Ép Hôn

Chương 73






Kavin khẽ lắc đầu, cười nhẹ, tự biết có muốn cũng ko cãi thắng con nhỏ hiếu chiến này, cậu cỉ im lặng bế nó suốt quãng đường.
- Chúng ta sẽ đi đâu?- con bé hỏi khi thấy Kavin đi một cách vô định.
- Ko bik- Kavin bình thản nói.
- Trời, anh định bế em qua tận Trung Quốc luôn đấy ak`?- con bé há hốc mồm nói (@: oái, đổi xưng hô hồi nào vậy? $: vừa nãy nà, mù hả?)
Kavin vẫn chẳng nói j`, chỉ tủm tỉm cười rồi lại đi tiếp. Con bé chậc chậc lưỡi mấy cái rồi cũng mặc kệ, để xem tên này bế nó đi đâu cho bik.
Trời đêm bắt đầu se lạnh. Lúc nãy đi vội nên con bé chẳng kịp đem áo khoác j` cả, mà nó cũng chẳng phải mình đồng da sắt j`, nó bắt đầu thấy lạnh......Dụi dụi đầu mình vào ngực Kavin, con bé chợt cảm thấy ấm áp đến lạ kì, môi nó bất giác nở một nụ cười.....Khép hờ mi mắt lại, con bé cho phép mình đc chìm vào giấc ngủ- quên đi tất cả những điều đã và đang diễn ra- trong vòng tay một ng` con trai_ ng` rất, rất quan trọng......
Tắt máy tính, thằng nhok đưa tay lên trán. Từ khi con bé đi đến h, nó ko thể nào tập trung đc. Thà như lúc nãy, con bé quấy rối lum tùng xèng lên hết nhưng nó vẫn tập trung đc, vì- ít nhất nó bik con bé vẫn đang ở đây_ bên cạnh nó. Bây h đúng là rất yên tĩnh nhưng cái cảm giác khi nghĩ rằng con bé đang ở bên cạnh cùng một ng` con trai khác, mặc dù đó là Kavin- bạn thân của nó, đồng thời là ng` nổi tiếng luôn thờ ơ, lạnh lùng vs con gái- tuy vậy, nó ko thể nào thấy yên tâm khi nghĩ đến những hành động thân mật quá khích của con bé và Kavin, chưa bao h nó thấy con bé cười đầy ấm áp như thế, ak` ko, có duy nhất một lần, bữa ở cánh đồng cỏ đó. Bỗng dưng nó lại thấy sợ.....sợ một điều j` đó.....rất lạ. Sợ......con bé sẽ đột nhiên biến mất. Sợ.......con bé sẽ đi, rời xa.....Đây là thứ cảm giác j`? Liệu....có phải là thứ mà ng` ta vẫn hay gọi là "tình yêu"?

Dừng lại trước một cửa hàng bánh kem, Kavin mỉm cười rồi quay xuống nhìn con bé. Con nhỏ đã ngủ từ đời nào....Phì cười, cậu khẽ lay lay con bé dậy.
- Thanh Thanh, dậy đi! Đến rui` nà!
Con bé khẽ cựa quậy mấy cái rồi mở mắt ra, nhìn vào đôi mắt vẫn nhìn mình chăm chú nãy h.
- Đây là đâu vậy?
Kavin thả con bé xuống, đưa tay lên cốc nhẹ đầu con bé, tay còn lại chỉ chỉ lên tấm bảng cửa hiệu. Con bé xoa xoa đầu rồi ngước mắt lên nhìn cái tấm cửa hiệu, ak` ko, nói cửa hiệu thì cũng ko đúng lắm vì cái quán này rất lớn, tuy chỉ một tầng nhưng lại rất rộng và dài, có lẽ giống một ngôi biệt thự bánh kem thì đúng hơn, ak`, mà tên quán đúng là "Villa Cream cake" còn j`! Con bé thick thú mỉm cười sung sướng, đã bao h TM nói vs mọi ng` là nhỏ này rất thick bánh kem chưa nhỉ?
- Tuyệt quá!- con bé reo lên khi thấy nguyên cả dãy bánh kem đc đặt ngay ngắn trên hàng tá kệ cứ như kệ sách.
- Vẫn như cũ chứ?- Kavin cười nhẹ.
- Tất nhiên, "giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời" mà- con bé cười hi` hi`.
Lấy một cái bánh kem cỡ lớn, con bé định kéo Kavin đi tìm một chỗ ngồi thoáng thoáng thì đã bị cậu chàng chặn lại.
- Ko cần, anh đặt trước chỗ rồi.- Kavin cười.
- Ầy, vậy hóa ra anh đã sắp xếp hết rồi hả? Mà làm sao bik hôm nay em sẽ đi mà đặt chỗ hay vậy?- con bé tò mò hỏi.- bộ anh có học phép tiên tri hả?

