Khi Chiêu Nhiên giới thiệu với Úc Ngạn về người anh thứ ba Nhật Ngự Khô của mình, anh đã miêu tả Nhật Ngự Khô là “dị thể cỏ mục nát, hay còn được gọi là Tổ Đom Đóm, có thể tạo ra vô số đom đóm xanh.”
Tương tự như Mẹ Băng Biển Cực Gojila có thể sinh ra vô số sứa nhỏ hay Hoa Hồng Thủy Tinh có thể nở ra nhiều bông hoa, Úc Ngạn hợp lý cho rằng Nhật Ngự Khô cũng là một đống cỏ mục nát, những con đom đóm xanh bay lượn là con cái được sinh ra từ người hắn, được cử đến để hỗ trợ mình.
Thì ra Chung Ý Thâm cũng đã biết về gia tộc Nhật Ngự, chứng tỏ cậu ta rất quen thuộc với Thế giới Mới.
Những con đom đóm xanh trôi nổi trong không trung, lặng lẽ quan sát từng hành động của Úc Ngạn, chứng kiến hết những hành vi tàn bạo và điên rồ của y, mọi khiếm khuyết trong nhân cách lộ rõ, y không chỉ thiếu một mắt trái mà cả tâm hồn cũng thiếu sót, thiếu thốn tình yêu thương trong thời thơ ấu đã bị bóng tối lấp đầy, y đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất, từ một tờ giấy trắng trở thành một mảnh giấy rách nát chằng chịt lỗ hở, dù có vá víu thế nào cũng chỉ là giả dối bề ngoài, không có tác dụng gì.
Liệu em trai có biết trong tâm hồn của con người nhỏ bé mà mình yêu quý lại ẩn chứa một con quỷ hay không?
Chung Ý Thâm nắm chặt cổ tay Úc Ngạn, tay trái giữ chặt tay phải của y đang cầm dùi phá giáp, mắt hơi cụp xuống, nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh lẽo của Úc Ngạn, cậu ta dần dần tiếp cận, quan sát kỹ gương mặt thiếu niên này, trông chỉ khoảng mười tám tuổi, đôi môi mỏng nhợt nhạt lạnh lẽo.
“Cậu thực sự dám nhấn không?” Chung Ý Thâm liếc nhìn chiếc điều khiển kích nổ trong tay y, hơi cúi đầu, “Theo tôi biết, phong cách của cựu tổ trưởng tổ trật tự khẩn cấp không giống cậu, không quá cấp tiến.”
Khóe môi Úc Ngạn bất ngờ nhếch lên, biểu cảm bỗng thêm chút ấm áp, đôi mắt vừa rồi còn tràn đầy căm hận nay trở nên linh hoạt, đầy sức sống.
“Anh ấy quá cao thượng, tôi không học nổi.” Úc Ngạn nghiêng đầu, để lộ nửa cổ dưới cổ áo, gần xương quai xanh là một vết thương đỏ tươi, vết thương kỳ lạ này mãi vẫn chưa lành.
Chiêu Nhiên đã từng hôn vào đây để lại dấu vết mờ nhạt, xa nhau đã nhiều ngày thỉnh thoảng y lại dùng móng tay để khắc sâu dấu vết của nụ hôn đó, vết thương kết vảy ngứa ngáy nên khi tinh thần căng thẳng y không thể ngừng gãi, tạo thành một vết sẹo hoại tử.
“Cậu thực sự dám nhấn không?” Chung Ý Thâm bất ngờ lách qua hất tay Úc Ngạn ra, rút trong túi ra một quả bom bi thép kẹp vào giữa các ngón tay, khoảng cách giữa hai người đều nằm trong phạm vi vụ nổ, bản thân Úc Ngạn cũng không thể thoát được.
Cảnh sát Diệp vẫy tay ra lệnh: “Ngăn họ lại.”
Nhưng con cá voi sát thủ lơ lửng trên cao vẫn luôn theo dõi mọi động tĩnh của những người khác, nó nhanh chóng lao xuống, dùng cơ thể nặng nề ngăn cản cảnh sát Demon và Phượng Hí đang vội vã cứu Úc Ngạn ở khoảng mười mét.
Cảnh sát đặc biệt đã vào vị trí, cầm súng nhanh chóng vào Golden Hall tạo thành vòng vây, các tay súng bắn tỉa đã vào vị trí.
