Fanfict Love By Chance - Tình Cờ Yêu

Fanfict Love By Chance - Tình Cờ Yêu - Chương 7: Fanfict 7: AePete - Âm mưu của Pound




Ngữ cảnh fanfict 7: Nếu các bạn có thời gian vui lòng đọc fict 4-5 trước để tránh khó hiểu ạ.

Trong fict 5, cả đội bóng đi chơi tại bãi biển, khi Ae dìu một cô gái đang bị đuối nước vào bờ, Tin đã chụp ảnh lại và gửi ảnh này cho Pete. Sau khi bị Tin đốt nhà có chủ ý, nhà của AE và Pete đã bị cháy gần tới nóc:)). Ae đã bắt xe từ biển về ngay trong đêm.

Trong Fict 7 này mình sẽ viết về câu chuyện tiếp theo đó, có sự xuất hiện quan trọng của Mr Porn.. à nhầm Pound"))))

========

Tựa fict 7: Mọi thứ đều có thể chia sẻ. Ngoạitrừ tình yêu,vì bản chất của nó, chính là sự ích kỷ

========================================================

Không thể hiểu nổi, có chuyện gì mà Pete mới hôm trước còn đang vui vẻ nhắn mình live tream, vậy mà suốt từ trưa qua đã không thể liên lạc được. Tuy P"no khuyên mình cứ bình tĩnh để tới sáng xem sao, đằng nào chiều cũng về, nhưng mình thực sự không thể chịu nổi. Cái cảm giác này khiến mình cả người như bị ong chích, vô cùng khó chịu. Túm lấy cái ba lô đơn giản, khoác vội lên vai, cuối tháng này dù có ăn mì gói thì bây giờ cũng phải bắt taxi về lại thành phố ngay lập tức...không thể chịu đựng thêm nữa...

4h sáng, sau một quãng đường dài gấp gáp từ biển về. AE có mặt trước cửa phòng Pete.

Ae không ngần ngại thời điểm hiện giờ xung quanh đều đang vô cùng yên ắng, mà đập cửa phòng:

- Mở cửa cho tao, Pete, Pete, mở cửa ra..

Không có tiếng trả lời

- Mở cửa cho tao...

Ae vừa đập cửa vừa lấy điện thoại gọi liên tục vào máy Pete,

Không có người bắt máy,

Ae cầm vào nắm tay vặn trước cửa phòng, đang dường như muốn bẻ gãy nó, thì phòng bên cạnh có tiếng vọng ra:

- Mày bị điên hả? Nó không có ở đây đâu. Mẹ kiếp giờ là mấy giờ chứ?

Cửa phòng khóa. Đúng vậy, cửa phòng khóa. Ae sững người:

- Có chuyện quái gì đang xảy ra thế này?

Không liên lạc được, cũng không có ở trong phòng... Không lẽ nào là về nhà?.Đúng vậy, hôm nay là chủ nhật, cũng có thể cậu ấy về nhà.

Ae vốn dĩ không phải người có thể suy nghĩ mọi chuyện quá nhiều và tỉ mỉ,

Nhưng... tại sao không liên lạc được... Nhìn vào chiếc điện thoại, màn hình hiển thị 04h10"sáng... Giờ này... cũng không thể nào gọi cho dì được. Nghĩ như vậy, lòng Ae lại dậy lên một sự lo lắng vô cùng, trái tim Ae giờ đây chỉ muốn ngay lập tức gặp được người con trai ấy.

Phải làm sao, từ đây về nhà Pete....

Cậu muốn bắt xe, nhưng bây giờ mới chỉ hơn 4h sáng... Thật khó để có thể bắt được....

- Pete -

..... Không muốn lãng phí thêm 1 phút giây nào nữa...

Ae nhanh chóng lao xuống đường...

Dưới sương sớm lạnh lẽo... bóng dáng của một người con trai...băng qua từng hàng cây ven đường...

Nếu không có sức mạnh của tình yêu, liệu có bao nhiêu người có thể làm được những điều mà chúng ta đã từng nghĩ rằng mình không thể?

