Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Chương 82: Bảo bối, chúng ta sẽ hạnh phúc.




Kha Nguyệt dùng cách làm nũng, thân mật ôm lấy tay Lục Niên, muốn moi ít thông tin. Trong mắt Lục Niên lóe lên tia sáng, không nói câu nào, chỉ kéo cô đi về trước theo từng bước chân bình thản của anh.

Phía Tây là một giáo đường rất to và bắt mắt, Kha Nguyệt ngẩng cao đầu, dùng tay che đi ánh mặt trời chói chan, nhìn nhiên nhìn nhà thờ lớn nổi tiếng - nhà thờ thành Patrick

“Vào thôi.”

Cửa giáo đường bị Lục Niên đẩy vào, phút chốc giáo đường rộng rãi liền bị ánh sáng bao trùm. Trong không khí yên tĩnh từng tiếng kèn thổi lên, còn dàn đồng âm hát bài đám cưới.

Bước đi qua hai hàng ghế, dưới chân trải một lớp thảm đỏ rực, bên cạnh lối đi nhỏ rải đầy hoa tươi, một tiểu đồng mặc váy màu trắng bước xuống.

Lòng bàn tay liền bị khô nóng, Kha Nguyệt sững sờ hai mắt nhìn Lục Niên, anh chỉ cười nhẹ kéo cô bước lên thảm, từng bước một đi về phía cha xứ.

Trái tim Kha Nguyệt như bị một vật gì đó chạm vào, cả người cứng đơ để mặc anh kéo đi, suy nghĩ hỗn loạn ngơ ngẩn.

Lục Niên làm nhiều việc khiến cô cảm động và cảm

kích, cũng khiến cô không biết nên làm sao. Nếu lúc trước Cố Minh Triệt chỉ là bố thí, thì Lục Niên lại dốc lòng vì cô, ở bên anh cô hiểu được cái gì gọi là quý trọng, cảm nhận được mùi vị hạnh phúc.

Nếu như một mai anh muốn rời bỏ cô, cô có lưu luyến không?

Luồng âm nhạc êm dịu dần dần ngừng lại, trong giáo đường bao phủ sự trang trọng, hai người đứng trước giáo xứ tuyên bố kết hôn.

“Dearly beloved, we are togethered here today to join this man and this woman in holymatrionmony..

Hai mắt Kha Nguyệt phiếm hồng, đôi mắt nhìn thẳng Lục Niên, cha xứ đang đọc những gì cô đều không nghe thấy, chỉ dùng đôi mắt yêu thương nhìn người đàn ông phi phàm trước mắt.

Sự ôn nhu của Lục Niên khiến trái tim lạnh như bằng của cô tan chảy, cô không biết cứ tiếp tục như vậy, tới một lúc nào đó, trái tim cô liệu có bị sự ôn nhu như ngọc của anh chiếm cứ?

Khi anh trịnh trọng nói trước cha xứ “I do”. Kha Nguyệt đã bật khóc, nước mắt giàn giụa, cô kéo khóe miệng, nở nụ cười hạnh phúc trên gương mặt tinh xảo.

Không phải vì tình yêu, những thứ Lục Niên cho đủ để cô bắt đầu cuộc sống mới cùng anh, cùng nhau sống, bỏ qua quá khứ, quên đi Cố Minh Triệt, ở cùng anh, có một gia đình mới.

Dù phía trước là gì, Lục Niên cũng sẽ luôn đứng ở trước dẫn dắt cô, cũng không để cô lo lắng, sẽ lặng lẽ an ủi yêu thương cô, còn cô chỉ cần nói:“Me too.”

Anh hạ mắt xuống, thật phần cẩn thận đeo chiếc nhẫn carat đã chuẩn bị sẵn lên, đồng thời, cô duỗi ngón tay trắng của mình, dùng ánh mắt tha thiết mong chờ nhìn anh.

Lúc tay Kha Nguyệt chạm vào chiếc nhẫn, bàn tay nhỏ bé chạm lấy lòng bàn tay ấm áp của anh, cầm chiếc nhẫn để vào ngón áp út của anh, trái tim rung động.



chapter content