Em Thay Chị Ấy Trả Nợ Cho Anh

Chương 57: Loại phụ nữ như Tường Vy có cho tôi cũng không thèm.




Hôm nay Bảo Long đến thành phố C anh chuẩn bị kết thúc trò chơi này được rồi, đến Đỗ gia anh gặp Tường Vy nói:

-Hôm nay tôi đến đây muốn gặp cô, bây giờ tôi đang chuẩn bị trang trí lại nhà của tôi ở thành phố C này đó, không biết cô có đồng ý tới giúp tôi một tay không?

-Sao anh lại phải trang trí lại nhà?

-Tôi muốn biến nó thành nhà tân hôn, để phòng trường hợp ai kia không muốn về thành phố A sống, thì cũng có nhà ở đây để sinh sống.

Tường Vy nghe anh nói như vậy thì rất vui, cô ta nghĩ là mấy hôm nay anh không đến gặp mình vì lo cho việc kết hôn, nhưng cố tỏ ra như không có gì nói:

-Nhưng mà em không hiểu tại sao anh lại nhờ em chứ?

-Vậy không lẽ là một người nào khác.

Cô ta hỏi Bảo Long:

-Em thật tò mò không biết trong tương lai ai là người may mắn trở thành cô dâu của anh đây?

Bảo Long mỉm cười nói:

-Một người không phải quá xa cũng không quá gần, một người cô biết mà lại biết rõ nhất đó.

Tường Vy đi đến ngồi xuống ghế bên cạnh anh nói:

-Lần trước em đã đến đó một lần rồi và có nhiều thứ em không vừa ý lắm, nếu như lần này em thay đổi nhiều quá trong nhà, vậy anh có đồng ý không?

-Không sao đâu vì người mà tôi yêu, tôi sẽ làm tất cả.

-Vậy thì chúng ta đi thôi.

Nhưng mà hai người vừa đứng lên thôi thì Bảo Long có điện thoại, anh bước ra ngoài để nói chuyện điện thoại một lúc sao anh quay vào nói với cô ta:

-Thật xin lỗi cô, tôi có việc gấp ở công ty chuyện nhà cửa thì hôm khác nhé!



Thế là anh trở về còn cô ta rất vui vẻ đi lên phòng kể lại cho mẹ mình, hai mẹ con vui vẻ ôm nhau mừng rỡ bởi vì sắp tới đây Tường Vy chuẩn bị làm vợ của triệu phú rồi.

****************

Sau khi nói chuyện với Tường Vy xong thì anh đến tập đoàn Trần thị, Bảo Long đến tìm Quang Khải để bàn chuyện, nhưng thái độ của cậu ấy không còn vui vẻ như trước đây nữa.

Anh đã được người của mình vừa báo lại Quang Khải vừa cho người hủy hợp đồng với bên anh, với lại việc về đất ở trên đảo nên hôm nay Bảo Long mới đến đây tìm anh ấy.

Ngồi ở phòng làm việc của Quang Khải, Bảo Long hỏi:

-Tại sao anh lại ngừng hợp đồng với bên tôi? Có vấn đề gì hả?

-Tôi không có vấn đề gì hết, chỉ là tôi không muốn làm ăn với người đâm sau lưng tôi mà thôi.

-Những lời anh vừa mới nói tôi thật sự không hiểu gì hết.

Quang Khải cố kiềm chế cơn giận nói:

-Tôi thì lại nghĩ anh hiểu rất rõ đó, tôi rất cảm kích vì sự nhiệt tình giúp đỡ của anh, nhưng sự nhiệt tình của anh đã khiến cho người con gái của tôi thay đổi.

-Anh đang muốn nói về cô Tường Vy hả? Tôi có thể đảm bảo với anh tôi không có một chút tình ý gì với cô ấy hết.

Lúc này Quang Khải đã không còn kiên nhẫn nữa, anh tức giận nói:

-Không có tình ý mà chạy đến bệnh viện rước cô ấy, còn mỗi ngày đưa đón cô ấy thì nói là không có tình ý ai tin hả? Tôi không phải là đứa con nít đâu Bảo Long à?

-Tôi khẳng định với anh một lần nữa, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ cướp người yêu của ai đâu.

-Đó không phải là cướp anh đang tổn thương lòng kiêu hãnh của tôi, là đàn ông không nên làm như vậy.

Bảo Long biết là bạn mình rất tức giận nhưng anh vẫn cố gắng nói:

-Quang Khải bây giờ tôi không nói rõ với anh được, nhưng mà tôi có nổi khổ riêng tôi muốn khuyên anh tiếp xúc với phụ nữ nên dùng lý trí, lúc đó anh sẽ thấy được nhiều đều từ người phụ nữ của anh yêu, rồi sau này anh phải cảm ơn tôi đó.

-Tôi cảnh cáo anh đó Bảo Long, tránh xa Tường Vy ra và nếu như anh thấy tôi ở đâu thì cũng phải tránh xa tôi ra, không thì đừng trách tôi đó.



Bảo Long mỉm cười nói:

-Anh đừng ra lệnh cho tôi Quang Khải.

Nói xong anh đưa cho Quang Khải tập hồ sơ, trong đó là giấy đều tra về mảnh đất của Quang Khải đã mua, anh nói:

-Thật ra hôm nay tôi đến đây không phải vì chuyện cô gái của anh, mà tôi muốn thương lượng với anh về mảnh đất mà anh mua của John, tôi thật sự

không biết anh mua mảng đất đó để làm gì? Nhưng nếu anh mua để bán lại thì hãy bán cho tôi đi.

-Cái gì chứ?

-Tôi không muốn anh bán nó cho người khác, đó là đất của tổ tiên để lại nếu anh bán nó cho người không tốt dân làng sẽ gặp hoạ đó.

-Anh tốt đến vậy hả? Thật không dám tin.

Bảo Long vẫn kiên nhẫn nói với bạn mình:

-Quang Khải có lẽ anh vẫn chưa hiểu được tôi, nhưng một ngày nào đó khi anh hiểu được và thông cảm cho tôi thôi, còn đất ở trên đảo nếu anh để lại cho mình thì tôi rất ủng hộ, còn nếu anh có ý định bán đi thì hãy bán cho tôi.

-Anh đã âm mưu chiếm đoạt mọi thứ vốn thuộc về tôi sao?

-Không, thứ duy nhất mà tôi muốn từ anh chính là đất ở trên đảo của tôi, còn những thứ khác tôi chưa bao giờ để mắt tới, loại phụ nữ giống như Tường Vy có cho tôi cũng không thèm đâu.

Khi anh vừa nói dứt câu thì Quang Khải tức giận đã đánh anh một cái, anh tức giận nói:

-Mày không được sĩ nhụt Tường Vy của tao, loại người như mày không đáng mặt đàn ông đâu.

Bảo Long lau một bên má của mình bị đánh chảy máu, anh nói:

-Bây giờ có thể anh đang tức giận, nhưng khi nào anh bình tĩnh lại và muốn bán đất thì hãy gọi cho tôi, còn những thứ khác tôi nhắc lại một lần nữa tôi không cần.

Nói rồi Bảo Long đứng lên đi về bởi vì anh biết trong lúc Quang Khải đang tức giận, anh ta sẽ không đồng ý bán đất lại cho anh đâu.