Em Út Nhà Ta Biết Yêu Rồi Nha (Bangtan Boys)

Chương 42




Sau khi đáp chuyến bay sớm nhất về sân bay Inchoen, thì tất cả thành viên trong nhóm BTS đều đi đến trường học, bởi vì nhỏ đang ở đó và họ hẹn nhau tại đó.

Nhỏ đang đi qua đi lại làm cho hắn phải chóng mặt, bởi vì nó rất lo sợ cô ta lại làm điều gì xấu xa với nó. Ngay lúc đó thì JK bước vào với bộ mạt hớt hải, mồ hôi đầm đìa.

-Đã có tung tích gì của Eun Gi chưa Na yoen - Jin hỏi nhỏ vì Jin cũng sợ nhỏ cũng bị mất tích như nó

- Dạ chưa ạ, nếu là bọn bắt cóc thì chắc họ sẽ điện thoại cho chúng ta, nhưng lâu lắm rồi cưa thấy ai điện tới

JK đang suy nghĩ ra điều gì đó rồi chợt A lên một tiếng làm mọi người giật cả người.

- Em nhớ ra rồi, hồi đó sợ lại có chuyện cái cô người việt nam gì gì đó lại bắt cóc Eun Gi nên em đã lén cài đặt định vị vào máy của cô ấy, nên bây giờ chỉ cần mở máy xem vị trí của chiếc điện thoại đó ở đâu là biết - JK phát âm tên của cô ta nhưng ko được,

- Vậy sao, vaayk thì tốt rồi, nhanh lên đi sợ lại có chuyện gì xảy ra thì sao - V lên tiếng và vẻ mặt cũng ko tốt mấy, tuy chỉ là thực tập sinh nhưng đối với họ tụi nó như một phần trong nhóm vậy nên thấy nó bị vậy cũng lo lắng cho

Nói rồi JK liền móc điện thoại trong túi ra và tra vị trí của chiếc điện thoại cuả nó.

- Thấy rồi, cô ấy đang ở đường ABC, khu CDS, cách cũng ko xa thành phố là mấy đi chừng 30p là tới, nhưng trước hết chúng ta phải báo với cảnh sát - Jk nói

- Ko đcnếu báo với cảnh sát khi tới còi báo hiệu sẽ kêu inh ỏi, như thế bọn chúng sẽ phát hiện ra - RM bây giờ mới lên tiếng

- Ko sao chúng ta chỉ cần nói với mấy chú cảnh sát là đừng bật còi báo hiệu là được mà - SG nói

- Đúng rồi ha vậy mà em cũng quên

Rồi mọi người nhanh chóng đi,nhưng hắn đã đòi đi theo, lúc đầu ai cũng ko cho nhưng JK thấy hắn cũng lo lắng cho nó nên để hắn đi theo. Thế là họ đi tới chỗ nó, gương mặt ai cũng ko kém phần lo lắng cho nó.