Có điều viên đạn dị động sau khi giảm tốc qua lớp không khí ngưng tụ thành nước đã không còn gây nguy hiểm gì khi bắn vào lớp da dày của cá voi sát thủ, hơn nữa còn có Chung Ý Thâm sử dụng dị hạch đèn lồng để chia sẻ bớt tổn thương cho em gái mình.
Thanh máu của cá voi sát thủ vẫn giữ nguyên ở mức hai phần ba, không những không giảm mà còn có dấu hiệu hồi phục.
Cá voi sát thủ bay lượn trong không trung tạo ra một khu vực an toàn cho anh trai mình, bọt khí nó tạo ra che khuất tầm nhìn khiến các tay súng bắn tỉa không thể ngắm bắn chính xác.
“Cậu đang câu giờ sao?” Chung Ý Thâm cuối cùng cũng lộ ra vẻ hung ác, Úc Ngạn giật áo choàng lễ phục tránh đi, hoa văn đồng hồ trên tà áo xoay chuyển từng giây, thời gian cooldown của dơi ma quái chỉ còn hai phút mười một giây, không ngờ lại bị đối phương phát hiện.
Chung Ý Thâm vào thế võ sĩ quyền Anh, tốc độ ra đòn của cậu ta nhanh đến kinh ngạc, Úc Ngạn chỉ vừa né được vài chiêu đã nhận ngay một đấm vào bụng, cơn đau như ruột gan bị xoắn lại bùng phát từ dạ dày.
Kỹ thuật chiến đấu của cậu ta thực sự quá mạnh, thậm chí Úc Ngạn không nghĩ đến việc thay đổi dị hạch – chiếm được quyền Vua, mặc dù chiếm được quyền vua cường hóa khả năng chiến đấu nhưng đồng thời cũng tiêu hao gấp đôi thể lực, Úc Ngạn giữ vẫn tinh thần tập trung phán đoán thanh máu của Chung Ý Thâm, thanh máu này lên tới mười lăm vạch dày hơn cả chị Tiểu Lan, dù đã có tổn hao một phần nhưng vẫn còn hai phần ba.
Hơn nữa viền thanh máu của Chung Ý Thâm màu hồng, nghĩa là nó có hiệu quả giảm sát thương, không phải khiên bảo vệ nên dùi phá giáp không thể khắc chế được cậu ta.
Nhìn lại thanh máu của mình, đầy chỉ có ba vạch, đã mất một nửa rồi.
Về thể lực, y hoàn toàn không thể so với cậu Chung đã rèn luyện khắc khổ nhiều năm.
Con rắn đen quấn quanh cây gậy quý ông cựa quậy nhưng bị Úc Ngạn ấn đầu xuống.
Chung Ý Thâm dựa vào kỹ thuật chiến đấu và lợi thế thân hình áp đảo Úc Ngạn xuống các phím đàn, một tay bóp cổ Úc Ngạn ép y lên những dây kim loại trang trí trên thân đàn, dây thép sắc như dao cắt vào sau gáy Úc Ngạn, máu chảy đẫm các phím đàn.
Trong lúc vật lộn, Úc Ngạn nhìn thấy hoa văn ánh xanh trên cổ họng của Chung Ý Thâm, đồ đằng dạng dòng nước, thuộc cùng một loại với dấu ấn mặt trời mà Chiêu Nhiên để lại trên người y.
Chung Ý Thâm siết chặt năm ngón tay, cổ Úc Ngạn đau nhói, khó thở, y cúi đầu đập mạnh vào trán Chung Ý Thâm, buộc cậu ta phải thả bàn tay đang khoá chặt cổ của mình ra.
“Xùy…” Chung Ý Thâm đau đớn nhưng vẫn đè Úc Ngạn xuống quần nhau trên phím đàn, tiếng ống âm thanh kêu vang, cả đại sảnh hỗn loạn.
“Úc Ngạn, cậu cũng thích xem pháo hoa sao, tôi mời cậu xem một màn lớn.” Chung Ý Thâm nghiến răng cười lạnh, rút ra một chiếc điều khiển kích nổ sáng đỏ trong áo sơ mi, giống hệt cái trong tay Úc Ngạn.
