“Lại đếm đến ba, chỉ có trẻ con mới bị anh dọa thôi.” Chiêu Nhiên mỉm cười, lén ra hiệu cho Úc Ngạn nhanh chóng thoát khỏi hoa mộng.
Nhưng Úc Ngạn vẫn kiên quyết đứng yên, chưa từng có ý định bỏ chạy.
Sự dũng cảm như lấy trứng chọi đá này khiến Bất Hóa Xuyên cuối cùng cũng chịu quay người nhìn thẳng y, cả người Bất Hóa Xuyên mang vẻ bán trong suốt có kết cấu như tinh thể, mái tóc dài bồng bềnh như những khối tinh thể kết tụ, chiếc lưới chuông vàng đung đưa trước ngực, hắn bước về phía bờ, tiếng chuông nhẹ nhàng vang lên theo từng bước chân, đôi chân trần đặt lên mặt nước, nước đóng băng tạo lối đi cho hắn.
Hàng chục bóng đen tay quỷ vươn lên khỏi mặt nước, nắm lấy cổ chân bán trong suốt của hắn, Chiêu Nhiên đang cố níu kéo bước chân của Bất Hóa Xuyên.
Nhưng ánh mắt lạnh lùng của hắn như lưỡi dao, ngoái nhìn cảnh cáo Chiêu Nhiên: “Cậu ta dư sức đánh anh mà, không phải à?”
“Nghe em giải thích, anh.” Chiêu Nhiên thay đổi thái độ kiêu ngạo láo xược vừa rồi, kéo lê thân mình đầy dây leo thủy tinh tiến lên, dù bị gai nhọn đâm vào da cũng không màng, “Cho em chút thời gian, em sẽ dạy dỗ em ấy tử tế, em ấy chỉ là một đứa trẻ loài người, anh không thể yêu cầu em ấy mạnh ngay được.”
“Hừ.”
Những dây leo hoa hồng thủy tinh quấn quanh người càng ngày càng chặt, Chiêu Nhiên không ngừng giãy giụa, cúi đầu, mái tóc dài rối bù che khuất đôi mắt.
“Em đã từng chặt đứt em ấy thành mảnh nhỏ một lần trên du thuyền Muse. Chúng ta sống cùng nhau lâu như vậy, đừng để em hận anh.”
Mục đích Chiêu Nhiên lên du thuyền là để giúp gia tộc cướp lấy loại thuốc Phương Tín mang đến, bị ám hại trọng thương rồi hóa kén cũng vì hy sinh cho gia tộc, anh nhắc nhở anh trai nhìn vào công tội của mình mà đừng làm khó Úc Ngạn.
Bước chân Bất Hóa Xuyên hơi chậm lại rồi tiếp tục bước đi, những bàn tay quỷ trên mắt cá chân bị kéo đứt.
Úc Ngạn đối mặt với áp lực ngày càng lớn, cắn răng chịu đựng không lùi bước, lòng bàn tay nắm chặt dùi phá giáp rịn mồ hôi lạnh.
Điều y sắp đối mặt không phải là câu nói nhẹ nhàng “Cho cậu năm trăm vạn, rời xa em trai tôi,” mà là một trận đấu thật sự.
Nếu Chiêu Nhiên có thể dựa vào hoa hồng thủy tinh mọc gần Úc Ngạn để xác định y đến thông qua hoa mộng, thì Bất Hóa Xuyên chắc chắn cũng sẽ nhìn thấu điều này, từ đó phát hiện hoa hồng thủy tinh đang có xu hướng giúp đỡ Úc Ngạn, vì vậy rất có thể hắn sẽ không nương tay, dùng cách dễ dàng nghiền nát lòng tự trọng của thiếu niên loài người không biết trời cao đất dày, để chứng minh với hoa hồng thủy tinh và Xá Xá Già rằng Úc Ngạn không đáng để họ tin tưởng.
Bất Hóa Xuyên bước lên bờ, tấn công trước, trong cơ thể bùng ra một làn sương mù, trong sương ngưng tụ vô số giọt nước nhỏ, kết lại thành một màn chắn tinh thể từ trên trời rơi xuống, nặng nề đập vào lớp đất băng phía sau Úc Ngạn, cắt đứt đường lui của y.