Cũng có bao nhiêu kẻ tự nhận mình là thông minh cho đến khi tình yêu khiến họ có những hành động thật ngốc nghếch?

Tình yêu, là thế đó....Nơi nào có hạnh phúc, nơi đó sẽ có yêu thương....

Việc chạy 1 quãng đường dài đối với 1 cầu thủ thực sự không phải là một điều quá khó khăn,

Nhưng Ae vừa trải qua 1 chuyến xe dài từ biển về, và chạy trong màn sương lạnh giá. Khi tới nhà Pete, Người cậu dường như ướt đầm sương... Cổng vẫn đóng,...

Ae bối rối... cậu đi lại trước cổng, liên tục vò hai tay vào nhau vì quá sốt ruột...Cậu cũng không quản rằng trông cậu giờ đây thật sự rất nhếch nhác.... Khiến cô giúp việc nhà Pete gần như không thể nhận ra cậu:

- Ai vậy? cậu tìm ai? – cô giúp việc nhòm qua song cổng

- Dạ, con chào cô... Con... con... Pete hôm qua có về nhà không ạ?

- À... Cậu có phải, Ae... là cậu Ae đúng không?

- Dạ, con có thể vào tìm Pete được không ạ?

- Nếu là cậu thì được – cô giúp việc dí dỏm và mở cổng.

Ae lập tức chạy vào trong nhà, cậu muốn chạy ngay lên phòng Pete. Nhưng tới phòng khách thì gặp mẹ Pete bước từ trên lầu xuống:

- Ae?

- Dạ? – Ae quay lại, nhìn thấy, lập tức vái chào:

- Con chào dì ạ!

- Ae, con tới tìm Pete sao?

- Dạ vâng ạ, con có thể lên lầu không?

- Giữa 2 đứa có chuyện gì sao? Hôm qua Pete về nhà, tâm trạng nó rất kỳ lạ. Dì hỏi gì nó cũng không nói.

- Dạ? Dì để con gặp Pete trước được không ạ. Con cũng không rõ là chuyện gì ạ?

- Ừm, con lên đi.

Ae chỉ chờ có thể, trên vai vẫn khoác chiếc ba lô, vội vã chạy lên lầu.

********

Sau khi nhận được tấm ảnh Tin gửi, Hình ảnh Ae đang dìu một cô bé trong lòng giữa bờ cát trắng....khiến tim Pete như trật nhịp.... Pete thấy mình đang như bị bỏ rơi lại giữa bao la này...

Đau đớn nhất trong tình yêu, không phải là khi chia tay, cũng không phải là giận dỗi, mà có lẽ, đó chính là cảm giác bị bỏ rơi.

Đáng sợ nhất trong tình yêu cũng không phải là hận thù, mà chính là đã quên mất nhau...

Ae nói, không thể cho Pete đi cùng... Có thể... là lý do này chăng?

Có thể nào... Sau lần đầu tiên 2 người hoan ái, Ae phát hiện ra.. Ae chán ghét mình? Chán ghét làm việc đó với con trai....

Có thể nào... Ae ân hận.. ân hận vì đã quen một kẻ.... như mình...

Những suy nghĩ, những nỗi sợ hãi đó... dần dần ăn mòn tâm trí Pete... Nước mắt cũng không tự chủ mà chảy ra... Ae...

**********

Khi tiếng Ae vang lên ngoài cửa phòng. Pete mới ngủ được một chút, đôi mắt sưng mọng đỏ nghe tiếng Ae ở ngoài cửa. Pete còn nghĩ mình đang mơ...

- Pete, là tao, Ae đây, mở cửa cho tao đi...

- ......

- Pete, mở cửa ra, mày sao thế?

Tiếng gọi lớn thêm,làm Pete tỉnh dậy... Thì ra... không phải là mơ.- Là Ae, thực sự là Ae...

Pete thoáng mừng rỡ, vội vàng nhỏm dậy, nhưng khi tay nắm vô nắm khóa phòng... hình ảnh AE dìu cô bé đó lại hiện lên... trông họ.., thật ngọt ngào... Không, Pete... mày chưa sẵn sàng... mày thực sự không biết phải đối diện với con người trước mặt này sẽ như thế nào...

