Eothur Phiêu Lưu Ký

Eothur Phiêu Lưu Ký - Chương 95: Bảo Vệ (3)





“ Giết chúng tụi bây,...! “ Lũ Orc tràn qua cửa lớn với giọng điệu cười khà khà man rợn như trước mặt chúng là một bữa tiệc xa hoa hay vài tấn vàng bạc, châu báu. Chứng kiến được điều đó, nó làm cho Eothur nhớ về lũ hải tặc Corsair,... không còn hơn thế nữa. Đây đúng là giống loài vô nhân tính nhất thế giới Arda: lấy giết người làm trò đùa, tàn bạo, và coi thường sinh mệnh.


“ Gầm,... “ Pollay đứng ra cản đường kẻ thù đầu tiên. Với bề ngang to lớn và chiều cao đồ sộ, ông đã ngăn cản gần hết 60 % kẻ thù tấn công vô những người Beornings trẻ tuổi. Giảm bớt áp lực cho họ.


“ Eothur,... tấn công lên phía trên. “ Eothur đang tính phụ giúp Pollay thì Elrohir nhờ tới. Vì anh không thể nào một mình bắn hạ những tên Orc cung thủ đứng trên kia. Mà chính chúng lại là lực lượng gây nguy hiểm nhất cho tính mạng mọi người phe ta.


Với lấy một chiếc nắp gỗ rớt dưới đất, Eothur nghe theo lời anh ta, chạy hết sức và phóng lên phía trên cầu thang. Trên đường hắn liên tục di chuyển theo hình zích zắc như những bước nhảy của loài mèo. Nếu không làm được, thì ẩn mình vào chỗ khuất nào đó. Khiến cho những mũi tên đều rớt xuống dưới đất, còn lại đã bị chặn đứng bởi chiếc nắp bên tay.


Dần dần những tên cung thủ bắt đầu chú ý nhiều hơn. Chúng toàn hướng về Eothur bắn tên. Nếu không nhờ Elrohir hạ vài tên để làm mồi nhử cho chúng thì hắn đã không chạy được tới bậc thang. Tuy nhiên, anh liên tục bị chúng xử lý mà không ngóc đầu lên được.


Ngoài ra cánh tay cầm cái khiên tạm bợ của Eothur, có chút ê ẩm vì những mũi tên đỡ được. Dù sao đây không phải là một cái khiên đúng nghĩa,... chỉ là một cái nắp gỗ bự nào đó. Rớt xuống từ trong những chiếc xe bò của người dân.


“ Ngăn cản hắn lại,... “ Vài tên thấy được pha di chuyển siêu phàm của Eothur liền gọi cho đồng bạn xuống cầu thang. Chưa kể đến thanh kiếm phát sáng trên tay, một cái hồng tâm quá lộ liễu cho đối phương.


Song chúng đều không thể nào làm được việc đó. Thanh gươm AngaNim liên tục đồ sát những tên dám cản đường. Đôi lúc chúng chỉ còn cách bắn tên để ngăn cản Eothur di chuyển. Nhưng đổi lại Elrohir có thời gian thở lại và bắn hạ bọn chúng.


Từ từ Eothur cũng trèo lên bục. Hấp dẫn hết tất cả những tên Orc đứng trên đó. Chúng vứt cung xuống và dùng vũ khí cận chiến lao đến. Nhờ con đường trên bục cũng không rộng mà hẹp, vì vậy việc bao vây sẽ là bất khả thi. Hắn cứ thế mà giết từng con một, và mỗi lần có một tên chết. Xác của nó sẽ rớt xuống mặt đất tạo thành một đường thẳng song song với bức tường gỗ.


“ Keng,... “ “ a,... “ “ Phặc “ Âm thanh của thép và sinh mạng không ngừng được kêu lên ở hai bên cổng thị trấn. Xác của kẻ thù lẫn người Beornings đang dần đổ xuống mặt đất. Phía sau họ là những ngôi nhà đang bốc cháy mà không có người dập tắt.


“ Rầm,... “ Một bước mạnh mẽ và nặng nề xuất hiện ở trước cổng phía bắc. Nó làm cho Eothur đang lẻ loi chiến đấu trên bục cũng phải bị lảo đảo trái phải nhẹ.


“ Cái quái gì vậy? “ Nghĩ thầm trong đầu, Eothur liền lẹ tay chặt đứt đầu hai tên Orc trước mặt mình. Rồi liếc mắt qua bên ngoài kia.