Nhìn thấy một bức tường băng khác sắp sửa rơi xuống, Úc Ngạn sẽ sớm bị nhốt trong mê cung do các bức tường băng liên tiếp tạo nên, y không thể ngồi chờ chết, nhảy vọt lên, hai tay bám vào mép tường băng, mắt trái gắn hạch quái dị – Dơi ma quái bạc cấp một phát sáng, cơ thể Úc Ngạn ngay lập tức biến thành một đàn dơi bay tán loạn, khi bức tường băng cuối cùng rơi xuống để phong tỏa đỉnh, y đã bay ra ngoài qua khe hở.
Khả năng của Nhật Ngự Bất Hóa Xuyên chủ yếu ngăn chặn di chuyển, có thể nhanh chóng tạo ra vật liệu tinh thể, một khi bị tinh thể bao vây, các khe hở tinh thể sẽ hòa làm một, nhốt mục tiêu thành một khối hổ phách sống, cuối cùng ngạt thở mà chết.
Có điều Úc Ngạn rất linh hoạt, đối phó với những dị thể không có khả năng gây sát thương trực tiếp như Bất Hóa Xuyên và Cáp Bạch, y vẫn còn cơ hội kéo dài thời gian.
Đàn dơi bay loạn trong hang băng, dưới ánh sáng khúc xạ của vòng sao, những bóng đen nhỏ bé và nhanh nhẹn bay vòng quanh Bất Hóa Xuyên, vẻ lạnh lùng của hắn trở nên cảnh giác hơn, lập tức xoay người, ngưng tụ thành một chuỗi băng nhọn nơi lòng bàn tay rồi đâm thẳng vào vị trí của đàn dơi.
Hắn nghĩ Úc Ngạn không thể đánh trực diện nên chắc chắn sẽ tấn công từ phía sau, vì vậy hắn trực tiếp tấn công phía sau, định nhanh chóng kết thúc trò hề này.
Nhưng đó là phản ứng tự nhiên của những người có chút kinh nghiệm chiến đấu, Úc Ngạn chỉ cần đặt mình vào vị trí của đối phương để suy nghĩ sẽ đoán được một kẻ tự tin tuyệt đối vào sức mạnh của mình sẽ muốn kiểm soát đối phương như thế nào.
Những mũi băng lao tới, chừng mười con dơi bị lưỡi băng sắc nhọn đâm trúng, trực tiếp ghim xuống mặt đất.
Ánh mắt khinh miệt của Bất Hóa Xuyên như nói quả nhiên là vậy.
Nhưng Úc Ngạn không hiện hình ở đó, mà ngoài dự đoán xuất hiện ngay trước mặt Bất Hóa Xuyên, vừa rồi y lợi dụng cơ chế dơi ma quái bị đánh trúng không làm tổn thương bản thể để lừa Bất Hóa Xuyên dùng hết băng nhọn trong tay.
Việc tái tạo băng nhũ lần nữa cần một khoảng thời gian, Úc Ngạn tận dụng cơ hội phát động tấn công, lao nhanh vào mặt đối phương, dùng dùi phá giáp cắt một đường bên cổ hắn.
Không ngờ cơ thể tinh thể của Bất Hóa Xuyên lại cứng rắn đến vậy, ngay cả vũ khí dị động cũng không thể để lại vết xước trên bề mặt.
Úc Ngạn thấy tình thế không ổn lập tức rút lui, sau khi tiếp đất lại nhảy lên, dùng nửa bên trái cơ thể làm trục, xoay người đá bay, chân trái như một chiếc roi vừa khéo đá trúng cổ tay trái của Bất Hóa Xuyên đang tích tụ băng nhũ.
Động tác liền mạch nhanh như chớp, tựa như đã được luyện tập hàng ngàn lần.
Trí nhớ cơ bắp hình thành qua thời gian dài cuối cùng đã thức tỉnh trong đầu Úc Ngạn, sức mạnh và quyết tâm của Tiểu Ngạn được tái hiện trên Úc Ngạn hiện tại, khiến cả Chiêu Nhiên cũng phải chăm chú quan sát, lạc vào những hồi ức xưa cũ.
