Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Chương 53: Thời gian chờ điểm thật là lâu (Phần 2)




Khôi sau khi nói câu đó mặt anh đỏ dần lên. Anh hình như có cảm tình với người anh em của anh. Anh đưa cho Hoàng Anh một bộ phù hợp với dáng của anh ấy.

Bô Khôi đưa cho anh là một bộ cực kì tôn dáng. Hoàng Anh mặc lên nó tôn dáng anh lên một tầng cao mới. Anh nhìn trông cao hơn.

Khôi nhìn anh thấy thiếu thiếu. Anh liền bảo: "Hai em ra ngoài chờ anh. Anh muốn tân trang cho khuôn mặt của Hoàng Anh một chút". Hai cô gái ra ngoài đợi ở trước cửa.

Anh thấy hai cô đã khép cửa lại. Anh đẩy Hoàng Anh vào phòng mình. Anh thay lại bộ đồ đôi với anh vừa lúc nãy. Anh chuẩn bị đè Hoàng Anh thì điện thoại reo lên.

Anh tức giận nhưng vẫn phải cố nghe điện thoại. Điện thoại là đàn em của anh. Nhưng nó gọi không đúng lúc. Hoàng Anh đang chuẩn bị sẵn tinh thần.

Nhưng Hoàng Anh đang có hứng thì điện thoại anh reo lên. Anh ấy bị tụt hứng. Khôi nghe điện thoại xong. Anh lại tiếp tục, đè lên Hoàng Anh.

Khuôn mặt dâm đãng của anh hiện lên. Anh chuẩn bị cởi cái áo trên của Hoàng Anh thì tiếng hai người con gái vang lên:" Hai anh xong chưa, nhanh lên nha".

Hai anh nhanh chóng dọn sạch phòng. Hoàng Anh mặc lại đồ nãy Khôi đưa cho anh. Khôi trang điểm cho anh để phù hợp với bộ đồ mà anh đang mặc.

Sau khi được Khôi tân trang lại nhan sắc. Anh trở thành một soái ca. Hai anh ra khỏi nhà. Hai cô hỏi hai anh: "Hai anh làm gì trong đó mà lâu thế? Có phải hai anh định cắm sừng bọn em có đúng không? ".



Hai anh trong đầu nghĩ:" Ừ, bọn anh định cắm sừng bọn em đấy, chỉ con trai mới đem lại hạnh phúc cho nhau mà em". Bỗng nhiên điện thoại Khôi reo lên, Khôi không biết ai gọi cho mình. Anh bật máy lên, hoá ra là bà tác giả.

Hai cô tưởng là em gái của Khôi gọi. Cô nghe máy:" Thảo à, đừng gọi cho anh em nữa". Đầu dây bên kia trả lời: " Thảo nào, tôi là bà tác giả mà, tôi là Ran là người viết ra mấy người đó, bạn đưa máy cho Khôi đi tôi có việc".

Trang đưa máy cho Khôi. Khôi cầm điện thoại lên, anh nói: "Chị chơi em một vố hơi cay đấy, nhưng hên là chưa có chuyện gì, không chắc em chết". Bà tác giả mới nói: " Chị là tác giả mà em, chị có linh cảm thôi em, nhưng cũng hên, em đừng làm gì thằng đàn em em đó, chị kêu nó gọi đó". Khôi mới đáp lai:" Dạ, chị, em tắt máy đây mọi người đang đợi em".

Khôi tắt máy, bà tác giả lại suy nghĩ trong đầu. Thôi cho thằng bé đi chơi vui vẻ vậy. Lúc này Trang và Khôi tìm thấy quán ăn khá ngon.

Hoàng Anh thấy thế có chút hơi ghen.

Nhưng anh chỉ là anh em của Khôi thôi mà sao anh lại ghen. Khôi hỏi Trang:" Cục cưng của anh chờ anh có lâu không, anh mang kem tới cho em này". Trang đáp lại: " Dạ, em không thấy lâu đâu, cục cưng của em".

Trang nhìn hai người rắc cẩu Lương cô nhìn và nháy mắt sang Hoàng Anh.Hoàng Anh hiểu ý hai người lại rắc lại. Đúng thật là, những đứa độc thân nhìn vào chỉ muốn phá hai cái cặp đang rắc cẩu lương.

Đang rắc đến đoạn hăng say thì điện thoại Khôi reo lên. Lần này là thông tin của đàn em anh, anh nghe thì đàn em của anh nói: "Đại ca, có người dám chiếm địa bàn của anh, giờ anh định xử lí nó thế nào ạ? ". Khôi nói:" Anh biết rồi, hôm nay tạm tha cho nó đi, anh hôm nay có với chị dâu của các em nên không qua đó được, có gì mai chúng ta xử lí". Anh nói xong anh cúp máy