“ Shit,... Chúng có một tên,... Troll hang động!!! “


Ở bên dưới, trong khi hai bên đang giao tranh khốc liệt thì tiếng dậm chân đã làm người Beornings dừng lại vài giây. Và rồi cái bóng đen to lớn đã xuất hiện, che khuất đi ánh sáng của mặt trăng và những vì sao. Nó còn khổng lồ hơn cả trạng thái hóa gấu của người Beornings.




Chứng kiến được vẻ mặt sinh vật này, những người Beornings trẻ tuổi, chưa có thể hóa gấu được cùng lúc nuốt nước bọt. Elrohir thì thở dài một hơi nặng nề, còn Pollay nhìn nó với ánh mắt kiêng kỵ. Nhất là cây chùy đá ở trong tay phải, khá phiền phức.


Nếu như một con Troll đá bình thường cầm trên tay vũ khí thế này với Pollay là không vấn đề gì. Nhưng đây rõ ràng là một con Troll hang động. Chúng có thể không được một thị lực tốt đẹp, đổi lại là một làn da cứng cáp và dẻo dai. Cộng thêm những chiếc vẩy màu xám, sẽ rất khó cho những chiến binh cầm vũ khí bình thường. Không thể nào xuyên thủng được lớp da dày.


“ Rầm,... “ Nó bước vào bên trong và dẫm đạp lên một số tên Orc trên đường. Cái đầu nghiêng qua nghiêng lại vì khó thấy đường, sau đó phát hiện ánh sáng màu trắng từ thanh AngaNim tỏa ra. Đứng lại nhìn hắn với hai con mắt bé tí tẹo màu đen.


“ Đập nát hắn,...! “ Tên Goblin ngồi trên đầu con Troll ra lệnh. Nó liền giơ cao cây chùy của mình lên và đập mạnh xuống bên dưới. Eothur phản xạ kịp thời khi tên điều khiển vừa mở miệng, hắn lùi xuống thật là nhanh với một tốc độ không thể tưởng tượng. Và tránh xa khỏi phạm vi bán kính của đòn tấn công nặng đô, từ một con quái thú khổng lồ cao gần 20 feet.


Chỉ là mấy tên Orc trên đó không có cơ hội như vậy. Hai, ba tên đã nhảy xuống đất kịp lúc. Trong khi đám còn lại đang đứng trên bục đều ăn phải đòn trời sập. Dập nát cả toàn bộ cơ thể như một đống thịt vừa xay ra. Ba tên nhảy cũng chẳng thoát khỏi số phận vì bị khúc gỗ đè xuống.


Chỗ đứng sau tường rào bị sụp xuống một đoạn. Bờ tường thì cũng có dấu hiệu gãy mạnh, với vô số vết nứt trên nhiều miếng gỗ. Ai nấy người Beornings cũng bắt đầu có dấu hiệu hoảng sợ và lo lắng. Họ đang mất đi tinh thần chiến đấu.


Elrohir nhíu mày, anh rút ra một mũi tên trong ống. Hướng về tên Goblin đứng trên lưng con Troll và bắn. Lần này có thể là do xui xẻo, cây chùy vung qua lại đã ngăn cản đòn “ đánh lén “ của anh.


Thấy không có biện pháp để đối phó, Eothur lập tức xoay người bỏ chạy. Tên Goblin tiếp tục thúc giục con Troll đuổi theo, với cây chùy vung loạn xạ và phát nào phát nấy đều khiến vài tên Orc xuống hầm ngục.


“ Grừ,... “ Pollay phát hiện kẻ thù không để ý đến mình. Liền đánh văng những tên Orc bao vây và húc người đẩy vào bên hông tên Troll, làm nó chao đảo và suýt nằm ngửa xuống mặt đất. Nếu không vì tránh né cây chùy đá, ông có thể lao tới và ra đòn hạ nó lập tức.


“ A,... “ Goblin la hét như một con đàn bà yếu ớt vì bị ngã, song tay nó vẫn còn nắm được dây xích móc trên người Troll. Thế là đu người qua lại. Elrohir không chần chừ gì nữa, anh bắn thẳng vào đầu nó. Ngay chính giữa tâm, sau đó còn rút thêm vài mũi để bắn con Troll. Tổng cộng là năm mũi tên liên xạ, đáng tiếc vẫn không có tác dụng gì ngoài sự hấp dẫn chú ý.