- Ae về đi nhé, Hôm nay Pete mệt lắm. Không muốn gặp ai cả!

Lời nói của Pete như một xô nước lạnh tạt thẳng vào sự háo hức của Ae:

- Mày làm sao vậy?

- Mình không sao cả, chỉ là không muốn gặp Ae lúc này,

- Pete, mày có biết tao vất vả thế nào để đến gặp mày hay không hả?

Mày có chuyện gì cứ mở cửa ra, rồi nói cho tao biết. Tao tức chết với mày quá Pete!

- Ae, Ae về đi, mình sẽ gặp Ae sau. Hiện giờ mình thực sự không muốn gặp Ae!

Sương xuống lạnh ướt đầm người cũng không xua được sự bực bội trong lòng Ae lúc này,. Thực sự.. không thể chịu nổi, Lúc tới háo hức bao nhiêu... lúc này thực sự không thể kìm chế được, Ae giơ chân đạp rầm một cái vào cửa phòng, bỏ lại một câu:

- Như mày muốn!

Đằng sau cánh cửa ấy, Pete gục xuống, gục đầu vào gối:

Ae..... Ae muốn Pete nói gì trong sự đau đớn này?

Pete thực sự không đủ bao dung để thấy AE bên người khác.....

----Mọi thứ đều có thể chia sẻ. Ngoại trừ tình yêu,vì bản chất của nó, chính là sự ích kỷ----

***************

Trước cửa phòng Ae:

- Thằng chó Pound, mở cửa !

- DM cái đéo gì réo vậy ? – Pound kéo chăn trùm qua đầu lẩm bẩm chửi.

- Mở cửa cho tao ngay!

- .....

- Mở cửa cho tao- Ae lấy tay đập vào cửa như muốn làm tung cái cửa luôn vậy.

Pound nửa tỉnh nửa mê lồm cồm bò dậy, vừa mở cửa ra thì thấy mặt Ae hằm hằm gạt mình sang một bên rồi lao vào phòng,

- Mày lại bị cái gì vậy? Sao bảo chiều tối nay mới về?. Về mà lại còn quên không đem chìa khóa về à, tao mà đi với bạn gái đêm qua là chết mẹ mày rồi, ở ngoài đường luôn đấy.

- Mày bớt xàm cái mồm lại giúp tao!

- Ơ hay, vừa mới đi tắm biển về tâm hồn phải tươi mát chứ!

- Tươi cái đầu mày đó - Ae mang bộ quần áo rồi lao vào phòng tắm.

- Mẹ không hiểu nổi. Pound lải nhải rồi chui đầu vào trong đống chăn ngủ tiếp.

Ae bước từ nhà tắm ra:

- Mày ngủ gì mà lắm thế? Mấy giờ rồi!

- Hôm nay là chủ nhật mà, mày ăn trúng cái gì vậy/

- Chủ nhật thì cũng đừng ngủ như lợn thế chứ?

Linh tính Pound cho biết có chuyện chẳng hay, nên ngồi dậy, hỏi:

- Rút cuộc mày bị cái gì vậy Ae.. à há? Đừng nói với tao.. mới chỉ đi có 2 đêm, mà thằng Pete ở nhà có bồ mới nhá?

Ae ném cái gối vào đầu Pound:

- Cút!

- Không thì mày đi đêm với mấy em xinh tươi ở biển về rồi giờ ngứa ngáy hả?

- Pound, tao nghĩ mày nên tu cái mồm đi, kẻo sau này mày sẽ lấy phải một bà vợ có cái mồm xàm xí gấp đôi mày đó!

- Tao không nhìn mặt, miễn ngực to mông cong là được, tao chịu tất!

Nói rồi pound mon men bò vào gần giường chỗ Ae đang ngồi:

- Sao? Có chuyện gì?

- ... Ae lắc đầu,

- Chuyện thằng Pete chắc luôn, sao? Mày quên anh đây là chuyên gia tư vấn à?