Tư thế tấn công quen thuộc phản chiếu trong đôi mắt tinh thể vô hồn của Bất Hóa Xuyên, hắn vẫn nhớ khi dạy Chiêu Nhiên thử sử dụng cơ thể người, mình ngồi bên bờ không động đậy, lạnh lùng quan sát đứa trẻ mới có được thân xác con người vung vẩy đôi tay đôi chân non nớt, những thời khắc yên bình thoáng qua, và rồi đứa trẻ được cưng chiều ngày nào giờ cũng bắt đầu chia sẻ gánh nặng với gia tộc, toàn thân đầy thương tích quỳ trên đá ngầm xin lỗi vì những sai sót của mình.
Tay trái của Bất Hóa Xuyên lập tức vỡ thành từng mảnh, tạo thành một mặt cắt tinh thể phẳng ở cổ tay.
Úc Ngạn đã sớm nhận ra Bất Hóa Xuyên cũng thuận tay trái như Chiêu Nhiên, vì vậy y ngăn chặn tốc độ tạo băng nhọn của hắn trước, sau đó tấn công từ phía bên phải để khiến hắn trở tay không kịp.
Úc Ngạn biến thành bầy dơi ma quái lần nữa, tụ lại trên đầu Bất Hóa Xuyên, y nhấc chân cong gối quặp lấy gáy hắn, chiếc băng găng tay anh hùng cuốn quanh đôi tay tăng cường sức mạnh cho y, cả người Úc Ngạn cuốn chặt lấy Bất Hóa Xuyên như một con rắn, nếu dùi phá giáp không thể cắt qua cơ thể tinh thể cứng rắn của hắn, vậy thì phá vỡ bằng sức mạnh, khiến hắn gãy đôi.
Bất Hóa Xuyên bị ép phải cúi người xuống, lưng tinh thể nứt ra những vết rạn nhỏ, hai tay Úc Ngạn nắm chặt dùi phá giáp, đâm mạnh vào khe nứt rồi cạy lên.
Chỉ nghe thấy tiếng tinh thể nứt giòn tan, Bất Hóa Xuyên bị gãy thành đôi, phần gãy sắc bén nhẵn nhụi.
Lớp giáp bảo vệ màu xanh lam bên ngoài thanh máu trên đầu Bất Hóa Xuyên vỡ tung, máu giảm xuống còn hai phần ba.
Hắn chống tay xuống đất, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Úc Ngạn, trong giọng nói không còn khinh miệt, chỉ lạnh lùng nói: “Cậu có chút thông minh, có hy vọng khế ước vài dị thể cấp vàng bình thường, vươn lên vị trí cao.”
Nhưng ẩn ý là sức mạnh của Úc Ngạn chỉ đến mức đó.
Mặt cắt tinh thể tập trung lại rồi phục hồi như cũ, Bất Hóa Xuyên mọc lại nửa dưới cơ thể đứng dậy, đáng sợ hơn là phần nửa dưới bị cạy đứt cũng mọc lại từ phần eo, trở lại như lúc ban đầu.
Bất Hóa Xuyên chia thành hai, như một con giun đất bị chặt thành nhiều đoạn rồi phục hồi thành nhiều cá thể.
Úc Ngạn bị khả năng bất tử của hắn làm giật lùi hai bước, hơi thở dồn dập vì căng thẳng.
Chiêu Nhiên kịp thời nhắc nhở: “Đủ rồi! Đối phó với một đứa trẻ loài người mà cũng phải dùng đến tuyệt chiêu sao? Anh mất mặt thật đấy.”
Những khối tinh thể lớn rơi xuống làm rung chuyển cả hang băng, Tiểu Nhị trốn trong khe núi không dám ló đầu ra, cẩn thận ôm lấy máy phân tích lưu trữ hạch đang phát ra tiếng ồn, lén lút quan sát trận chiến ác liệt bên ngoài.
Bất Hóa Xuyên kiên cố nhưng không linh hoạt, chủ yếu cung cấp phòng thủ và kiểm soát ổn định cho gia tộc Nhật Ngự, thực ra hắn đã bị sự nhanh nhẹn và dùi phá giáp của Úc Ngạn kìm hãm, cũng may đối thủ không phải là Xá Xá Già hay Hoa Hồng Thủy Tinh, hai người đó đều là chiến binh của gia tộc Nhật Ngự, nếu đối đầu với họ thì Úc Ngạn không có cơ hội thắng.
