Fan Vợ - Bạn Đã Biết Chưa ?

Chương 74




Edit và beta: meomeoemlameo.

Ý Nhân và fan Kiều cật lực phản đối couple Tìm ngựa.

Ý Nhân: Không được, chèo thuyền là chết!

Fan Kiều: Không thấy Kiều Kiều nhà chúng tôi ghét bỏ nhà các người thế nào sao? 1235 nhà các người có đánh rơi nhịp nào không mà chậm hiểu thế?

Nhưng fan hai nhà không ngăn được các cư dân mạng hóng drama xem náo nhiệt không biết xoắn là gì. Couple Tìm ngựa dùng tốc độ bàn thờ lên top đứng đầu giữa đông đảo các hot search của chương trình. Rất nhiều người qua đường không rõ nguyên do click vào nhìn thấy, đều cười ha ha cuốn theo chiều gió, nhiệt độ không cách nào hạ xuống nổi.

Thịnh Kiều sống không còn gì luyến tiếc nhận được điện thoại của chú cún dẩy thuyền duy nhất cả cộng đồng mạng Lương Tiểu Đường, cô bé căm phẫn mắng to trong điện thoại: “Đứa nào hủy couple của em thì đều là hạng chó cún hết! Couple Tìm ngựa cái gì chứ? Rõ ràng là tìm mắng thì có! Thuyền Thắng Lợi của em nhất định không phục!”

Thịnh Kiều: “Từ từ…… Thuyền Thắng Lợi gì cơ?”

“Couple Thắng Lợi! Hoắc Hi Thịnh Kiều! Couple Thắng Lợi bất khả chiến bại!”

Thịnh Kiều: “???”

Em vụng trộm đặt tên couple từ bao giờ đấy???

(Couple Thắng Lợi có bính âm là Huò Shèng. Hoắc Hi Thịnh Kiều có bính âm là Huò Xī Shèng Qiáo. Đây là hiện tượng đồng âm khác nghĩa.)

Lương Tiểu Đường: “Không được, em phải lập một cái clone, cần phải chèo Thuyền Thắng Lợi an toàn chứng thực! Phải cho chúng nó nhìn thấy thế nào là couple vương đạo chính chủ tự tay phát đường!”

Thịnh Kiều: “Em có bản lĩnh thì đi mà dùng tài khoản fansite Đám Mây mà up ấy.”

Lương Tiểu Đường: “………… Cái đấy…… Cái đấy thì em vẫn không dám.”

Aizz.

Tiếp theo là Nhạc Tiếu, trong giọng nói của cô ấy hàm chứa sự vui vẻ khôn xiết: “Kiều Kiều, hâm mộ cậu ghê, còn được ghép thuyền với anh Tuyển Ý cơ đấy!”

Lại đây lại đây lại đây, cho cậu hết, nhường cho cậu hết đó, cậu đi mà ghép.

Sau nữa là Chung Thâm, cậu chàng vui mừng nói: “Rốt cục em cũng nhảy xuống khỏi cái cây treo cổ Hoắc Hi kia rồi à?”

Thịnh Kiều: “Anh mới là cây treo cổ ấy.”

Chung Thâm: “Anh treo cái con kẹc em ấy!”

Thịnh Kiều: “……”

Ai cũng như ai thế này!!!

Cô đồng chí nhỏ Thịnh Kiều lo âu bất an chờ mãi chờ mãi, mà vẫn chưa chờ được cuộc gọi hỏi tội của idol. Đây chẳng lẽ là sự im lặng trước bão tố? Hay là idol không để ý cô bị ghép cặp với ai cả? Dù là tình huống nào thì cũng đau khổ lắm hức hức.

Hay lẽ nào, idol đang đợi cô chủ động nhận sai?

Điện thoại thì không dám gọi qua, nhắn tin có vẻ không đủ chân thành, cô đồng chí nhỏ Thịnh trái lo phải nghĩ, quyết định viết một bản kiểm điểm không dưới 800 chữ!

Cô nói viết là viết liền, một giờ sau một bản kiểm điểm giọng điệu chân thành tình cảm phong phú đã ra lò.

Cô chụp ảnh, gửi sang Wechat của Hoắc Hi.