- Nó giận chuyện gì đó, không gặp tao luôn, cũng không nghe điện thoại, tin nhắn cũng không trả lời,

- Mà nó giận chuyện gì?

- Mẹ kiếp, nếu tao biết nó giận chuyện gì thì tao đã chẳng tức điên như thế này, Trong khi tao vượt cả đêm, rồi chạy cả tiếng đồng hồ tới nhà nó, mà nó còn không gặp tao nữa!

- À há! Pound bĩu môi...

- Mày cứ ở đấy mà à há,tao đi mua đồ ăn sáng rồi chạy bộ mấy vòng đây, khó chịu quá!

- Ê, ê nhớ mua cho tao bát hủ tiếu nha, bò hầm nha!

- Kệ mẹ mày!

- Nếu mày mua cho tao bát bò hầm thì tao sẽ làm sứ giả cho?

- Mày đi chết đi thằng khốn!

Ae lao ra ngoài trong khi Pound khẽ khẽ vuốt vuốt cái cằm, chép miệng, vỗ đùi cái tét:

- Bất cứ sự giận hờn nào cũng có thể giải quyết bằng tình dục!

- Một đêm là xong phim! - Pound tự phát biểu xong rồi với lấy cái gương soi, gật gù:

- Mày giỏi quá đó Pound, đã đẹp trai lại còn giỏi!

*************

Tối đến,

Ae đang ở trong phòng, làm bài tập. Thật sự quá là khó chịu, tâm trí Ae như treo trên chín tầng mây, lơ lửng

- Thật con mẹ nó quá khó chịu, Ae vò nát quyển vở trước mặt...

- Thật con mẹ nó không thể hiểu được!

Phải đi tìm Pete...

Ae đứng dậy, Pound thấy thế, vội vàng túm lại:

- Mày đi đâu vậy?

- Tao phải đi tìm thằng Pete.. não tao sắp nứt ra rồi!

Pound bĩu môi: uống cốc nước cam này cho thanh nhiệt đã, rồi từ từ nghe tao nói.

Ae nhìn Pound mắt tròn mắt dẹt, mặt đầy nghi ngờ:

- Mày pha nước cam cho tao? hôm nay có động đất sao?

- Thì tao cũng phải quan tâm tới thằng bạn cùng phòng một tý chứ, uống, đừng phụ cái công của tao

- Ae cũng không nghĩ ngợi nhiều, tính uống xong rồi đi tìm Pete, nhưng vừa uống xong thì thằng Pound lại bảo:

- Thánh Pound đã ra tay rồi, cứ ở đây đợi chàng công tử của mày đến, nhá, giờ tao phải đi ra ngoài, chúc một đêm vui vẻ!

Nói rồi Pound cười ha hả và xách đít đi ra ngoài. Trong khi Ae vẫn còn chưa hiểu chuyện gì,Thì chỉ một lát sau, tiếng Pete ở ngoài cửa, nghe như vừa chạy rất vội đến:

- Ae, Ae ơi, Ae!

Ae vừa vui mừng vừa ngạc nhiên, vừa mở cửa, Pete đã trưng một khuôn mặt lo lắng tột cùng, hai tay bám lấy vai Ae, liên tục hỏi

- Ae ốm sao rồi? đã dậy khỏi giường được rồi ư?

- ....

- Ae... đã ăn được gì chưa?

- .... Ae hơi bất ngờ, nhưng thấy hành động kỳ quái tối nay của tên bạn cùng phòng chết tiệt, Ae dò hỏi:

- Thằng Pound đã nói gì với mày sao?

- Ae, để Pete đỡ Ae vào giường nghỉ đã, nói rồi Pete dìu Ae vô giường:

- Ae thấy sao rồi? Pete nhận được tin đã vội vàng tới... Pound nói, Ae vì đi xe cả đêm qua rồi sáng nay... sáng nay.... Chạy mấy tiếng tới tìm mình... bị nhiễm sương lạnh... Hết sốt rồi lịm đi... ăn gì vào cũng ói hết....

