Em Và Cô Ấy, Anh Chọn Ai?

Chương 4




Hạ Vy tỉnh dậy, nhìn lên trần nhà cô tự hỏi bản thân là ai đã cứu cô? Đây là đâu? Sao không để cô chết đi? Hạ Vy nghe giọng nói quen thuộc lãng vãn quanh đây, là Khánh Nam?!

Hạ Vy nhìn Khánh Nam đang trò chuyện cùng bác sĩ mà lòng đau quăng thắt.

Bác sĩ đi khỏi, Khánh Nam đến gần Hạ Vy nhìn cô lạnh lùng.

-"Sao lại tử tử trước mặt tôi?" Anh hỏi.

Cô im lặng nhìn anh.

-"Nói đi, tại sao? Cô nghĩ cô làm như vậy thì tôi sẽ quay lại với cô à?" Khánh Nam quát rất lớn, anh nắm chặt đôi tay của mình đến nỗi gân tay nổi lên, chỉ mắt cũng hiện rõ ra.

-"Vì tôi đau, tôi đau ở đây này" Hạ Vy vừa nói vừa chỉ vào lòng ngực. Cô như vô hồn, lòng cứ quặng thắt đau cả cõi lòng. Rốt cuộc thì cô đã làm gì sai chứ?

Bỗng nhiên từ ngoài, bạn thân của Hạ Vy, Lâm Di và chồng cô ấy, Thanh Phi - bạn thân của Khánh Nam đi vào.

-"Thằng khốn! Mày đã làm gì Hạ Vy vậy hả?" Thanh Phi vừa bước vào đã xông đến Khánh Nam tung 1 cú đấm trời giáng vào mặt Khánh Nam.

-"Hạ Vy có sao không? Sao lại tự tử hả? Cậu không nên vì loại người này mà tự giết chết bản thân mình chứ! Cậu ngốc quá!"

-"Các người làm gì vậy? Điên hết rồi à?" Khánh Nam gắt lên, nắm chặt nắm tay mình. Khánh Nam thật sự rất khó chịu.

-"Chúng ta chơi với nhau lâu như vậy, cậu và Hạ Vy yêu nhau lâu như vậy, vì một con hồ ly tinh mà có thể bỏ rơi Hạ Vy sao? Cậu có thấy mình quá đáng không hả?" Lâm Di đứng dậy, giọng gắt gỏng mà mắng Khánh Nam.

-"Cậu có biết nghĩ không vậy? Nếu tôi biết thế thì lúc trước tôi sẽ không giúp cậu cầu hôn Hạ Vy đâu. Cậu có biết là mình quá đáng lắm không hả? Người cậu yêu thương nhất từ trước đến giờ bây giờ lại nỡ để cô ấy chết đi sao? Chết vì cậu sao? Tôi thấy Hạ Vy vì yêu cậu mà trở nên ngu ngốc rồi!" Thanh Phi nắm cổ áo Khánh Nam, gằng từng chữ từng chữ một.

Khánh Nam tỉnh ngộ ra một chút, hơi lặng đi, trong lòng có chút ít hối hận mà suy nghĩ lại chuyện lúc trước nhưng sự tức giận đang sôi sục, lấn át cái hối hận trong lòng.

-"Thì sao? Cô ấy có cho tôi những thứ tôi cần không?"

Hạ Vy ngồi ở giường bệnh cũng không kìm được tức giận mà đứng dậy đến gần Khánh Nam, cô nhỏ giọng:

-"Thứ anh cần là gì? Là thân hình nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp hay những dục vọng nhất thời? Lúc trước anh yêu tôi là vì cái gì? Chẳng lẽ vì khuôn mặt nay có một chút xinh đẹp sao? Hay vì một thứ gì đó khác?" Hạ Vy đưa tay vuốt ve khuôn mặt điển trai của Khánh Nam, nhìn anh nuối tiếc.

-"Anh không biết.. Chỉ là anh yêu em"

-"Bản thân anh anh cũng không biết sao?"

-"Hạ Vy bị sao vậy?" Lâm Di nhìn Thanh Phi nói nhỏ.

-"Anh không biết"

-"Bản thân của anh mà anh cũng không biết?...Ví dụ bây giờ em chết đi. Anh có biết ơn em không?" Hạ Vy nhìn Khánh Nam đôi mắt như tuyệt vọng, đau đớn đến tột cùng.

-"Tại sao lại phải biết ơn?" Khánh Nam không hiểu Hạ Vy nói gì, Lâm Di và Thanh Phi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra đành chỉ biết đứng nhìn.

Hạ Vy bỗng lấy con dao đã được giấu trong người nhanh chống đưa lên khuôn mặt mặt xinh đẹp của mình:

-"Anh muốn em cắt ở đâu? Ở đây?"

-"Em làm gì vậy?" Khánh Nam bất ngờ đến lo sợ, sợ người con gái trước mặt mình bị tổn thương.

-"Cậu làm gì vậy Cậu để con dao xuống đi" Lâm Di cố gắng giữ bình tĩnh, trấn an Hạ Vy.

Hạ Vy đưa con dao lên trước mặt, liếm láp vài cái rồi nhanh chống đưa lên mặt

SOẠT.. Tiếng kim loại ma sát vào da thịt, đau đớn làm sao..

Những chiếc lá cuối mùa thu cuối cùng cũng rụng hết, đường sá thì tấp nập, bệnh viện thì sầm uất tiếng người, mùi thuốc sát trùng làm không khí ngày càng ngột ngạt khố thở.

-"Khánh Nam, anh điên rồi!" Tiếng hét đầy đau khổ của Hạ Vy làm cho người khác cảm thấy khó chịu vô cùng.

-"Anh mau gọi bác sĩ, ở đây để em" Lâm Di khẩn trương nói với Thanh Phi, trong chớp mắt, bác sĩ đã tới..

Khánh Nam buông tay khỏi con dao mà anh đang nắm chặt, anh ngất xỉu vì mất máu quá nhiều. HẠ Vy vô hồn buông con dao dính đầy máu của Khánh Nam, nước mắt không biết từ đâu mà bất giác lăn xuống khóe môi. Rõ ràng là còn rất yêu nhau mà...