“Nhưng tại sao cậu ấy có thể đổi hạch…” Tiểu Nhị nhẹ nhàng chạm vào mắt trái, phân tích sự khác biệt giữa mình và Úc Ngạn, “Trong cơ thể cậu ấy nhiều hơn mình viên đồng hồ bất thường, do đó có thể chữa trị các khe gắn hạch mỗi khi móc dị hạch ra sao…”
Cậu mở nắp máy phân tích lưu trữ hạch, những dị hạch với các khả năng và màu sắc khác nhau được xếp ngay ngắn trong các rãnh lưu trữ, trông như những chiến lợi phẩm tích lũy sau khi sống lại lần thứ hai.
Cậu xem lần lượt qua khả năng của từng dị hạch, nhưng tiếc là không có viên hạch nào có thể bù đắp sự chênh lệch về sức mạnh chiến đấu.
“Hạch mù đen?” Tiểu Nhị lấy ra một dị hạch có tính chất ngọc trai đen, thông thường hạch mù đen dễ xuất hiện thuộc tính tấn công, còn hạch mù trắng dễ xuất hiện thuộc tính trang bị hoặc chức năng, đăng nào cũng chết, chi bằng đánh cược một lần.
Cậu ngồi xổm xuống đất, đặt hạch mù đen trước ngón cái, nhắm vào vị trí của Úc Ngạn, búng ra như bắn bi.
Hạch mù đen lăn đến chân Úc Ngạn, chạm nhẹ vào gót giày của y.
Úc Ngạn và Tiểu Nhị có sự ăn ý tuyệt vời, Úc Ngạn nhặt hạch mù đen lên, thay thế dơi ma quái trong hốc mắt.
Y có thể đổi hạch.
Bất Hóa Xuyên vô cùng kinh ngạc, ngay cả Chiêu Nhiên cũng bất ngờ, ngẩn ngơ lẩm bẩm trên mỏm đá ngầm: “Là tác dụng của hạch Nhật Ngự… Mình không móc nhầm.” Vận may bất ngờ khiến người ta phải thổn thức.
Hạch mù đen trong hốc mắt biến đổi lấp lánh, trong khoảnh khắc, trong đầu như nghe thấy tiếng lật lá bài Ace, tiếng cơ cấu của máy gacha vang lên khi trứng rơi ra, đây là hạch mù cuối cùng sản xuất trong phòng ảo Vua Trò Chơi, Úc Ngạn luôn tiếc không nỡ dùng.
Tên: Hạch công năng – Chiếm được quyền Vua
Nguồn gốc: Kích hoạt ngẫu nhiên hạch mù đen phòng ảo Vua Trò Chơi
Chủng loại: Loại phòng ảo
Đánh giá cấp bậc: Bạc cấp hai (màu bụi đất)
Khả năng cơ bản: Tăng cường kỹ năng chiến đấu
Giới hạn sử dụng: Tiêu hao gấp đôi thể lực, mất hiệu lực khi người sử dụng cạn kiệt thể lực.
Giới hạn vắn tắt: Tôi sẽ không bao giờ thua dễ dàng như vậy.
Điều kiện cộng hưởng: Không xác định
“Đây là gì… Lần rút kỳ tích duy nhất sao…” Úc Ngạn cuối cùng đã rút được loại hạch mà y mong muốn nhất.
Bất Hóa Xuyên không hiểu vì sao đứa trẻ đó lại đứng yên một chỗ trong giây lát, khi tỉnh lại thì khí thế đã thay đổi hẳn.
Hắn điều khiển bản sao tinh thể tái sinh đi thăm dò Úc Ngạn, nhưng Úc Ngạn bỗng nhiên bộc phát ra luồng sức mạnh mạnh mẽ, quay người lại đá một cú lên cằm của tinh thể hình người, bản sao yếu hơn bản thể nên bị đá gãy cổ ngay lập tức, đầu tinh thể lăn đến bên bờ nước, đoạn đầu lại bắt đầu sinh trưởng tinh thể dường như có thể phân chia vô hạn.