Hoắc Hi vừa bước ra khỏi phòng thu âm, nhìn thấy hình ảnh trên khung chat, click vào thì thấy: “………………”

Một lát sau, Thịnh Kiều liền nhận được điện thoại của anh, cô nhỏ giọng lo lắng hỏi: “Hoắc Hi, anh xem bản kiểm điểm của em chưa ạ?”

Hoắc Hi: “Xem rồi.”

Thịnh Kiều: “Vậy anh…… Cảm thấy thế nào ạ?”

Hoắc Hi: “Chữ em đẹp nhỉ.”

Thịnh Kiều: “???”

Hức.

Cô khóc chít chít: “Hoắc Hi, em bị bắt buộc đó, em không muốn bị ghép cặp với anh ta chút nào đâu!”

Hoắc Hi: “Vậy em muốn ghép cặp với ai?”

Thịnh Kiều: “Chẳng muốn ghép cặp với ai cả!” Cô còn thề son sắt bảo đảm, “Em nhất định giữ mình trong sạch thủ thân như ngọc rời xa tai tiếng couple!”

Hoắc Hi: “…………”

Cô ấy lúc nào cũng có cách khiến người khác tức ngực đau tim.

Sau một lúc lâu, cô nhỏ giọng hỏi: “Vậy Hoắc Hi, anh còn giận không ạ?”

Hoắc Hi: “…………”

Thôi, không thể ép cô ấy quá đáng được.

Anh lạnh giọng nói: “Không giận.”

Cách điện thoại anh vẫn có thể cảm giác được cô thở hắt một hơi thật dài ở đầu bên kia, lại hớn hở nói với anh: “Hoắc Hi, tối nay em sẽ lên sân khấu biểu diễn đấy ạ.”

Anh ngồi trên xe, vẫy tay ý bảo tài xế lái xe, cười nhẹ hỏi: “Biểu diễn cái gì?”

“Vòng bán kết của “Thiếu niên ánh sao” đó, cố vấn hợp tác với tuyển thủ biểu diễn ạ.”

“Vậy em nhảy hay hát?”

“Em đánh trống Jazz ạ!”

Anh mỉm cười: “Ồ? Em còn biết đánh trống Jazz à?”

“Em học ba năm lận đó.”

“Ừa, lợi hại quá.”

Nghe thấy anh khích lệ, cô vui vẻ khôn xiết, không nhịn được muốn chia sẻ hết tất cả cho anh ngay, “Lúc tuyển thủ chọn cố vấn á, em còn lo mãi là họ không chọn em. Kết quả bạn số 9 đầu tiên đã chọn em rồi!”

“Số 9?”

“Chính là tuyển thủ số 9 đó ạ, em lười nhớ tên lắm. Vốn dĩ tổ chương trình định để em song ca với bạn ấy, em cũng tập thử rồi, nhưng ca khúc bạn ấy viết khó quá, em hoàn toàn không theo kịp được.”

“Cho nên em liền nói em sẽ chơi trống Jazz?”

“Là đạo diễn hỏi em có biết nhạc cụ gì không, họ định để em đàn piano, nhưng em chỉ biết chơi bài Bayer vỡ lòng thôi, sau đó em liền nói em đã từng học trống Jazz ba năm, họ bảo em đánh một đoạn ở hiện trường.”

Sau đó cô khiến tất cả những người có mặt kinh sợ. Cũng trùng hợp là số 9 vốn dĩ định hát rock and roll, quả thực là cặp đôi hoàn hảo.

Mấy ngày nay hai người vẫn tập luyện suốt với nhau, nhưng rốt cuộc là lần đầu lên sân khấu live stream, cô vẫn hơi lo lắng, nhỏ giọng nói: “Em lo mình sẽ mắc lỗi, liên lụy tới tuyển thủ.”

“Không đâu.” Anh thấp giọng trấn an, “Công việc nào em cũng hoàn thành rất tốt, lần này cũng sẽ như vậy thôi.”

Cô hơi vui vẻ, “Hoắc Hi, anh sẽ xem chứ ạ?”

Anh cười cười: “Ừ, cho nên em phải biểu hiện thật tốt nhé.”

“Dạ!”

……

Sau khi ăn bữa trưa, Phương Bạch và Đinh Giản liền tới đón cô tới hiện trường ghi hình của “Thiếu niên ánh sao”. Bởi vì buổi chiều còn phải diễn tập, các cố vấn của tuyển thủ đều đến đầu tiên.