Thấy khuôn mặt lo lắng của Pete dành cho mình, những cử chỉ dịu dàng ấy lập tức xoa dịu trái tim của Ae, Ae mỉm cười

- Mày thấy tao bây giờ giống bị bệnh lắm sao?

- Ae....

Pete bây giờ mới ngẫm lại, nhìn Ae cũng không giống bị bệnh lắm...có thể là do lúc mới bước vào, mình quá lo lắng nên không để ý sắc mặt của Ae. Nghĩ như vậy, Pete rụt tay lại, hơi cúi mặt, hóa ra Pound... Ae nhận thấy, liền giữ tay Pete lại, hỏi:

- Vẫn còn lo lắng cho tao tới thế, Vậy hãy nói cho tao biết rút cuộc là có chuyện gì, Pete, nhìn tao.

- Ae....

- Mày đã là người yêu của tao rồi, giữa người yêu với nhau, không cần có bí mật..

- ....

- Hay là.... Hay là...Pete... mày đã hối hận khi quen tao sao?

- Không, Ae, không... Pete chưa từng và sẽ không hối hận khi đã yêu Ae... Nhưng... Pete sợ mất Ae..... chỉ là.... Hạnh phúc như thế quá ngắn ngủi.... Pete sợ...

- Mày đang nói gì vậy Pete...

- Ae.... Pete nhìn Ae, gần như lại bật khóc....

- Tao không có nhà cũng không có xe, chỉ có bờ vai này cho mày dựa thôi, tao mới là người sợ mày ân hận....

Hối hận?.

" Người tôi yêu chính là anh,không phải là ai khác.

Đời này khó chia lìa, tình này khó dứt không quên

Nếu như định mệnh đã để cho chúng ta gặp nhau,

Tôi nguyện ở bên người dù qua bao nhiêu sóng gió

Mỗi một khoảnh khắc khi yêu đều đáng giá

Cũng chưa từng hối hận vì đã yêu người "

Ae nhìn vào mắt Pete, trong người tự dưng cảm thấy bắt đầu có chút nóng...."

- Vậy hãy cho tao 1 lý do? Cái lý do gì khiến mày tránh né tao cả ngày nay.. Pete, mày có biết trái tim tao dường như nứt toác ra khi sáng nay mày không chịu gặp tao không?

- -------

Pete cúi xuống, lấy điện thoại ra, mở hình, đưa cho Ae.

Ae hơi giật mình, mấy giây sau mới chợt nhớ ra, Ae mỉm cười:

- Thì ra là mày ghen? Chỉ vì cái này thôi sao?

- ... Ae,....

- Cô bé này bị đuối nước, nhân tiện tao lại đứng gần đấy nên dìu vào bờ

- ...

- Mày có thể hỏi cả đội bóng đứa nào cũng biết việc này, thậm chí tao còn không biết tên cô ta!

- ... như vậy... như vậy....

- Mẹ nó, tao mà biết thằng chó nào chơi xỏ tao, thì tao đấm vỡ mặt nó cho coi, còn mày đó, có mỗi chuyện này mà không chịu nói sớm....

Nút thắt đã được gỡ...Là như vậy sao...

Người ta cứ luôn cho rằng yêu là những cung bậc cảm xúc phức tạp, nhưng người ta lại quên mất rằng, đó chính là thứ tình cảm thô sơ, mộc mạc nhất mà chỉ cần mở lòng, sẽ cảm nhận được tư vị ngọt ngào của ái tình...

- Mình xin lỗi,, Ae... xin lỗi vì đã không tin Ae... Chỉ là mình rất sợ, mình sợ..... sau khi làm chuyện đó với mình, Ae sẽ ghê tởm...

Ae ôm Pete vào lòng, Chưa kịp suy nghĩ được điều gì ngọt ngào, Pete vội vàng cảm nhận được làn da nóng bỏng của Ae:

- Ae, người Ae phát sốt thật đó! Nóng lắm!

