Ép Hôn

Chương 60






Cái-thứ-tạm-coi-là-cái-thành-giường, ak` ko, chính xác là thằng nhok, ú ớ nói, rồi lại tiếp tục......ôm con bé ngủ.....
- Ngủ? Ngủ cái j` mà ngủ? Dậy, dậy nhanh cho tôi!!!!!- con bé điên tiết hét lên.
Trái vs con bé đang sôi máu, thằng nhok thì ngược lại, vẫn rất thản nhiên, kéo chăn lên ngủ tiếp. Tội nghiệp, suốt tuần qua, con bé thức thì nó cũng có ngủ đc chút nào đâu.....
- Uhm.....còn sớm mà......
- Sớm....sớm cái đầu anh ấy! Dậy nhanh cho tôi!!!!!
Nhưng đã ko lôi đc thằng nhok dậy thì thôi, con bé lại còn bị thằng nhok....kéo xuống chăn, ôm ngủ ngon lành (thằng này vô tư quá). Con bé ngượng đỏ mặt trước hành động của thằng nhok nhưng rồi nhanh chóng, nó lấy lại bình tĩnh. Việc cần làm đầu tiên là đánh thức tên chồng nó dậy đã. Ngước mắt nhìn qua cái bàn cạnh giường, một ý nghĩ lóe qua đầu nó.....
- Áh! Đứa nào làm cái quái j` thế?- thằng nhok hét toáng lên.
Nằm bên cạnh, con bé cười nham hiểm, trên tay cầm ly nước lúc nãy còn đầy nhưng bây h thì hết sạch (đã hiểu, đã hiểu....)
- Đứa này chứ đứa nào! Sao anh lại ở đây hả?????

Thằng nhok cựa mình, đưa tay lên lau lau mặt, vẫn còn mắt nhắm mắt mở nghe con bé ****.
- Huh? Giọng nghe......Áhhh!!!!! Sao....sao cô lại ở đây?????- thằng nhok vừa thấy con bé đã vội hét lên.
- Đó là câu tôi hỏi mà!!!!!- con bé tức giận nói.
Thằng nhok tức giận trừng mắt nhìn con bé. Rồi theo phản xạ có điều kiện, thằng nhok nhìn xuống ng` mình và....
- Áhhh!!!! Sao cô lại ôm tôi hả?????
- Nói lại đi! Tôi ôm anh hay là anh ôm tôi hả?- con bé hét lên, nhưng mặt thì đã đỏ dần theo "năm tháng".
Thằng nhok đến lúc này mới nhận ra tay mình đang ôm cứng lấy con bé, mặt cũng đỏ dần, đỏ dần.....đến khi liếc mắt nhìn qua, thấy mặt con bé đỏ cũng ko kém mặt mình là bao nhiêu, độ đỏ của mặt thằng nhok lại có dịp tăng lên gấp bội, mặt con bé cũng ko khác j`......
- Tôi......-thằng nhok lắp bắp....
- Còn ko thả tôi ra?- con bé hét lên giấu ngượng.

Thằng nhok nghe vậy, vội vàng buông tay ra khỏi ng` con bé. Cả hai ng` nhìn nhau......ngại chết đi đc......
Hóa ra, con bé và thằng nhok đã ngủ đc 2 ngày 2 đêm liền rồi (ghê)! Tối hôm đó, sau khi con bé khóc đã đời, chính xác là hết 3h 15 49s (khiếp), cả hai do mệt quá nên sau đó ôm nhau lăn ra ngủ ko bik trời đất trăng sao j` lun. Mọi ng` trong nhà thì lại nghĩ thằng nhok vs con bé ở trong phòng "trò chuyện" nên ko có dám làm phiền (xạo ghê, có mà ông Trần ko cho vào thì có, nham hiểm thật).....Cũng may, hai đứa nó hình như cãi nhau chán rồi hay sao mà cũng ko có ai để ý đến chuyện này lâu.....
- Này Ken, có lẽ.....tôi sẽ thay đổi kế hoạch lần nữa.....
- Hả? lại đổi nữa ak`? Sao cô phiền phức thế nhỉ?- thằng nhok cau có nhìn con bé. Cũng ko trách đc, con bé đòi đổi lần này là lần thứ 2 rui` còn j`!- sao, cô lại mun j` nữa đây? Cho phá sản rồi cô còn ko ưng ý nữa hả? hay là cô định bảo tôi giết chết bọn họ lun cô mới hả dạ?
- Ko. Tôi.....về phần Bona, kế hoạch vẫn giữ nguyên, chỉ có về tập đoàn nhà họ Trịnh, tôi.....có lẽ ko cần phải phá sản đâu, dù sao......cái chết của Tuyết Nhi cũng một phần do tôi nữa....đừng nhìn tôi như thế, anh ko hiểu đâu!
- Thế chứ cô mun j` đây?
- Ờh thì chỉ cần....%*$$@!#%&*^%$#.....
- Hiazz! Thôi đc rồi, tùy cô vậy.....- thằng nhok lắc đầu chán nản rồi bỏ đi.
Ở lại trong phòng, con bé đưa mắt nhìn lên bầu trời, khẽ nhếch mép, tạo thành một nụ cười nhạt....
"Bona, Trịnh Minh Vương, hai ng` chuẩn bị trả giá đi....Tôi sẽ cho các ng` bik động vào bạn của Anny này thì có kết cục như thế nào...."