“Tiểu Quỷ! Đoạt điều khiển!” Úc Ngạn vùng vẫy gọi to Quỷ Huỷ Nha, y đã sớm lường trước Chung Ý Thâm vui vẻ giao ra điều khiển chắc chắn có vấn đề, nhưng không ngờ cậu ta dám vẫn kích nổ dù em gái mình đã nuốt phải bom.
Con rắn đen bò xuổng khỏi gậy quý ông, trườn theo cánh tay Chung Ý Thâm rồi cắn vào hổ khẩu tay phải cậu ta.
Răng độc đâm xuyên qua da, cơn đau bất ngờ làm Chung Ý Thâm thả tay nhưng nút kích nổ đã được bấm ngay khoảnh khắc nó rời tay
Trước mắt Úc Ngạn lóe lên một loạt tia lửa rực rỡ.
Khi ngọn lửa bùng lên, thời gian cooldown của Dơi ma quái chỉ còn ba giây.
Ngọn lửa trên ngực Chung Ý Thâm bắt đầu lan ra, cậu ta ép sát vào Úc Ngạn, nở một nụ cười đắc thắng mưu đồ.
Khoảng cách này, Úc Ngạn không thể thoát khỏi.
Một luồng sáng xanh lạnh lẽo ở bên cạnh bay vào, những con đom đóm xanh bay vào làn sóng nổ, lập tức hóa thành hình dáng của một thanh niên mặt lạnh, đứng chắn trước mặt Úc Ngạn.
Không phải là mơ, y nhìn rất rõ thanh niên hóa thành từ đom đóm xanh mang theo một con dao găm bên hông, mặt không cảm xúc, mái tóc ngắn bồng bềnh pha lẫn vài sợi phát sáng, đeo khuyên tai và vòng cổ, trên cơ thể trần trụi lộ ra những hoa văn ma thuật phát sáng màu xanh.
Hình dáng Nhật Ngự Khô chỉ cản đòn nổ trong ba giây, nhưng đủ thời gian cooldown kết thúc, Úc Ngạn vung áo choàng hóa thành Dơi Ma quái, bay tán loạn ra khỏi ngọn lửa bùng nổ.
Toàn bộ Golden Hall chao đảo dữ dội, sóng xung kích từ bom dị hoá làm gãy đổ toàn bộ các cột chịu lực, các mảnh thép và đá vụn của ống âm bắn ra như mưa rơi xuống.
Tiểu Quỷ có bùa bảo hộ sông băng bảo vệ, quấn quanh người Phượng Hí, bùa hộ mệnh sông băng chắn được sóng xung kích của vụ nổ, các cảnh sát đặc biệt nằm rạp xuống để tránh nhưng cảnh sát Diệp ở gần nguồn nổ nhất, dù nằm rạp xuống kịp thời cũng không đủ vật chắn, trong giây phút nguy cấp, cảnh sát Demon quay người áp vào người cô, trên lưng mọc ra đôi cánh quỷ tàn phá đen kịt, mái tóc vàng chuyển thành trắng, con ngươi phủ kín lòng trắng, cơ thể kéo dài, tay chân trở nên dài gầy, trên cổ xuất hiện chiếc vòng cổ màu đen với biểu tượng Tháp Nghiêng bằng kim loại treo ở phía trước.
Các dầm chịu lực của Golden Hall đổ sập, tất cả kính đều bị vỡ vụn, ngọn lửa dữ dội leo lên rèm và màn cửa tua rua, khói đen bốc lên khỏi đỉnh mái vòm sụp đổ.
Chung Ý Thâm và cá voi sát thủ đã hoàn toàn biến mất, dựa vào hiệu quả miễn sát thương của đèn lồng, họ chia sẻ thương tổn cho nhau để cá voi sát thủ chịu gánh chịu phần sát thương lớn nhất, còn phần sát thương mà Chung Ý Thâm chịu đựng cũng được giảm một nửa, không hổ danh là dị hạch vàng cấp một loại dị hóa, Đèn biển sâu.
Tại vài góc của thành phố cũng bốc lên khói đen hòa quyện với ánh sáng của mặt trời và những đám mây tụ lại, những quả bom chưa được phát hiện cũng đã bị kích nổ, có lẽ đội chuyên gia gỡ bom đã gặp phải sự cố trong quá trình tháo dỡ.