Ae cũng cảm thấy không hiểu sao, tự dưng người càng ngày càng nóng, mà chỗ nào đó, lại tự dưng cứng lên. Cảm giác cả cơ thể không được tự nhiên lắm... Càng ngày càng như mất tự chủ... Trong khi đó Pete sốt ruột lo lắng:

- Ae, Ae sao vậy? Sao cơ thể lại nóng như vậy!

- Pete, tao không biết tại sao, mới chỉ ôm qua mày có một cái mà... mà tao...

Pete cũng nhìn theo hướng nhìn của Ae, chỗ nào đó đã đội qua một lớp quần mà đứng lên. Mặt Pete thoáng chốc đỏ:

- Ae...

- Pete, tao thề với mày, tao thật sự không hiểu sao.... Tao....

Nếu là bình thường, Ae chắc chắn sẽ cố gắng kiểm soát bản thân.. nhưng giờ đây, thật sự Ae không thể kiềm hãm nổi, thứ tính khí trong quần nóng tới muốn bốc cháy...

- Pete, tao xin lỗi... nhưng... tao thật sự.. khó chịu quá... giúp tao... cho tao được không?

- Ae....

Không để Pete trả lời, mọi dây thần kinh trên não như đã ngừng nghe chỉ bảo của lý trí, Ae lập tức đè Pete xuống giường, hôn loạn khắp nơi... hai bàn tay dường như không còn biết gì mà giật phăng quần áo của Pete xuống, ném đầy đất.

Khi quần của Ae được lột xuống, Pete thấy cậu nhỏ của Ae đã gần như không thể chịu được mà rỉ ra những giọt chất lỏng nhỏ đọng trên đầu, Các đường gân nổi lên rõ ràng,Còn Ae thì như một người khác, vội vàng như ăn lấy từng tấc da trên cơ thể cậu vậy,

Vừa thô bạo vừa ngọt ngào, Hai trái anh đào trước ngực Pete cũng bị Ae làm cho sưng đỏ, Khiến Pete không khỏi phát ra những tiếng rên nhẹ ;

- Ưm...

- Pete, Pete...cho tao, của tao...

- Ae...

- Mày sợ tao sẽ ghê tởm mày sao? Hửm? tao muốn mày tới sắp chết luôn đây!

- .....

... Pete chưa từng thấy Ae như vậy, vừa có phần mong chờ, vừa có phần lo sợ....

Cạch!

.........Chai bôi trơn ở khe giường lăn lông lốc dưới sàn nhà....

- Vừa hay...

- Ae... từ từ thôi, Pete sắp không chịu nổi rồi....

- Mày không tin tao mà? Nên phải bị phạt thôi...Hôm nay tao sẽ phạt mày tới sáng!

***********

Sáng hôm sau:

- Pete, tao xin lỗi, hôm qua... hôm qua dường như tao không phải là tao nữa!

- Ae... Là do Pete không tin Ae... nên Ae mới...

- Không đúng.... Pete, mày đừng ngồi dậy.,,, tao... tao biết là rất đau. Tao... mẹ kiếp tao cũng không hiểu tối qua tao bị sao nữa....

Đáp lại những lời nói luống cuống của Ae, Pete chỉ đỏ mặt, dụi đầu vào gối, Cảm giác nằm sấp cũng không tệ lắm, bởi vì có thể ngửi được mùi của Ae trên gối rõ ràng hơn....

- Để tao bôi thuốc cho mày......

******************************

Lời tự thú của Pound:

Mẹ, viên thuốc kích dục đó đắt hơn tiền bát bún hủ tiếu bò hầm. Lại còn phải ngồi vắt cam cho nó, lại còn nhét chai bôi trơn vào đầu giường cho nó, giờ còn phải đi ngủ nhờ thằng Ping nữa chứ! Mình đúng là Pound tử tế, quá con mẹ nó tử tế luôn!

Các bạn đọc thấy hay thì nhớ vote cho mình nha.

Ủng hộ mình bằng cách chia sẻ cho nhiều người biết. Vì viết truyện này mà mình bị mất nick face nên không thông báo trên face được nữa vì thế mọi người bấm theo dõi mình.để được thông báo mỗi khi ra chap mới.

Xin cảm ơn!