Nhưng Úc Ngạn lại nhặt cái đầu đó lên rồi ném xa vào trong nước, đá nó cùng với thân thể đang cần thời gian để tái sinh vào nước, ngăn không cho nó tạo thêm bản sao đe dọa mình, đầu tinh thể rơi vào nước, trong quá trình bơi trở lại bị bàn tay quỷ Chiêu Nhiên triệu hồi giữ lại, che mắt kéo vào vùng nước sâu hơn.
Bất Hóa Xuyên chửi thầm trong lòng câu “Tên nhóc ăn cháo đá bát”, nhìn thấy Úc Ngạn lao thẳng về phía mình, tưởng chừng nắm đấm mềm mại nhưng khi vung tới lại vang lên tiếng gió rít, cú đấm nặng nề đánh thẳng vào ngực cứng của hắn, chưa kịp phản ứng, một cú đá mạnh mẽ nữa lại đánh vào vết thương làm ngực hắn nứt ra, tiếp đó, dùi phá giáp chọc vào khe nứt, tay đập như búa đóng chặt lưỡi dao chữ thập vào trong.
Cuộc tấn công dữ dội áp chế khiến Bất Hóa Xuyên lùi một chân xuống nước, Chiêu Nhiên ở xa cười lạnh: “Chà, anh đánh tốt thật đấy.”
Có điều khả năng Chiếm được quyền Vua tiêu hao thể lực rất nhanh, cơ thể Úc Ngạn không thể duy trì chiến đấu trong thời gian dài, y liều mạng chịu đựng, quyết không gục ngã, khi khả năng Chiếm được quyền Vua hết y sẽ tạm thời rút lui, tích góp một ít thể lực rồi lại lao lên tiêu hao Bất Hóa Xuyên như con chó dại cắn lung tung, trong đầu y trống rỗng, gần như quên mất lý do mình kiên trì, hoàn toàn quên mất thời gian đã trôi qua, quên mình đã gắng gượng bao lâu.
Khi thể lực cạn kiệt đến cực hạn, ánh mắt y rời rạc đứng trên mặt đất, cơ thể bị tinh thể đâm làm chảy máu trầy xước khắp nơi, nhưng không biết ý chí từ đâu ra giúp cả người y căng cứng, chưa ngã xuống.
Bất Hóa Xuyên đã khuất phục trước sức bền kinh ngạc của cậu thiếu niên nhân loại, trận chiến này đã đến lúc kết thúc, hắn thừa nhận cậu thiếu niên này có chút bản lĩnh, nhưng đối thủ thực sự của y dù sao cũng là Chiêu Nhiên.
Bất chợt, không biết có chuyện gì xảy ra, bước chân hắn chững lại, toàn thân không còn điều khiển được, không thể cử động giống thể bị mất điện.
Úc Ngạn thấy vậy liền lao lên, đá ngã Bất Hóa Xuyên xuống đất, cưỡi lên ngực lạnh lẽo của hắn, dùi phá giáp chĩa thẳng vào ấn đường hắn, lạnh lùng nhìn vào ánh mắt Bất Hóa Xuyên, tuyên bố cuộc chiến này kết thúc tại đây.
Đôi mắt đen nhánh của Úc Ngạn sâu không thấy đáy, khi nhìn vào đôi mắt đó hệt như bị vực thẳm nhìn chằm chằm.
Một vệt máu chảy ra từ khe núi cách đó không xa.
Tiểu Nhị quỳ trong khe hở, một tay chống lên máy phân tích lưu trữ hạch, tay kia giữ chặt mắt trái, máu tươi tuôn ra từ giữa kẽ ngón tay.
Trong mắt trái của cậu, đã đổi thành hạch công năng – Hệ thống phòng chống nghiện của Úc Ngạn, nhưng cơ thể cậu thiếu hạch đồng hồ bố bất thường, không thể phục hồi tổn thương ở rãnh gắn hạch, chỉ có Khóa máu của Vòng quay vĩnh cửu và hạch Nhật Ngự đang phát huy tác dụng.
Cậu chịu đựng cơn đau dữ dội do hư hại rãnh gắn hạch suốt một giờ, để hệ thống phòng chống nghiện đếm ngược về không, buộc Bất Hóa Xuyên phải offline, tạo cơ hội cho Úc Ngạn thay đổi kết cục.
–