Mất đi người điều khiển,... Troll trở nên đần độn, ngu ngốc và nguy hiểm hơn. Nó không phân biệt được đâu là bạn đâu là địch, và một mình cũng đánh gần chết hơn 30 tên Orc ở dưới mặt đất. Có thể là do sự đau đớn đã khiến nó mất bình tĩnh với những cơn giận dữ không có hồi kết.


Eothur đứng thẳng người lên sau khi vừa nằm ấp xuống né tránh một đòn. Hắn nhìn qua Pollay và ông cũng đang nhìn lại. Sau đó hắn liền giơ lên mấy ngón tay chỉ trỏ lẫn làm ký hiệu, phải gần chục cái miêu tả mới khiến ông ta hiểu ra được.


“ Grào,... “ Tiếng thét vang dội đầy uy lực khiến Troll giật cả mình. Nó nheo mắt mình lại để nhìn về đối thủ to con gần đó.



Khi đã thấy tên phiền toái đưa lưng về phía mình. Eothur lấy đà và chạy hết sức trên bục gỗ rồi nhảy bật lên cao. Trên cái đầu trọc lóc của con Troll. Thanh gươm AngaNim đã được cầm bằng hai tay, mũi kiếm hướng về xuống dưới.


Troll chưa kịp quay đầu lại và chỉ mới phát hiện có thứ gì đang ở gần mình. Thì một cảm giác đau đớn tột độ tràn ngập cơ thể xảy ra. Từ trên đỉnh đầu cho tới xuống phần lưng phía sau, nó như là cảm giác bị mổ xẻ của lũ động vật sắp bị thịt. Mũi kiếm AngaNim sắc bén và sức mạnh gấp 1,9 lần người Rohan đã xuyên qua được lớp da dày đầy vảy, và kéo mạnh xuống như một tấm vải bị rách.


Mới ban đầu va chạm, thì hai cánh tay Eothur đã chịu một lực phản khá lớn. Như hắn đang đâm thanh gươm vào một tảng đá hay một lớp thép mỏng. Đến nỗi mà hắn nghĩ đây sẽ là một đòn thất bại. May thay lại thành công và khiến cánh tay có chút tê cứng và nhức mỏi.


Đòn tấn công đã xuyên đến gần lớp xương cột sống. Tuy nhiên Troll là giống loài sống khá dai dẳng, nó liên tục vùng vẫy và lay động người từ trái sang phải rồi ngược lại. Eothur buộc thả tay ra và ngã xuống. Tưởng mình sẽ rớt xuống đất, ai dè người hóa gấu đã đỡ được hắn nên không xuất hiện thương tích gì nhiều vì nhờ đến bộ lông gấu mềm mại.


“ ĐÙNG,...! “ Vài giây để sức sống biến mất, cuối cùng tên khổng lồ đã ngã xuống đất và chết tại chỗ. Đè nát mất một đoạn tường rào, và làm những mảnh gỗ vụn lẫn bụi cát bắn tung tóe ra mọi thứ xung quanh.


“ Phù,... “ Eothur mệt mỏi ngồi dậy. Sải bước tới chỗ thanh gươm AngaNim còn cắm trên lưng con quái vật và rút ra. Quan sát những tên Orc vẫn còn cầm vũ khí trộn lẫn người Beornings đã dừng lại trận đánh.


“ Còn chờ gì nữa. Tiến lên mà giết chúng,... đám óc bò! “ Vài tên Orc sĩ quan, cưỡi lên lưng Wargs kéo thêm gần hai chục tên bộ binh mới vừa tới ra lệnh. Chúng nhìn thấy trạng thái thở dốc của Eothur, cùng với Pollay toàn thân đầy máu nên nghĩ quân mình còn chiến thắng được.


Thế là mọi thứ tiếp tục trở lại như ban nãy. Máu và thép,... chúng thay phiên nhau đổ xuống mặt đất. Máu đen,... máu đỏ trộn lẫn với nhau và hòa tan với mặt đất đầy bùn, bốc lên một mùi tanh khủng khiếp mà người bình thường nào khó mà có thể chịu được nỗi. Song vì đã quen được với chúng, nên người Beornings lẫn Orc đều không cảm thấy buồn nôn gì nhiều. Ai nấy đều tập trung vào kẻ thù trước mặt mình. Cố gắng sống sót qua khỏi đêm hôm nay.