Thịnh Kiều chào hỏi mọi người xong liền đi tìm số 9 tập luyện củng cố mấy lần. So với tuyển thủ, cô còn lo lắng hơn, rốt cuộc ba người còn lại đều là chuyên gia, nhất định có thể ghi thêm điểm cho thí sinh, còn cô không làm giảm điểm của số 9 đã phải cám ơn trời đất rồi.

Tập luyện xong xuôi, họ lại lên sân khấu tổng duyệt, đèn sân khấu dạo qua một lần, xác nhận không sai sót gì, lúc duyệt xong lòng bàn tay Thịnh Kiều đã đầm đìa mồ hôi.

Đạo diễn hiện trường lại gọi Thịnh Kiều lên, điều chỉnh cho cô một số cảm giác ống kính và cảm giác sân khấu, đã gần tới lúc live stream. Các cố vấn của tuyển thủ đều bắt đầu trang điểm. Chu Khản đã chuẩn bị tốt từ lâu, tối nay cô được phối một chiếc áo khoác da đen với đôi bốt cao có đinh tán, trang điểm kiểu mắt khói, quả thực ngầu không ai sánh được.

Đinh Giản ôm tim nói: “Chị muốn cong!”

Người xem cũng không biết nội dung biểu diễn tối nay, nhìn thấy tạo hình mới mẻ hoàn toàn của Thịnh Kiều, người thích thì khen đẹp, kẻ ghét thì mắng cô cố tình làm màu để thu hút sự chú ý.


Live stream bắt đầu, rating của “Thiếu niên ánh sao” từ khi phát sóng tới nay vẫn luôn rất ổn định, đến vòng bán kết thì lượng người xem nhảy vọt như chưa từng thấy, phần kết hợp giữa cố vấn và tuyển thủ mà vạn chúng chờ mong cuối cùng cũng mở màn.

Mãi trước khi Thịnh Kiều lên đài, người xem đều cho rằng số 9 lựa chọn cô là vì nhiệt độ và tai tiếng dạo này của cô, ít nhiều đều hơi chê cười Thịnh Kiều và bản thân tuyển thủ số 9, giữa fan của các tuyển thủ đều không hề che giấu sự mỉa mai.

Cũng may số 9 là một thanh niên chơi nhạc rock and roll, rất thích làm theo ý mình, dường như hoàn toàn không care những chuyện kia. Khi ở hậu trường đợi lên sân khấu, cậu còn cổ vũ Thịnh Kiều: “Cô Tiểu Kiều, đừng lo lắng, màn hợp tác của chúng ta nhất định sẽ bùng nổ cả trường quay.”

Thịnh Kiều còn đang lo lắng xoa tay.

Đạo diễn nhắc nhở họ trong tai nghe còn năm phút để chuẩn bị lên đài.

Thịnh Kiều nghe thấy tiếng vỗ tay và hoan hô bên ngoài mà lo lắng đến độ không thở nổi. Đang hít sâu mấy lần tự điều chỉnh thì tấm rèm trong hậu trường bị xốc lên, có người cúi đầu đi vào.

Anh mặc tuyền một màu đen, đội mũ đeo khẩu trang, lúc chợt tiến vào còn dọa số 9 nhảy dựng. Thịnh Kiều còn đang hít sâu, nhìn thấy anh, suýt thì nghẹn cả thở.

Anh chụp lên đầu cô một chút: “Sao em lại nín thở?”

Thịnh Kiều trừng mắt, không biết là khiếp sợ hay là lo lắng: “Anh…… Anh…… Sao anh lại tới đây?”

Số 9 hỏi: “Cô Tiểu Kiều, đây là ai ạ?”

Xung quanh nhiều người lắm mắt, anh không tháo khẩu trang và mũ ra, nhưng cô vẫn liếc mắt một cái là nhận ra anh ngay.

Anh rũ mắt, trong đôi mắt lộ ra bên ngoài hàm chứa ý cười dịu dàng, lại bị ánh đèn tăm tối che đậy, chỉ có thể nghe thấy giọng nói vẫn cứ lạnh nhạt: “Tới cổ vũ cho em đấy.”

Lần đầu em lên sân khấu, anh cũng muốn tận mắt tới xem.

