Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 677: Chờ anh tỉnh lại (11)




Trợ thủ đắc lực củaLựcCa thấy Hạ tiên sinh, cũng phải gọi một tiếng “Hạ tam gia”, Hạ tiên sinh đương nhiên sẽ không gọi hắn là Lực Ca.



Hạ tiên sinh nói với Cố Dư Sinh xong, mới quay về phía trợ thủ đắc lực nhất Lực Ca lại nói: “Vị này chính là Cố tiên sinh của Cố thị, hôm nay tìm cậu là có chút chuyện muốn hỏi, cậu chỉ cần thành thật trả lời là được.



“Vâng, Hạ tam gia.” thủ đắc lực nhất của Lực Ca đồng ý, sau đó mới quay người chào hỏi Cố Dư Sinh: “Chào ngài, Cố tiên sinh.”



Cố Dư Sinh ngồi trên ghế salon, không chớp mắt một hồi.



Tiểu Vương ngồi bên cạnh hắn nhấc một cái vali to để lên bàn, mở ra, bên trong là một lớp tiền mặt màu đỏ.



Tiểu Vương hỏi trước: “Nói đi, những chuyện các người đã từng làm với Tần Chỉ Ái là do ai sai khiến các người làm?”



Hạ tiên sinh còn chưa chờ Lực Ca trả lời liền chen vào mở miệng trước: “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, họ Lực mờ nhạt mười năm, cũng không bằng nổi tôi của ngày hôm nay, càng không thể so với Cố tiên sinh đây, đây cũng chính là cơ hội tốt để cậu một bước lên mây đó.”



Dừng một chút, Hạ tiên sinh quay đầu, nhìn về phía Cố Dư Sinh: “Cố tiên sinh, tôi nói có đúng không?”



Từ lúc Cố Dư Sinh nói chuyện với Hạ tiên sinh xong, từ nãy đến giờ vẫn chưa lên tiếng, hắn vẫn trầm mặc quay đầu nhìn Hạ tiên sinh, nhàn nhạt gật đầu một cái.



Lực Ca không phải là kẻ ngu, nếu như nói Hạ tiên sinh trong thế giới ngầm chính là nhân vật lớn thì Cố tiên sinh trong thế giới có thể nhìn thấy mặt trời lại là một nhân vật không thể đụng vào.



Hiện nay hai người họ đều khách khí với hắn, còn muốn cho hắn mặt mũi, sao hắn lại không cần thể diện chứ, không nghĩ ngợi nhiều liền tự mình khai hết toàn bộ mọi chuyện: “Cố tiên sinh, Hạ tiên sinh, người tìm Lực Ca làm việc là ngôi sao nổi tiếng nhất hiện nay, Lương Đậu Khấu, còn có người quản lý của cô ấy là Chu Tịnh, Chu tiểu thư là bạn cũ của Lực Ca, nên đến giờ họ vẫn còn liên hệ.”



“… Mới đầu chỉ muốn đánh cho Tần Chỉ Ái một trận thôi, nhưng sau đó lại muốn chụp hình quay phim, đăng lên internet, để cô ấy thân bại danh liệt, không muốn làm người.”




Cố Dư Sinh chỉ nghe, không nói.



Hắn nghe thấy máy từ “chụp hình”, “quay phim”, “đăng lên internet”, ánh mắt liền trở nên ác liệt.



“… sau đó không thực hiện được, liền ra tay với mẹ của Tần Chỉ Ái.”



Cố Dư Sinh đốt thuốc, khói thuốc lượn lờ che dấu vẻ mặt của hắn, nhưng vẫn không che giấu được khí tức lạnh lẽo từ trong người hắn tràn ra.




“…Vì để Tần tiểu thư rời khỏi Hối thị, Lực Ca còn phái một người đàn em đe dọa Tần tiểu thư nhiều lần… Có lần còn giật lấy túi xách của cô ấy... “



Những chuyện hắn nói càng ngày càng nhiều, sắc mặt của Cố Dư Sinh cũng ngày một đáng sợ.



Đến cuối cùng, bên trong toàn bộ là luồng khí áp thấp, lạnh đến cực hạn.



Trong chút lát, tâm tình của hắn từ bình thường trở nên cực kỳ ảm đạm, còn xa so với lúc hắn nổi giận, khiến người ta không rét mà run.



Thì ra khi hắn không biết, các cô ấy lại có thể đối xử với Tiểu Phiền Toái của hắn như thế, làm những chuyện dơ bẩn như vậy.



Nếu là ban đầu trong cuộc họp thường niên hắn không phải dựa vào giày cao gót phát hiện cô mất tích, có phải cô sẽ thật sự bị đám người đó phá hoại?



Đầu ngón tay Cố Dư Sinh cầm điếu thuốc bắt đầu run.