Đứng trên xác của tên Troll, Eothur bị bao vây bởi nhiều tên Orc khác nhau. Cuộc chiến lâu dài, chưa đến hồi kết cũng đang dần rút cạn thể lực của hắn. Hết tên này rồi lại đến tên khác,... Song, chưa có một tên nào thật sự đã gây lên người hắn một vết thương, ngoại trừ quần áo rách nát và bám đầy máu đen. Đám Orc đúng là cùi bắp thật.


“ Bịch,... bịch,... “


“ Hả?! Tiếng gì vậy? “ Tên Orc chỉ huy nhát gan đã rút về hậu phương tầm 20 mét. Đột nhiên có một âm thanh nặng trĩu xuất hiện ở phía sau trong khi đang quan sát, làm nó và hai tên cận vệ giật cả mình.


“ Bùm,... “ Một con gấu to khỏe đánh bay nó lẫn thú cưỡi.


“ Ha ha ha,... Ta tới đây. “ Một đám thỏ bự con kéo theo xe trượt tuyết. Trên đó là một lão già lùn với dáng vẻ cực kỳ lôi thôi, tay ông cầm một cây gậy làm bằng gỗ, với cái đầu là một viên đá sáng bóng. Ông ta dùng nó đập thẳng vào mặt của một trong hai tên cận vệ hốt hoảng. Làm hắn ta lộn nhào cả một vòng trên không trung.



“ A,... a,... a “ Từ trong thị trấn một đám người Beornings lao ra. Chứng tỏ mặt trận ở phía Nam gần như đã kết thúc. Số lực lượng đã có thể giãn ra. Dẫn đầu họ là Bootbeorn với một vết thương đặc biệt ở phía con mắt bên phải, ngoài ra hai bên là vài con gấu khác.


“ Các anh em,... hãy đuổi chúng khỏi nơi này,...! “


“ Ngài Grimbeorn,... và Radagast? “ Eothur đoán tên khi hai người họ đang chạy lại gần.


...


“ Nghỉ ngơi một chút đi. “ Elrohir dựa người vào cây cột trụ duy nhất còn sống sót, sau cú va đập đầu tiên của tên Troll. Rồi từ từ ngồi xuống và uống một chút nước từ chiếc cốc do những người phụ nữ phương bắc đem tới.


“ Ừ,... “ Eothur đặt đống gỗ cần dọn qua một bên. Ngồi thẳng xuống đất, vừa đúng lúc một đứa bé gái đã dâng nước lên cho hắn.


“ Cảm ơn,... thiên thần nhỏ. “ Mỉm cười nhận lấy, hắn không quên lời khen ngợi.


Không phải là vì hắn thích kiểu dáng Loli mà đơn thuần nể phục sự gan dạ của nó. Ngay tại một bãi đất vừa xảy ra chiến tranh, chứa đầy máu và mùi hôi. Thế mà nó vẫn tới đây để phụ giúp cho mẹ mình, và thị trấn.


“ Ực,... ực,... “ Từ cuộc chiến đêm qua đến bây giờ. Hắn vẫn chưa uống được một giọt nước nào nên khô rát cả cổ họng.


“ Hazz,... “ Quẹt miệng, lau đi những giọt nước đổ xuống. Hắn xoay người lại thở dài. Khi này, cảnh bình minh của một buổi sáng sớm vừa ló diện. Nhưng rất tiếc, chẳng ai trong cái thị trấn này còn đủ sức hay rảnh rỗi để ngắm nhìn vẻ đẹp của nó.


“ Oa,... oa,... “ Tiếng khóc của con nít và âm thanh thút thít của những người vợ len lỏi vào bên trong tai của Eothur. Khác với lúc ở Dol Amroth, bây giờ hắn đã trưởng thành hơn nhiều. Nên những cảm xúc buồn bã, đau đớn, cảm thông,... đều đã được nhét vào bên trong tận cùng của trái tim.


Không còn nghĩ ngợi gì nhiều, không còn cảm xúc dâng trào,... chỉ còn một cái im lặng của một con người quá quen thuộc với chúng. Có lẽ đây là lý do làm Eomer trở thành một con người yên tĩnh,... khi phải được chứng kiến quá nhiều chết chóc xảy ra.


Vài phút trầm ngâm sau, Elrohir nói khẽ: “ Họ đang làm buỗi lễ đưa tiễn những người chết. Chúng ta đi qua bên đó thôi. “