Ép Hôn

Chương 77






Khẽ thở dài, thằng nhok nhắm nhẹ mắt lại, để mặc trí óc đi phiêu lưu ở đâu đó thật xa.......miễn là rời xa nời có ng` con gái đó, nơi chính nó cũng ko thể điều khiển chính bản thân mình......
Gió thổi nhẹ......
Cánh cửa phòng đc mở ra hết sức nhẹ nhàng, hầu như ko hề gây ra bất cứ tiếng động j`.
Từ phía sau cánh cửa dần hiện rõ dáng ng` của một cô gái. Cô gái đưa mắt nhìn về phía thằng nhok đã ngủ say từ lúc nào, thở phào nhẹ nhõm. Nhẹ nhàng hết sức có thể, cô bước lại gần thằng nhok, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh, nhìn thằng nhok một cách chăm chú. nhìn khuôn mặt bình yên thanh thản của thằng nhok khi ngủ, cô gãi khẽ mỉm cười. Nhưng, nụ cười đó, sao chua xót đến vậy??? Ánh mắt cô gái kia ko hiểu sao lại phảng phất một chút j` đó buồn đau, luyến tiếc.......
Mắt hơi nheo lại, cô gái thầm ganh tị vs thằng nhok, sao mà có thể ngủ một cách bình thản như vậy chứ? Ngước mặt lên trời, đôi mắt khẽ nhắm lại......nơi khóe mắt bỗng long lanh một giọt nước........ko nhiều, nhưng cũng đủ khiến cô gái cảm thấy ánh nhìn nhòa đi, ko rõ ràng, như tất cả là ảo ảnh......một giấc mơ?.......
Một lần nữa, cô gái hướng ánh nhìn về thằng nhok, ánh mắt lộ rõ vẻ đau thương chân thành......Hít một hơi thật sâu, cố lấy lại thăng bằng trong cảm xúc của chính mình, cô gái một lẫn nữa mỉm cười, nhưng, nụ cười sao quá nhạt nhẽo......
Đột nhiên, cô gái hơi cúi đầu xuống, thật gần......cảm tưởng như cả hai chỉ còn cách nhau một hơi thở......nhưng......sao đối vs cô nó như là cả một khoảng ko vô tận?.....Tại sao vẫn ko có cảm giác mình đang ở cạnh ng` con trai này.....

- Xin lỗi.....- lời nói thốt ra gần như là trong vô thức, nhẹ đến nỗi hòa tan trong gió trước khi ai đó kịp nghe thấy bất cứ điều j`.....
Ngẩng đầu lên, cô gái đưa tay ra, toan làm j` đó, nhưng chợt lại rụt tay lại, ánh mắt tỏ vẻ sợ hãi.....Nhắm mắt lại thật lâu.....cô đang tìm lại con ng` thường ngày của mình......
Khoảng 5 sau, cô gái đứng dậy, để ghế về lại chỗ cũ, rồi lại nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng như lúc đi vào. Chỉ có điều, lúc mở cánh cửa ra, bất chợt, cô gái lại quay đầu nhìn thằng nhok, môi hấp háy, định nói j` đó, nhưng rồi lại thôi, quay ng` bước đi........
- Áh!- cô gái hét lên khi đột nhiên tay bị nắm chặt lại.
Quay ng` nhìn, cô gái giật mình khi thấy đó là thằng nhok. Thực ra nãy h thằng nhok vẫn chưa ngủ, chỉ là nhắm mắt thế thôi. Thực ra lúc cô gái này đi vào phòng, thằng nhok đã định đứng dậy nhưng ko hiểu sao có cái j` đó khiến no cứ muốn nhắm mắt lại, chẳng muốn mở mắt ra nhìn ng` con gái này.....Có lẽ, nó sợ......
- Có chuyện j`?- thằng nhok cố ra vẻ lạnh nhạt hỏi nhưng trong lòng thì đang như lửa đốt trước những hành động và thái độ kì quái lúc nãy của cô gái đứng trước mặt mình.
Cô gái vẫn ko nói j`, quay mặt đi tránh cái nhìn của thằng nhok, cô sợ.....

- Anny, cô có nói ko thì bảo!- thằng nhok mất kiên nhẫn hét lên, tay siết chặt hơn cổ tay con bé.
- Đau!- con bé nhỏ giọng hét lên rồi quay nhìn thằng nhok- làm ơn buông tay ra đi.
- Nếu cô ko chịu nói.- thằng nhok gằn giọng.
- Tôi phải nói j` khi chẳng có j` để nói?- con bé quay mặt đi.
Thằng nhok ko nói j`, chỉ có bàn tay lại càng tăng thêm lực ép lên cổ tay nhỏ xinh h đã đỏ lên của con bé. Con bé khẽ thở dài......
- Tôi......
Thằng nhok nhìn con bé vậy thì cũng thở dài rồi buông tay ra, quay ng` trở về lại phía bàn, nhưng rồi ngay lập tức nó khựng lại khi một câu hỏi bất chợt vang lên.......
- Chúng ta.........từ hôn nhé?