Đạo diễn vội vã gọi: “Lên sân khấu lên sân khấu, Thịnh Kiều cô chú ý vị trí của cô một chút, đừng ngăn cản máy quay nhé.”

Anh khẽ cười một tiếng, xoa xoa đỉnh đầu cô: “Đừng sợ, đi đi, anh ở đây.”

Cô ngửa đầu nhìn anh, từ góc độ này, anh mặc kín như thế, thật ra cô chẳng nhìn thấy gì cả, nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy an tâm.

Cô gật gật đầu thật mạnh, sau đó xoay người tiến lên.

Tuyển thủ số 9 nghi hoặc liếc người kì quái này một cái, cũng không có thời gian nghĩ nhiều, vội lên sân khấu.

Người xem nhìn thấy số 9 lên sân khấu, liền biết Thịnh Kiều cũng sắp lên sân khấu. Nhưng mãi đến khi số 9 bắt đầu ca hát, trên sân khấu vẫn không có bóng dáng Thịnh Kiều. Anti fan trên sóng comment vội vã mỉa mai:

【 có thể cuối cùng lên sân khấu cúi chào một cái đấy, bình hoa thì biết gì mà giúp hát 】

【 số 9 đã làm sai chuyện gì mà lại muốn hợp tác với cô ta chứ 】

【 Đồ yêu tinh độc ác hại người hại mình 】

Đang mắng dở, số 9 đã hát xong khúc nhạc dạo, sân khấu bỗng nhiên đen kịt. Giữa một vùng tăm tối, chỉ nghe thấy tiếng nhịp trống dần dần sôi trào lên theo tiết tấu.

Một luồng sáng chiếu tới thang máy đang chậm rãi dâng lên, Thịnh Kiều tóc ngắn áo da ngồi trước dàn trống, ngầu không biên giới. Một màn trình diễn vui sướng tràn trề, làm bùng nổ cả trường quay trong ánh đèn sáng ngời.

Con gái biết đánh trống đẹp trai nhất không tiếp thu phản bác!

Cô chính là cục cưng ngầu nhất đêm nay!

Màn biểu diễn kết thúc, số 9 thành công thăng cấp.

Khi thang máy từ từ hạ xuống, Thịnh Kiều cong môi cười, vốn định tỏ vẻ ngầu lòi một tí, cô ném dùi trống lên giữa không trung, ai dè thang máy rung lên, người cô nghiêng đi một cái, dùi trống kia đập đánh bốp vào đầu cô.

Người xem đang thét chói tai: “???”

Thịnh Kiều: “…………”

Sóng comment: 【 ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha hô hô hơ hơ hề hề khặc khặc】

Sau khi xuống sân khấu, Thịnh Kiều vội vã định chạy về hậu trường tìm Hoắc Hi. Biểu hiện của cô tốt như vậy, cô rất muốn tới để được anh khen. Kết quả đạo diễn túm chặt lấy cô: “Cô chạy đi đâu đấy? Bên này mới là cửa vào, mau qua đi.”

Live stream còn chưa kết thúc.

Cô nhìn thoáng qua bóng người lắc lư trong hậu trường, chỉ có thể xoay người đi vào hiện trường ghi hình tiếp tục live stream.

40 phút sau, live stream mới hoàn toàn kết thúc.

Cô còn chưa kịp thay quần áo, đã lon ton chạy vào hậu trường tìm một vòng, quả nhiên Hoắc Hi đã không còn ở đây nữa. Cô hơi ủ rũ cụp đuôi, yếu ớt trở về, Đinh Giản gọi cô: “Kiều Kiều, di động của em vang kìa.”

Cuộc gọi báo là: Cục cưng của em.

Cô vội vã nhấc máy: “Hoắc Hi!”

Anh cũng đang cười trong ống nghe: “Đánh thật sự không tồi.”

Cô bật cười ngay, giọng nói ngọt ngào như mật: “Hoắc Hi, anh đang ở đâu ạ? Anh đi rồi ạ?”

“Anh ở gara.”

“Anh đang đợi em ạ?”

“Anh đang đợi em.”

Cô cảm giác trái tim mình tan chảy, nhẹ nhàng hỏi: “Hoắc Hi, anh đưa em về nhà được không ạ?”

Sau một lúc lâu, cô nghe thấy anh thấp giọng nói: “Được.”