- Bí mật- Kavin vẫn giữ nụ cười nhẹ quen thuộc rồi ko nói j` thêm, kéo con bé đi về một phòng ở phía gần cuối cửa hàng này. Thật ra điều con bé thắc mắc cũng chẳng có j` khó hiểu cả. Thực chất là chính Kavin cũng ko bik khi nào có thể đưa con bé đến đây nên từ lâu đã gần như là mua luôn căn phòng đó. Tốn tiền như vậy thì tất nhiên là để dành ột dịp đặc biệt rồi.......
Vừa bước vào phòng, con bé đã reo lên đầy thick thú khi thấy cách bày trí trong căn phòng này, suýt làm rơi cái bánh yêu thích đang cầm trên tay. Mà thực ra nó có lỡ làm rơi cũng ko sao bởi vì trong phòng này có ít nhất là 28 cái bánh cùng loại mà nó cầm trên tay. Thật là xúc động muốn chết khi nhìn thấy đống bánh này. Ở cuối góc phòng bên phải là một chùm bóng bay nhiều màu, phía dưới chùm bóng là một chậu hoa hồng tuyệt đẹp, ngược lại góc phòng bên trái thì lại chẳng có j`, chỉ để trống- đây là kiểu trang trí lệch mà con bé rất thick. Ở giữa phòng là một chiếc bàn khá lớn hình tròn, trên đó có đặt sẵn một chiếc bánh hai tầng, tất nhiên là loại mà con bé thick nhất, xung quanh là những cây nến đc thắp lên, tỏa sáng lung linh. Ở dưới sàn nhà, cảnh hoa hồng đc rắc rải rác khắp nơi, con bé có chút ko nỡ khi dẫm lên những cánh hoa đó, nhưng cảm giác mềm mại, lành lạnh giác nơi lòng bàn chân rất thick. Để chiếc bánh đang cầm xuống mặt bàn, con bé ngồi xuống chiếc ghế đã đc Kavin kéo ra (ga-lăng phết). Kavin cũng ngồi xuống ghế của mình- đối diện vs con bé. Vừa lúc hai đứa nó ngồi ngay ngắn trên vị trí của mình, bất ngờ......
- Có chuyện j` vậy?- con bé hoảng hốt hỏi khi tự nhiên điện trong phòng phụt tắt, chỉ có ánh nến tỏa ra lung linh, huyền ảo.....Nó toan đứng lên thì bị một cánh tay níu lại.
- Yên nào, mọi chuyện vẫn ổn, anh có chuyện muốn nói.
Con bé giương đôi mắt lên nhìn Kavin, ánh mắt ngạc nhiên vô kể, nhưng rồi sự ngạc nhiên đó bị nhấn chìm bởi sự nghiêm túc và chân thành của ánh mắt của ng` đối diện. Bất chợt, Kavin kéo con bé về phía mình, ôm thật chặt. Cậu vùi mặt vào mái tóc xõa dài của ng` con gái đang nằm gọn trong vòng tay của mình, nhẹ nhàng nói.....
- Bình tĩnh và nghe anh nói, đc chứ? Anh bik là sẽ rất khó xử, nhưng hãy nói thật những j` em nghĩ, nhé!- lời nói nhẹ nhàng tựa như gió thoảng, nhưng cũng kịp vào trí óc ng` nghe trước khi tan biến mất vào ko gian.
Tim con bé đập nhanh hơn, ng` khẽ run khi cảm nhận đc Kavin khẽ hôn lên mái tóc mình. Yên lặng ở yên trong vòng tay của Kavin, con bé hồi hộp nghe những j` mà cậu sắp nói- những điều mà nó biết chắc là suốt đời cũng ko quên đc........
Thằng nhok đưa tay lên ngực, kì lạ, nãy h tim nó đập rất nhanh, gấp gáp, như đang sợ một điều j` đó. Linh cảm cho nó biết sắp, ak` ko, có một điều j` đó rất đáng sợ đã và đang diễn ra. Nhưng, là chuyện j`? Chuyện j` có thể khiến cho tim nó đau thế này?......

Ánh mắt nhìn mơ hồ vào những ngọn nến, con bé nín thở đón chờ điều mà Kavin sắp sửa nói ra.
Kavin vẫn ôm siết lấy con bé, cậu đang cần dũng khí. Lời mà cậu sắp sửa nói đây, 1 là có thể sẽ giúp cậu đc ở bên cạnh ng` con gái này mãi mãi, 2 là sẽ mãi mãi cướp đi ng` con gái này khỏi cuộc đời cậu- ng` con gái mà thà chết cậu cũng ko thể từ bỏ.......Cậu đã cần rất nhiều thời gian để suy nghĩ về chuyện này, và rồi, cậu đã 1 lần đánh mất cơ hội này khi cô gái này ra đi cách đây 1 năm về trước. Bây h, cô gái ấy ở đây, trong lòng cậu. Cậu sẽ phải làm j`? Nói hay ko nói? Hành động hay tiếp tục đợi chờ để rồi một lần nữa và có thể là mãi mãi đánh mất cô gái này? Nói? Hay ko nói?
Con bé cảm nhận rõ sự do dự trong từng nhịp thở ngắt quãng của Kavin. Có lẽ nó cũng phần nào đoán đc điều mà cậu sắp nói đây. Nó ko bik mình sẽ phải trả lời như thế nào, nhưng......nó thật sự muốn nghe điều đó.....
Kavin bất ngờ khi nhận ra con bé cũng vòng tay ôm lấy mình- đây như một hành động bảo cậu hãy nói. Khẽ nở nụ cười nhẹ quen thuộc, cậu hít một hơi thật sâu, thu trọn hương thơn thanh khiết trên mái tóc kia, môi hấp háy nói....
- Anh thick, ko, yêu em, Thanh Thanh!