Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Chương 98: “Cậu tính cùng anh ta sống chung sao?” 




Tắm rửa đánh răng xong, Kha Nguyệt thay quần áo đi vào phòng khách, trên bàn để sẵn hai cái hộp giấy màu trắng.

Ngoài ra còn có một tờ giấy tiện lợi dán lên, Kha Nguyệt nghi ngờ cầm lên nhìn thấy trên đó là chữ Lục Niên, cúi đầu nhìn hai cái hộp, môi không nhịn được kéo lên, cảm giác thật ngọt ngào và ngượng ngùng.

“Điểm tâm đừng quên ăn, nếu người dùng lò vi sóng hâm lại.”

Kha Nguyệt ngồi trên ghế, ăn bữa sáng do Lục Niên chuẩn bị, trong lòng như có dòng nước ấm chảy vào. Lấy Lục Niên cô có rất nhiều nỗi băn khoăn bất an cũng có thật nhiều hạnh phúc, khiến cô có cảm giác như đang đắm mình trong thiên đường.

Khi cô rớt xuống nơi địa ngục đen tối, khi cô vận kiếp không thể tái sinh thì gặp được Lục Niên, người đàn ông thần bí hoàn mỹ này như vị thần kéo cô ra khỏi tuyệt vọng cho cô hi vọng để sống.

Thiên đường và địa ngục chỉ cách nhau một bước, còn Lục Niên chính là một bước đó.

“Cậu tính cùng anh ta sống chung sao?”

Kha Nguyệt không do dự gật đầu, thu dọn quần áo bỏ vào vali, đồ hằng ngày để bên nhà Tô Đan Đan cần phải thu dọn lại.

Tô Đan Đan tựa vào khung cửa, nhìn Kha Nguyệt không có chút gì gượng ép làm việc đó vừa nghi ngờ vừa lo lắng.

Lục Niên rất tốt, có thể nói là một người đàn ông có ưu chất, nhưng mà quật cường như Kha Nguyệt lại nguyện ý cùng anh ta sống chung sao?

Nhìn nụ cười thản nhiên trên mặt Kha Nguyệt, biểu hiện bình thản ấm áp, đây là điều mà suốt những năm chơi cùng Kha Nguyệt Tô Đan Đan không hề nhìn thấy.

“Cậu không yêu anh ta nữa phải không?”

Kha Nguyệt để quần áo trên tay, gương mặt có vẻ hơi sửng sốt, cô hiểu anh ta trong lời Tô Đan Đan là ai, nhưng chỉ là trong giây lát cô lại trở nên bình thường, thản nhiên đáp: “Yêu Cố Minh Triệt là sai lầm, mười lăm năm đã trừng phạt sự tự tin ngu ngốc của mình, hiện giờ mình đã nghĩ thông suốt, mình đã sớm đánh mất lòng tự trọng, hơn nữa.”

Ngón tay thon dài của Kha Nguyệt lướt qua chiếc nhẫn cưới bên tay trái đầy quý trọng, trên mặt nở nụ cười sung sướng: "Lúc này có được một người đàn ông tình nguyện vì mình một ngày hai mươi bốn giờ không ngủ, bay từ bên kia địa cầu sang bên này, tình nguyện vì mình xuống bếp, mình chỉ cần như vậy là đủ."

Tô Đan Đan đau lòng thở dài không nói thêm nữa, đem chìa khóa xe và nhà trọ giao lại cho Kha Nguyệt. Kha Nguyệt nhận lấy chúng, về phần chìa khóa căn hộ, cô chỉ nhìn nó chứ không hề nhận lấy.

“Nếu có người thích hãy giúp mình bán nó đi.”

Thật là như vậy sao? Căn hộ này là căn hộ Kha Nguyệt đã đòi bằng được Cố Minh Triệt mua cho mình

Nhìn Kha Nguyệt mang theo vali bỏ đi, Tô Đan Đan phiền muộn nhíu mày,

Nguyệt Nguyệt, hi vọng như lời cậu nói, mong cậu đã thật sự từ bỏ anh ta.

Lái xe vào bãi đỗ trung tâm mua sắm, Kha Nguyệt đang chuẩn bị bước xuống thì đập vào mắt là chiếc Mercedes- Benz màu đen đang chạy vào, bảng số xe hết sức quen thuộc khiến cô ngẩn người.

Trong bãi đỗ xe mờ mờ, chiếc mercedes hạng sang từ từ đỗ lại, đèn xe tắt ngắm, động cơ dừng lại cửa xe bật mở, một người đàn ông anh tuấn mặc đồ tây bước xuống.



chapter content