mình tiến vào top 10 server trong nước vẫn chưa được! Còn phải đưa tài khoản của đồng đội vọt vào đây nữa! Lòng cầu tiến Thời nhãi con của tui mạnh như vậy đó! ]

Game đi vào như thường, người điều khiển máy tính bắt đầu điều chỉnh các phím, thay bằng phím tiện tay nhất mình thường dùng, mở trợ lý phát sóng trực tiếp ra, bật micro.

"Không ai chơi tài khoản của tôi, em ấy xuống ăn cái gì đó, tôi phát cho em ấy một lát."

Thời Lạc vỗ một tay lên mặt.


Lần này có chỉnh thành chế độ rút gọn, cũng không thể nhìn rõ màn đạn được nữa.

[ Phắc phắc phắc giọng điệu của cậu sao lại tự nhiên như thế? ]

[ Chết tui, chết tui, tui hoàn toàn chết rồi... ]

[ Đây là xót Evil phát sóng trực tiếp liên tục quá vất vả phải không? Phắc, Dư tra nam giết tui rồi! ]

[ Dư thần, dù sao cũng là chị đây nhìn cậu lớn lên, nói cho chị nghe, lần đầu cậu yêu đương thật sao? ]

[ Đây là kiểu tra nam tuyệt thế dịu dàng nào đây y y y y y y y y y y y y y... ]

[ Sợ bị quản lý chặn, quá trời lời muốn nói cũng không dám nói, T0T, a a a a a a a... ]

[ Có thể đừng tri kỷ như thế được không, quỳ lạy. ]

[ Phần mềm phát sóng trực tiếp chắc là mừng như điên rồi phải không? Bỏ ra một phần phí ký kết, được cả hai tuyển thủ cùng phát. ]

Dư Thúy nhấn xếp trận, thời gian Trị Liệu Sư xếp trận khá nhanh, vừa nhấn vài giây là đi vào, Dư Thúy vào bản đồ mua trang bị cơ sở, sau khi đếm ngược kết thúc Dư Thúy vừa tiếp tục điều chỉnh vài phím trong game mình khác với Thời Lạc, vừa tương tác vài câu với màn đạn.

"Thời thần có biết không á? Đương nhiên biết."

"Em ấy không ở bên cạnh, đang ở dưới lầu."

"Vừa nãy tôi gửi tin nhắn cho em ấy, nói tôi bổ sung cho em ấy thêm một lát..Em ấy bảo được."

"Sau này còn bổ sung cho hay không à? Vậy phải xem Thời thần...Xem xem em ấy có nhường cho tôi chơi tài khoản phát sóng trực tiếp của mình hay không."

Dưới lầu, Thời Lạc sợ dì nhìn thấy vẻ mặt mình không tự nhiên, bưng bánh ngọt đến trước cửa sổ, vừa máy móc ăn bánh ngọt vừa xem phát sóng trực tiếp trên di động.

"Tại sao bổ sung cho em ấy à..."

Bên trong phòng trực tiếp, Dư Thúy đánh bay một cây máu, giọng điệu mang theo ý cười nhạt, "Tại sao tôi bổ sung cho em ấy, vấn đề này hỏi rất hay...Tự tôi tình nguyện, còn có thể là vì sao nữa."

"Em ấy không chủ động gọi tôi."

Trong khung phát sóng trực tiếp, Trị Liệu Sư Dư Thúy mượt mà thuận lợi thu một đầu người.

"Tôi chỉ là muốn giúp em ấy bổ sung thêm chút thời gian, là vì thích phòng trực tiếp của mọi người."

"Phòng trực tiếp của tôi...Cứ tiếp tục để cỏ mọc dài đi."