Dơi ma quái hỗn loạn hợp lại thành thân thể Úc Ngạn trong đống đổ nát chìm trong biển lửa, y lạnh lùng nhìn về phía những đám khói đen ở chân trời phía xa, cầm bộ đàm lên môi: “Các tiểu đội báo cáo tình hình thương vong.”
*
Thành phố Ân Hy lúc đêm khuya, ánh trăng như băng.
Phố Thập Nguyên đối diện cánh cửa thông qua mà Đức Mẹ Tường Vi đã mở ra, cửa hàng bị hư hỏng nặng, gạch vụn rơi rụng khắp nơi chỉ có thể thấy một phần biển hiệu số nhà từ cánh cửa sập, số 67.
Chiếc đèn đường duy nhất còn sáng trên phố Thập Nguyên nằm ngay trước cửa hàng số 67, ánh sáng vàng nhạt chiếu xuống một vùng nhỏ.
Dưới chân cột đèn có một đống gì đó.
Một đống xương trắng, phần thân ở trung tâm, xung quanh mọc đầu những cánh tay dài đầy sức sống, quái vật xương trắng co cụm nằm ngay dưới ánh đèn đường, lặng lẽ ôm lấy thân mình bằng nhiều cánh tay dài.
Trước mặt quái vật khổng lồ, trên mặt đường nhựa bị hư hại đặt một chiếc điện thoại di động, so với tay của quái vật thì nó trông giống như một hộp diêm nhỏ.
Màn hình điện thoại vẫn sáng nếu không thao tác thì một lát nữa màn hình sẽ tự động tắt. Quái vật xương trắng kiên nhẫn dùng đầu ngón tay xương chọc chạm vào màn hình đen để làm sáng lại.
Ngay bên cạnh đèn đường là cánh cửa Đức Mẹ Tường Vi đã mở.
Bầu trời bên trong cánh cửa có màu xanh đậm, những vòng sao sáng chói lơ lửng, thực vật của thế giới mới đang mọc hoang dã gần ranh giới.
Một con rùa cạn dị thể kém thông minh đang tìm kiếm thức ăn giữa thảm thực vật, vô tình bò ra khỏi ranh giới cánh cửa tiến lên con đường nhựa, nó ngơ ngác nhìn vùng đất xa lạ xung quanh.
Quái vật xương trắng uốn éo cơ thể, chú ý đến cái vỏ rùa di chuyển trên mặt đất, vươn ra một cánh tay dài, nhẹ nhàng nhấc chiếc vỏ rùa lên giữa ngón tay cái và ngón trỏ rồi đặt nó lại vào trong cửa, giúp nó quay đầu lại đúng hướng, đầu ngón tay búng nhẹ, con rùa bị bắn ngược lại như một quả bóng.
“Ùng ục. (Cười)”
Quái vật xương trắng trở lại dưới cột đèn đường, nằm sấp xuống đất, nhiều cánh tay chậm rãi cuộn thân lại, tiếp tục chơi điện thoại.
Những con chim dị thể nhỏ và chuột cây nghịch ngợm trong cửa thích chạy ra ngoài để khám phá, chúng nhảy lên nhảy xuống thân quái vật xương trắng để vui đùa, thậm chí có một cặp chim nhỏ còn làm tổ trên đầu quái vật, ấp hai quả trứng bên trong, trong mắt những con chim dị thể có trí tuệ thấp, đống xương trắng này rất ấm áp và rất thích hợp để ấp trứng.
Mặt đất bên trong cánh cửa rung chuyển, mùi biển tanh xộc vào theo gió. Tiếng sóng biển dâng trào vang vọng trong không trung chẳng hiểu lý do, từ trường của thủy triều thay đổi, vòng sao quay quanh trở nên hỗn loạn và mất kiểm soát.
Một đồ đằng dòng nước màu xanh xuất hiện trên không trung, những hoa văn sóng lượn dâng trào.
Quái vật xương trắng cảm nhận được luồng hơi thở mạnh mẽ đang ập đến, anh chậm chầm đứng dậy, nhìn về phía cánh cửa đang mở.
Từ hơi thở đầy thù địch, quái vật xương trắng hiểu kẻ đến không có ý tốt. Thế là giơ một tay dài lên, nhẹ nhàng nâng tổ chim trên đầu, thực hiện một động tác chào đầy lười biếng với người bạn chưa xuất hiện.
“Ùng ục. (Tiếng kêu khiêu khích)”